Chapter 9 (Vietnamese)

The Heirs 2: The power of the crown

Chương 9: Là anh đã bắt đầu thích em

Phần 9.1: Nụ hôn đầu tiên

Lần này anh không còn thất hẹn với cô nữa. Giờ nghỉ trưa, Nari nