Chapter 21 (Vietnamese)

The Heirs 2: The power of the crown

Chương 21: Nỗi đau

Phần 1: Kí ức xa xưa

"Ô, em tỉnh rồi hả" - Young Do bật dậy, vẻ ngái ngủ hỏi Yoo Ri khi nghe thấy tiếng bước chân cô - "Em thấy thế nào, có cần đi bệnh viện không?"

"Không. Em đỡ nhiều rồi. Tí ăn sáng và uống thuốc là ổn" - Yoo Ri tiến đến ngồi xuống ghế ngay cạnh anh. Cô với lấy chiếc điều khiển để bật tivi.

Young Do: "Ừm. Em gọi cho quản lý đến chăm sóc em nhé. Anh phải về công ty đây".

Yoo Ri nhõng nhẽo, níu tay anh: "Đừng vội về mà. Ở với em thêm lúc nữa đi. Khi nào chị quản lý tới thì hẵng về. Lỡ may khi anh về em lại ốm và cần vào viện thì sao."

Young Do thở dài, anh trở vào bếp tự pha một tách cà phê. Ánh nắng ban mai đầu hạ đang chiếu sáng ấm áp khắp căn nhà. Anh cầm ly trên tay nhâm nhi vị đắng ngắt và quay lại phòng khách nơi Yoo Ri chăm chú xem bản tin tức trên tivi. Đó là thói quen mỗi sáng của cô. Young Do đứng ngay đó, anh hỏi: "Có tin gì hay không em?"

Yoo Ri: "Đài đang nói về một vụ tai nạn giao thông, thật kinh khủng".

Giọng phát thanh viên đều đều vang lên, Young Do như bị cuốn vào mẩu tin, anh tựa lưng vào tường lắng nghe.

(Tivi): Vào khoảng 10h tối qua đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng trước khu căn hộ cao cấp HillState ở Gwang Jin......

"Hả, tai nạn ở khu nhà em. Đáng sợ quá". - Yoo Ri hét lên.

(Tivi): Theo như các nhân chứng tường thuật lại sự việc, khi đó một cô gái trong tình trạng không tỉnh táo bước xuống đường dù chủ xe gây tai nạn và người dân đã cảnh báo. Hiện tại, cô gái đó đang nằm điều trị tại bệnh viện Royal, vẫn chưa hồi tỉnh. Điều quan trọng, nạn nhân được xác nhận chính là chủ tịch hội đồng quản trị ngân hàng SIB đồng giám đốc công ty thời trang RDRF, một người có tầm ảnh hưởng tới nền kinh tế của Hàn Quốc, Shin Nari.......Chúng tôi đang đứng trước cổng bệnh viện, mọi tin tức chi tiết về vụ việc và tình trạng sức khỏe của chủ tịch chúng tôi sẽ gửi tới sau. Tôi là phát thanh viên Kim Sung Joo từ đài MBC......

"Là cô ta, Shin Nari ư?" - Yoo Ri trố mắt ngạc nhiên.

Chiếc cốc trên tay Young Do đánh rơi vỡ toang từng mảnh, những giọt cà phê nóng bắn tung tóe khắp sàn nhà và cả bàn chân anh. Đầu óc anh choáng váng, không thể chuyện này hoàn toàn là bịa đặt, chắc chắn có sự nhầm lẫn nào đó. Young Do cần phải xác minh, anh chạy vội khỏi căn nhà lái xe thẳng tiến tới bệnh viện Royal.

"Không, đó không phải là em. Em chỉ muốn trả thù anh thôi. Ri Ri à, anh xin em đó, nghe máy đi" - Young Do hét lên trong đau đớn dù vậy đầu dây bên kia vẫn im lìm không một chút tín hiệu. Anh đạp chân ga lái xe với vận tốc tối đa.

..................

Bệnh viện Royal,

Trước cổng có hàng trăm cánh phóng viên đến từ các tờ báo, tạp chí hay đài truyền hình lớn nhỏ trong nước và quốc tế đang tập trung huyên náo để đưa tin. Young Do phải vất vả lắm mới vượt qua được vòng vây của đám đông, bảo vệ, cảnh sát để vào trong bệnh viện. Anh luống cuống tìm kiếm và hỏi y tá ở phòng tiếp đón: “Nạn nhân trong vụ tai nạn đêm qua có phải là Nari không? Cô ấy đang ở đâu?”

“Anh có quan hệ gì với bệnh nhân?” - Cô y tá hỏi ngược lại anh, với ánh mắt dò xét.

Young Do: “Tôi là bạn của cô ấy, Young Do. Cô nói mau lên có phải là Nari không?”

“Anh chờ một chút để tôi điện hỏi người nhà bệnh nhân” - Y tá nói và nhấc điện thoại gọi - “Xin lỗi vì sự bất tiện này nhưng vì lý do an ninh mà họ yêu cầu”.

Anh gắt lên, ném chiếc điện thoại bàn của cô y tá xuống đất: “Chết tiệt cô đang đùa với tôi à. Nói mau, Nari đang nằm ở đâu?”

“Ô, Young Do cậu cũng biết tin rồi hả” - Myung Soo trông thấy anh và bước lại gần.

Young Do: “Tại sao cậu đến đây? Tin tức đó là thật sao?”

Myung Soo: “Ừ, bọn mình đến từ đêm qua. Sáng nay mình vừa về nhà có việc. Ji Ah vẫn ở đây. Mình đã gọi để thông báo cho cậu nhưng không liên lạc được”.

“Nari sao rồi? Cô ấy tỉnh lại chưa? Cô ấy ở đâu?” - Young Do sốt ruột lo lắng hỏi

“Chưa, vẫn đang tiến hành ca phẫu thuật. Tai nạn nặng lắm, không thể đoán trước tình hình. Đi theo mình, Nari đang nằm ở phòng cấp cứu” - Myung Soo liền quay sang nói với y tá - “Tôi xin lỗi, cậu ấy là bạn tôi. À điện thoại tôi sẽ đền bù cho bệnh viện, thành thật xin lỗi vì sự nóng nảy của cậu ấy”.

…………….

“Tình hình của em gái tôi, cậu đừng để lộ cho giới truyền thông. Hãy lợi dụng quan hệ của chúng ta ngăn chặn mọi tin tức bất lợi. Nếu các nhà đầu tư và thành viên trong hội đồng quản trị SIB biết được con bé đang nguy kịch thì công ty sẽ gặp rắc rối lớn và họ cũng sẽ đá bay nó khỏi chiếc ghế chủ tịch” - Shin Huyn Jung bất an, anh đi tới đi lui liên tục nhắc trợ lý của mình.

Trợ lý: “Vâng, tôi hiểu rõ rồi. Mà ngài yên tâm, lão gia và phu nhân sắp về tới Hàn quốc, họ nói sẽ tiếp quản công việc thay cho cô Shin.”

Huyn Jung: “Tại sao chuyện này lại xảy ra với con bé”.

“Haizz, đám bác sĩ lề mề giờ vẫn chưa ra ư. Đã gần 8 tiếng đồng hồ rồi” - Jong Suk cũng đang có mặt ở đó, anh điên tiết hét lên.

Ji Ah liền trấn an mọi người: “Hai người bình tĩnh đi, em cũng sốt ruột lắm nhưng giờ chúng ta chỉ có thể chờ đợi mà thôi. Em tin Nari sẽ vượt qua được mà”.

“Bác sĩ vẫn chưa thông báo tình hình của cô ấy sao?” - Myung Soo hỏi ngay khi anh cùng Young Do đến trước cửa phòng cấp cứu. Young Do bàng hoàng với cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, hầu như những bạn bè thân thiết và người nhà của cô đều có mặt ở đây. Vậy đó không phải là trò đùa rồi, anh run rẩy lê từng bước chân tiến lại gần hơn, cố nhìn qua ô kính căn phòng. Young Do không thể tin được chuyện này lại xảy ra lần nữa. 10 năm trước cô vì bảo vệ anh mà bị tai nạn dù vết thương không nặng lắm, 10 năm sau cũng tại anh mà cô đang nằm bất động. Sợ hãi, nỗi sợ lớn lên sau mỗi giây trôi qua, anh sợ rằng anh sẽ mất cô.

Jong Suk càng cảm thấy bực tức khi thấy Young Do, anh túm vai Young Do hằn học lôi anh ra và nói: “Mày ở đây làm gì? Đây không phải nơi mày có thể đến”.

Jong Suk à, bỏ cậu ấy ra đi” - Huyn Jung gạt tay Jong Suk khỏi Young Do, anh ôn tồn hòa giải - “Đừng cư xử như vậy với thằng nhóc. Nó tới cũng chỉ vì lo lắng cho Nari, con bé mà biết Young Do tới chắc nó vui lắm”.

“Vui ư?” - Jong Sukcười khẩy.

Huyn Jung: “Lâu lắm không gặp, cậu thay đổi nhiều quá, rất chững chạc. Nhưng thật tiếc khi chúng ta gặp nhau trong hoàn cảnh này”.

Young Do không trả lời, đôi mắt anh thất thần hướng về nơi cô đang nằm. Ngay từ giây phút nhận ra sự hiện diện của Young Do, không chỉ Jong Suk mà cả Ji Ah cũng khó chịu. Cô cau mày nói với Young Do: “Tôi muốn nói chuyện riêng với anh. Ra đằng kia với tôi mau”.

……….

Jong Suk nhìn theo bóng dáng họ. Nghi ngờ, anh thì thầm vào tai thư kí của anh ra lệnh theo dõi hai người. Ánh mắt anh sáng lên khi nhận được tin báo cáo…..lại một mưu kế mới nảy sinh.


 

Phần 2: Sự thật nghiệt ngã

“Tối qua đã xảy ra chuyện gì?” - Khuôn mặt Ji Ah đỏ ửng, cô tức tối hỏi

Young Do: “Sao cô hỏi vậy? Tôi không hiểu”.

Ji Ah: “Đừng có giả vờ như anh là người vô tội. Nói thật cho tôi biết nhanh.”

Young Do: “Tôi thực sự không hiểu cô muốn nói gì”.

“Tôi không phải con ngốc dễ bị anh gạt như Nari đâu” - Ji Ah nhếch miệng cười - “Tai nạn của Nari xảy ra ngay trước cổng HillState, không phải nơi đó chính là chỗ ở của Yoo Ri? Anh muốn giải thích sao về sự trùng hợp này. Chỉ mới sáng qua họ cãi nhau vì anh ngay tại công ty tôi, và đến tối thì Nari gặp tai nạn giao thông.”

Young Do cứng miệng, mặt anh trắng bệch, toàn cơ thể không thể cử động.

Ji Ah tiếp tục truy vấn: “Anh đã làm gì cô ấy, nói đi? Tôi đã nói với anh rồi mà, nếu không có tình cảm với cô ấy thì đừng đùa giỡn. Nari đâu có đáng để anh đối xử như vậy. Cô ấy có thể hưởng hạnh phúc tốt đẹp hơn vậy mà lại đâm đầu yêu một thằng khốn như anh.”

“Tôi xin lỗi, xin lỗi” - Young Do lắp bắp. Anh biết lỗi là do anh, anh không có bất cứ lời nào để thanh minh, anh chỉ có thể xin lỗi cô với tất cả sự hối hận trong lòng anh.

“Tôi đã xem CCTV của tòa nhà. Cô ấy lên tận nhà của Yoo Ri, vẻ mặt đau khổ, sửng sốt ngay lập tức cô ấy chạy khỏi đấy. Và anh cũng có mặt ở đó trước khi Nari đến. Rốt cuộc đã có gì xảy ra? Tôi muốn anh nói cho tôi biết giữa ba người đã có gì. Tôi không cần lời xin lỗi của anh. Anh hiểu chưa. Cái tôi cần là anh nói tôi biết. Tôi tin chắc đó chính là nguyên nhân gián tiếp gây ra tai nạn. Họ nói tinh thần của Nari không tỉnh táo khi băng qua đường, nhưng tôi biết cô ấy chỉ như vậy khi phải chịu nỗi đau vì anh” - Càng nói, Ji Ah càng không thể kiềm chế, cô bật khóc. Nari là bạn thân của cô từ khi sinh ra, cô đã biết Nari 28 năm trời, tình bạn của họ không gì có thể thay thế được. Vậy mà, giờ bạn thân của cô lại đang phải chịu đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần.

“Chuyện này là thế nào, Young Do?” - Một phụ nữ trung niên tỏ vẻ ngạc nhiên đi đến cùng với một người phụ nữ trẻ.

Cả Ji Ah và Young Do đều ngỡ ngàng quay lại nhìn. Anh hỏi: “Omma, sao mẹ lại ở đây?”

Kyung Ran: “Mẹ nghe tin Nari đang nằm tại bệnh viện Royal, nên vội đến thăm. Nhưng an ninh thắt chặt quá, mẹ không thể vào được, may sao lại gặp cô gái này ở đây?”

Ji Ah: “Ồ, chị Huyn Joo”.

Huyn Joo lo lắng: “Nari sao rồi em, con bé tỉnh lại chưa?”

Ji Ah buồn bã không nói gì thêm, cô lắc đầu thay cho lời đáp.

“Mà con giải thích cho mẹ. Điều cô gái này nói là có nghĩa gì. Sao con lại là người gây tai nạn cho Nari. Và Yoo Ri là ai?” - Bà tiếp tục hỏi con trai mình.

Nhanh như một tia chớp lóe qua, mọi người bàng hoàng khi thấy Young Do ngã xuống. Là Jong Suk, anh lao tới đá Young Do khi cùng Huyn Jung chứng kiến hết cuộc nói chuyện của hai người. Anh vẫn không buông, nắm lấy áo Young Do và liên tiếp đấm thật mạnh. Từ khóe miệng Young Do dần tuôn rơi những giọt máu nhưng anh lại không hề phản kháng. Bởi vì anh đáng nhận điều này. "Tao đã nghĩ là do mày mà, thằng chó chết." - Jong Suk hét lên và giáng thật mạnh cú đòn vào Young Do. Huyn Joo đứng nhìn sợ hãi, Kyung Ran lao vào che chắn cho con trai, bà nài giọng van lơi: "Xin cậu đó, dừng lại đi, đừng đánh con trai tôi mà."

Young Do thều thào, anh đẩy mẹ anh ra: "Tránh ra đi mẹ. Con đáng phải vậy mà".

"Không, Young Do à. Cậu hãy dừng lại đi". - Kyung Ran khóc lóc, bà ôm lấy Young Do xót xa. Tuy nhiên, Ji Ah và Huyn Jung vẫn dửng dưng lạnh lùng trước hành động của Jong Suk. Họ nhìn Young Do với ánh mắt căm thù. May mắn thay, Myung Soo chạy đến, anh chặn cú đánh của Jong Suk, và cùng Huyn Joo giúp Young Do với Kyung Ran đứng dậy. Anh nói: "Có vấn đề gì thì từ từ nói. Dù có là lỗi Young Do thì đâu phải nhất thiết đánh cậu ấy tại đây. Mọi người cũng phải tôn trọng mẹ cậu ấy chứ. Ji Ah à, tại sao em không ngăn cản".

Ji Ah cao giọng: "Sao phải làm vậy? Em còn muốn hắn ta chết cơ. Là bạn anh nên anh không cần biết đúng sai mà bênh vực à".

Jong Suk hùa theo tiếp lời: "Tôn trọng ư? Bà ta nên về dạy lại con trai bà ta đó. Hắn đã lừa Nari thế nào, khiến cô ấy ra sao? Tôi đánh hắn như này quá là bình thường."

"Biến khỏi đây mau" - Sau sự thật anh nghe được, mãi Huyn Jung mới có thể lên tiếng - "Tao từng nghĩ mày là người tử tế và ủng hộ em tao đến với mày. Nhưng hóa ra là sai lầm. Tao đã hại nó. Cút khỏi đây, tao không muốn thấy mặt mày lần nữa, Choi Young Do. Mày cũng không khác gì bố của mày, khốn nạn. Nhớ đấy tao sẽ trả thù cho em gái tao. Tao sẽ khiến cho mày và Zeus điêu đứng."

Ngay lúc đó, y tá hộc tốc đi tới thông báo: "Chủ tịch Shin, bác sĩ cần gặp anh gấp". Chỉ vừa nghe thấy vậy, cả đám người chẳng còn tâm trí đâu quan tâm tới vấn đề của Young Do, họ vội vàng quay lại phòng cấp cứu. Young Do cũng đi theo, anh cố lắng nghe, nhưng tai anh dần ù đi, mỗi lời bác sĩ nói như đâm từng mũi dao vào tim anh, đôi chân anh không thể đứng vững, cũng chả còn một chỗ dựa. Kyung Ran đau đớn nhìn con trai, bà định nắm tay an ủi nhưng anh gạt tay bà ra.

(Bác Sĩ): "Chủ tịch Shin, tôi lấy làm tiếc phải nói với cậu. Tình trạng của em gái cậu rất nguy kịch. Chúng tôi đã cố hết sức nhưng không thể cứu cô ấy. Giờ chỉ có thể duy trì bằng máy thở, trừ phi có một kì tích thì cô ấy mới có thể tỉnh dậy. Tai nạn đã khiến xương sườn dập nát, nội tạng và não bộ tổn thương nghiêm trọng. Xin lỗi."

"Ông dám nói vậy với tôi sao?" - Huyn Jung giận giữ hét lớn - "Ông bắt buộc phải cứu nó bằng mọi cách. Không phải các ông đều là giáo sư, bác sĩ hàng đầu Hàn Quốc, vậy mà dám nói không cứu được ư?"

"Xin lỗi. Hết cách rồi. Dù hoa đà tái thế cũng không giúp được." - Vị bác sĩ phiền lòng, ông lắc đầu bỏ đi.

"Em sẽ liên hệ với bác sĩ Jordan. Ông ta rất tài giỏi. Sẽ có cách thôi anh" - Jong Suk cố bình tĩnh chấn an Huyn Jung. Nhưng anh cũng đang đau đớn chẳng kém. Ji Ah ôm lấy Myung Soo òa khóc nức nở.

"Mày vẫn chưa cút khỏi đây sao? Bảo vệ đâu, gọi bảo vệ đuổi hắn đi ngay cho tôi" - Huyn Jung gào thét khi vẫn thấy mặt Young Do, anh đau đớn - "Mày muốn ở lại đây để chế giễu con bé ư? Vậy hãy nhìn cho kĩ đi, nhìn xem mày đã làm gì em tao hả?"

Young Do khụy ngã, anh quỳ xuống, lê đầu gối trên nền nhà lạnh lẽo. Cô đang nằm trên giường bệnh, im lặng với đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở thoi thóp nhờ ống thở mà nếu không có nó anh sẽ vĩnh viễn mất cô. Đôi mắt mờ dần đi, anh lại trông thấy bóng hình khác vẫn là cô với nụ cười tươi rói, đôi mắt sáng như sao, đang đứng cạnh thân xác của chính mình. Cô mỉm cười với anh, khẽ gọi: "Do Do à".............



 

Phần 3: Kim cương đen

"Gần 1 tháng rồi mà con bé vẫn hôn mê ư? Con có nắm được tin tức gì không?" - Kyung Ran bê tách trà đặt lên bàn, và ngồi xuống ghế.

"Không" - Young Do mệt mỏi, đứng nhìn quang cảnh đường phố qua khung cửa sổ căn hộ của mẹ anh - "Cô ấy vẫn vậy. Lát con sẽ lại vào viện xem xét tình hình."

"Haiz, Gia đình Nari không cho phép con vào thăm nó và con vẫn phải đứng lấp ló nhìn nó từ xa sao?" - Kyung Ran thở dài - "Thật không công bằng, con bé ngoan và rất tốt bụng, vậy mà ông trời lại để việc này xảy ra với nó. Young Do à, mẹ cũng không hiểu nổi con. Tại sao con lại tự biến mình thành Choi Dong Wook thứ hai? Và để Nari thành bản sao của mẹ. Haiz".

Không thấy anh nói năng gì, Kyung Ran bèn đứng dậy đi đến chỗ anh. Bà nói tiếp: "Đó là một nỗi đau không thể nguôi ngoai. Ba con vì quá yêu một người con gái mà dù mẹ có cố gắng thay thế vị trí đó cũng không thể được. Một người mà ba của Nari cũng rất yêu. Chính lý do này mà họ căm thù nhau."

"Vậy giờ cô gái đó ở đâu?" - Young Do hỏi bâng quơ.

Kyung Ran: "Chết rồi. Vì cái gọi là tình yêu. Dù một người đã chết nhưng những người còn lại vẫn vướng trong mớ bòng bong của nỗi đau khổ, dằn vặt và ám ảnh cả đời. Mẹ chỉ không thể tin đó lại là lời nguyền cho thế hệ sau. Con đang vấp phải vết xe đổ của quá khứ đó".

Nói tới đây, Kyung Ran bật khóc. Bà cũng mang trong mình nỗi đau của một tình yêu đơn phương. Suốt 30 năm trời, kể cả khi họ đã ly dị thì Kyung Ran vẫn yêu Dong Wook, bố của con trai bà nhưng chưa bao giờ ông dành tình cảm cho bà, dù chỉ một chút thôi. Kyung Ran ngước lên nhìn Young Do, bà nhận ra những giọt lệ cũng đang rơi trên má anh. Bà lấy tay lau nước mắt và ôm anh. Ở trong vòng tay ấm áp của mẹ, Young Do bỗng òa khóc nức nở như một đứa trẻ. Nỗi đau của anh không ai thấu cũng chẳng thể giải tỏa được, anh nghẹn ngào nói: "Con không muốn, không muốn mất Nari đâu mẹ ơi. Con sợ lắm......."

...................

"Cô chưa chết ư? Cô cũng rắn quá đó, sống mà không bằng chết như thế này thì tự trút hơi thở cuối rồi chết đi cho xong." - Yoo Ri hằn học, lẩm bẩm từng chữ nhìn về chiếc giường bệnh nơi Nari đang nằm. Căn phòng bệnh rộng lớn, sạch sẽ, hiện đại và đầy đủ tiện nghi. Chỉ có duy nhất hai cô gái trẻ trong phòng, một người nằm im lìm bất động và một người căm thù người kia.

"...Hay để tôi tiễn cô. Chỉ cần cô chết đi thì chẳng ai cản đường tôi chinh phục những anh chàng giàu có kia nữa" - Yoo Ri gằn giọng giận giữ, cô ta nhanh tay tháo ống thở của Nari. Những tiếng bíp bíp từ chiếc máy đo vang lên báo hiệu. Đúng lúc này, Jong Suk cùng các bác sĩ đang đi dọc hàng lang liền chạy vào, anh đẩy Yoo Ri ra và đặt lại ống thở như cũ. Jong Suk hét lên: "Mấy người làm ăn kiểu gì vậy, dám để cô ta vào đây hại người sao?"

Đám người xung quanh, ai ai cũng run rẩy sợ hãi trước uy lực của Jong Suk. Anh thở phào nhẹ nhõm khi thấy Nari trở về trạng thái bình thường, anh liếc nhìn Yoo Ri, không nói lời nào, kéo tay cô rời khỏi phòng.......

"Cô muốn chết à?" - Jong Suk không hề nương tay, anh vả một cái tát thật mạnh lên mặt cô - "Dám làm thế sao?"

Yoo Ri sợ sệt, cô che khuôn mặt mình nhưng vẫn cố ương bướng cãi lại: "Anh đánh tôi. Bị điên à. Tôi đã nói hiểu lầm rồi mà".

Jong Suk: "Còn nói là hiểu lầm? Tôi cảnh cáo cô không được đến gần Nari. Cô mà còn lặp lại chuyện này, tôi sẽ giết cô."

Yoo Ri: "Anh giết tôi á. Tôi thách đấy. Anh đừng nói như anh là kẻ nhân nghĩa. Anh mới chính là người giết cô ta đó".

"Cô dám nói vậy à?" - Jong Suk thét lên, ánh mắt anh rực lửa giận giữ.

"Anh là kẻ bày ra trò nhằm chia rẽ Young Do và cô ta vào đêm hôm đấy. Nếu anh không làm thế sẽ chẳng có tai nạn nào hết, không phải sao." - Yoo Ri nhìn anh thách thức - "Anh đã thuê tôi làm điều này. Thành công rồi đó, anh cũng nên mau chuyển khoản cho tôi đi. Đừng hòng nuốt lời nếu không muốn tôi kể chuyện này ra".

"Cô đe dọa tôi" - Jong Suk cười khẩy, ngay tức khắc, anh ép Yoo Ri vào tường và bóp cổ cô ta. Yoo Ri chỉ biết ú ớ kêu và vùng vẫy. Cô ta không thể ngờ hắn là một con hổ tàn bạo, việc hắn nói giết cô không phải lời đe dọa xuông. Sợ hãi, ánh mắt Yoo Ri như muốn cầu xin tha thứ.......

"Buông cô ấy ra" - Young Do bất ngờ xuất hiện, anh đẩy Jong Suk sang một bên. Ánh mắt hai người con trai nhìn nhau, căm giận. Yoo Ri chạy tới, nép mình vào Young Do, nhưng ngay tức khắc anh gạt đôi tay cô đang chạm vào người anh. Sững sờ, cô không hiểu sao anh lại có thái độ như vậy. Giọng nói lạnh như băng, anh bảo: "Hóa ra cô và hắn ta âm mưu với nhau. Tên đó cho cô bao nhiêu tiền để làm trò hèn này?"

Yoo Ri ấp úng không trả lời, còn Jong Suk hắn ta phá lên cười: "Aigoo,...nghe thấy hết rồi à. Thì sao nào. Đừng có trách tao, tự trách bản thân mày rơi vào bẫy thôi. Nếu mày không có tình cảm với cô ta thì sao kế hoạch của tao có thể thành công."

"Mày,...mày có biết việc mày làm đã hại Nari không?" - Young Do giận giữ túm cổ áo của Jong Suk.

Jong Suk: "Không phải là tao, mà là mày. Nếu mày yêu Nari thật lòng thì mày sẽ không bao giờ xao động với người khác. Tai nạn đó là do mày".

Young Do kìm ném cơn giận, anh từ từ buông Jong Suk ra. Những điều hắn buộc tội không phải là không đúng. Lỗi một phần cũng là do anh, anh không dám đối diện với tình yêu của mình. Jong Suk cười khẩy, anh ra lệnh: "Yoo Ri, cô về đi. Chuyện giữa tôi và cô nói sau. Giờ tôi muốn nói chuyện riêng với hắn". Tất nhiên, Yoo Ri ngay lập tức ra về theo lời Jong Suk, bởi cô đâu dám trái lệnh một kẻ ngông cuồng như hắn ta. Chờ cho bóng Yoo Ri khuất xa, Dong Hae rút từ trong túi áo một vật nhỏ ném về phía Young Do. Anh bàng hoàng cúi xuống để nhặt lên, một món đồ vật không còn nguyên vẹn hình dáng, nhưng anh vẫn có thể nhận ra chữ D.R khắc trên đó và những vệt máu khô.

Jong Suk: "Mày có nhận ra nó chứ?"

Young Do: "Tại sao nó lại trở nên thế này? Sao mày lại cầm nó".

Jong Suk: "Trên tay cô ý khi tai nạn xảy ra. Tao từng nghĩ nên xử lý sao với chiếc nhẫn này, có nên vứt đi như cách mày làm với nhẫn đính hôn của bọn tao không. Rồi tao chợt nghĩ lại, tao không muốn bắt chước một thằng như mày. Vì vậy, tao đã đập nát chiếc nhẫn và trả cho mày giống như đập nát tình yêu đó. Giờ chẳng còn gì gọi là minh chứng hay hẹn ước tình yêu. Mà tao cũng chắc chắn khi Nari tỉnh lại cũng không muốn thấy vật này và cả mày. Choi Young Do à, mày thua rồi, nên hãy biến mất đi, đừng xuất hiện trong cuộc đời bọn tao. Nari, cô ấy là của tao".

Jong Suk đi rồi mà dãy hàng lang vẫn còn vang vọng tiếng cười của hắn ta. Young Do run rẩy, anh tựa lưng vào tường để tìm chỗ dựa. Chiếc nhẫn anh tặng cô năm xưa đã bị phá hủy như tình yêu của anh và cô cũng chẳng còn...... Viên kim cương không thể tỏa sáng khi nó bị che lấp bởi vệt đen từ máu của cô.....


 

Phần 4: Anh yêu em - Quên đi quá khứ

"Bao giờ cậu mới chịu tỉnh dậy đây, Nari? Cậu ngủ lâu đến vậy mà không biết chán sao?" - Ji Ah lấy khăn lau bàn tay của Nari, cô tự nói một mình dù biết bạn của cô chẳng thể nghe thấy - "Này, cậu mở mắt ra đi chứ? Cậu phải đền bù cho mình. Cậu có biết vì cậu mà mình phải hủy đám cưới không? Cậu đã hứa làm phù dâu của mình nhưng lại nuốt lời là sao? Cậu tỉnh dậy thì mình mới có thể cưới chồng hay cậu muốn mình ở giá cả đời".

"Bạn bè với nhau thế đó. Nari đáng ghét. Nói vậy cũng không chịu tỉnh" - Ji Ah giận giữ, cô liền ra ngoài và mở điện thoại nghe khi thấy tiếng chuông reo......

Màn đêm buông xuống khắp thành phố Seoul, ánh trăng đã lên cao rọi sáng vào căn phòng tăm tối, vắng lặng, nơi chỉ có duy nhất một người con gái vẫn đang nằm ngủ trên chiếc giường lớn. Có lẽ, trong tiềm thức của cô đây mới là nơi yên bình và hạnh phúc nhất. Nhắm mắt lại, cô sẽ không còn phải chịu sự vất vả của công việc, của cuộc sống hay nỗi đau vì một tình yêu không được đáp trả...... Young Do ngó tới, ngó lui, chờ cho Ji Ah đi khuất, anh lẻn vào phòng bệnh. Anh đi tới, ngồi cạnh cô. Đã 45 ngày trôi qua, lúc nào cũng có người bên cô, Young Do không được gặp cô, tiếp xúc với cô, anh thực sự lo lắng và nhớ cô. May mắn, tối nay anh gặp một cơ hội tốt.

Young Do vuốt ve khuôn mặt cô trìu mến, anh hôn lên trán cô, khẽ nói: "Ri Ri à, anh xin lỗi, thực sự xin lỗi em. Hãy tỉnh dậy đi, em có thể mắng anh, giận anh, đánh anh nhưng đừng có im lặng như này. Anh sợ lắm. Anh thật ngu ngốc khi không dám thừa nhận tình cảm của mình và để mất em. ANH YÊU EM. Em nghe thấy chứ, Ri Ri. Anh yêu em, yêu em nhiều lắm".
"Aigoo, yêu ư?" - Ji Ah cười khẩy, cô khoanh tay, đứng dựa vào tường tự lúc nào, soi xét Young Do - "Anh cũng biết lựa thời điểm để tỏ tình quá ha. Sao đây, anh rảnh rỗi tới mức đến tận nơi này để trêu gạt một người bị hôn mê ư?"
Young Do giật mình đứng dậy, anh giải thích: "Ji Ah, cô hiểu lầm rồi. Tôi không có ý như vậy. Tôi chỉ lo lắng muốn thăm Ri Ri thôi."
Ji Ah gắt lên: "Lo lắng, đến giờ mà anh còn muốn lừa ai nữa. Ra ngoài ngay. Ở đây không ai đón chào anh đâu."
Young Do: "Cô hãy nể tình để tôi ở bên Nari một lát rồi tôi sẽ đi. Một lúc nữa thôi. Xin cô đó."
"Không là không. Biến đi. Nếu không muốn tôi gọi bảo vệ" - Ji Ah xông tới chỗ Young Do kéo anh đi.
Bàn tay anh nắm chặt tay cô, quyến luyến không rời nhưng Ji Ah rất cứng đầu, cô nhất quyết phải đuổi Young Do khỏi đây bởi cô hận anh, hận kẻ đã hại bạn cô. Như điều kì diệu xảy ra trong đêm hè, khi anh buông tay ra, bất chợt bàn tay cô khẽ chạm vào tay anh như muốn níu anh lại. Young Do ngạc nhiên, anh quay đầu, gọi tên cô "Ri Ri". Cả anh và Ji Ah đều vô cùng bất ngờ thấy bàn tay Nari cử động, và đôi mắt cô đang tuôn rơi những dòng lệ. Ji Ah vui sướng, cô chẳng còn bận tâm tới Young Do, cô cuống cuồng gọi bác sĩ tới.
Giọt nước mắt hạnh phúc rơi trên má anh. Young Do nắm tay cô thật chặt, anh thì thầm: "Em nghe thấy anh nói ư? Ri Ri, em tỉnh lại rồi thì mau mở mắt ra nhìn anh đi, nói chuyện với anh. Xin em đó."......Lệ vẫn không ngừng rơi trên đôi mắt anh và em. Ngay sau đó, bác sĩ và y tá ùa đến, họ mời anh ra ngoài để khám cho Nari..... Young Do sốt ruột chờ đợi nhưng không thể biết kết quả ngay vì gia đình cô đều nhanh chóng có mặt tại viện khi nghe Ji Ah gọi điện báo tin mừng. Họ tống cổ anh khỏi đó lúc vừa trông thấy anh. Young Do cũng chẳng thể làm gì khác vì đây là bệnh viện thuộc tập đoàn Royal. Anh buồn bã ra về...
...............

10 ngày sau,
- "Young Do à, mình có tin vui muốn báo cho cậu này. Nari, cô ấy tỉnh lại rồi."
"Thật chứ, cậu không đùa mình chứ" - Young Do vui sướng hét lên trong điện thoại - "Cô ấy bây giờ thế nào rồi Myung Soo?"
"Nhận thức được mọi thứ, tình trạng cũng khá hơn, cũng có thể nói một vài câu. Bác sĩ không ai có thể tin rằng Nari có thể sống dậy diệu kì như vậy. Họ vẫn theo dõi vì lo lắng có biến chứng não bộ sau này. Nhưng.." - Myung Soo thì thào, cảnh giác - "Ji Ah đến, mình không nói được tiếp. Có gì mình sẽ thông báo sau. Xin lỗi cậu, mình chỉ không muốn Ji Ah giận mình chuyện này".
Young Do: "Mình hiểu mà, cảm ơn cậu".
Young Do mỉm cười, anh vội vàng vớ lấy chìa khóa xe trên mặt bàn, nhanh chóng rời khỏi công ty. Thấy vậy, thư kí của anh gọi anh hỏi: "Giám đốc, ngài đi đâu vậy? 10 phút nữa cuộc họp sẽ diễn ra rồi".
"Hủy cho tôi" - Young Do đáp cụt lủn, anh chạy thật nhanh tới bãi đỗ xe và phóng ô tô tới bệnh viện......
Young Do sững người, trước mắt anh là cô với đôi mắt đen lay láy đang gắng gượng nói chuyện với bà quản gia. Niềm vui khôn xiết không thể diễn tả bằng lời, anh chậm rãi bước vào, đôi môi mấp máy chỉ biết gọi tên cô. Hai người phụ nữ kinh ngạc khi thấy anh xuất hiện.

Quản gia Hwang lúng túng, bà đi về phía Young Do, nói với anh: “Mời cậu về cho”. Nhưng anh không muốn để ý tới lời bà nói, anh đến bên cô với niềm hạnh phúc vỡ ào, dịu dàng lên tiếng: “Ri Ri, cảm ơn trời, em đã tỉnh dậy. Em có biết anh lo lắng cho em đến nhường nào không?”

Nari nhìn anh không hề chớp mắt, cô cũng chẳng nói một lời nào, cố với tay bấm chiếc chuông gần đó. Tiếng báo động vang khắp căn phòng. Khoảng một phút sau, nhanh chóng bác sỹ và y tá đều có mặt. Young Do lặng người, anh không hiểu cô muốn làm gì. Một vị bác sĩ hỏi cô: “Cô Shin, cô cảm thấy khó chịu ở đâu?”

“Tôi ổn. Tuy nhiên ông hãy lôi người này đi. Tôi không thích có người lạ xuất hiện tại đây. Cảm phiền ông.” - Nari bình thản trả lời, cô quay sang nói với bà Hwang - “Ahjuma, ngay bây giờ hãy bảo đám vệ sĩ của cháu tới đây canh gác không kể ngày đêm, đừng để ai vào đây? Cháu không thích chuyện này xảy ra lần nữa đâu.”

Mặc cho đám người đang cố kéo anh ra khỏi phòng, Young Do vẫn cương quyết phản kháng, anh hét lên: “Ri Ri, anh xin lỗi, em đừng đối xử với anh như vậy? Em hãy cho anh cơ hội giải thích đi. Xin em.”

Cánh cửa đóng sầm lại, Young Do như mọi lần đành lặng lẽ nhìn cô qua khung kính ở một khoảng cách xa. Bà quản gia ái ngại nói: “Cô chủ à, cô thật không muốn gặp cậu Young Do nữa sao? Tôi biết cậu ấy không phải với cô, nhưng thời gian cô nằm viện cậu ấy đều lui tới thường xuyên cho dù ông bà và cậu chủ không cho phép gặp cô. Tôi nghĩ cậu Young Do cũng rất hối hận”.

Nari: “Thím đang nói chuyện gì vậy? Thím đang nói về hắn ta sao? Người đó tên là Young Do à?”

“Hả, cô chủ, cô… cô không nhớ ư? Cậu Young Do, bất cứ chuyện nào về cậu ấy” – Bà Hwang hoảng hốt hỏi….

“Không. Không một tí nào. Tôi không biết hắn ta là ai” – Nari đáp, khuôn mặt vô cảm, đôi mắt đượm buồn, cô lặng ngắm bầu trời trong xanh….. Mùa hè của những nỗi đau…

 


 

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
lily30692
#1
I translated to english.
Would u like continue to read this fanfic ^^
ratnaaha #2
Would you like to put it on english?
I dunno how to read vietnamese
storys #3
Chapter 53: Wow ! The end is so strong ! It's kind of weird to read about some characters who in the beginning were 18 years old and now their children are 18 . Congratulations for this wonderful story !
MissNAJOHN #4
Chapter 50: So she decides to leave YoungDo??? How Saddd!!!!! :( this.is.a.good.story.
storys #5
Chapter 48: Wow , so many updates ! These days you really been active . Thank you ! <3
IUkekeke #6
Chapter 46: I really like this storyy . Akhh please 20 with english pleasee .
I hope youngdo and Nari .
I'm IU fans . If someday this story will make into drama . I hope IU and kim woobin is the castt .
lily30692
#7
@Angehollicexoiu: yep, i also think that. I always hope some day SBS will find out and make to drama with Young Do is main character. But maybe...that day will be far :(
Angehollicexoiu
#8
Chapter 45: i hope this story found out and made into drama
storys #9
Chapter 17: Chapter 17 in English , please !!! <3
storys #10
Chapter 16: Chapter 16 in English , please !!! <3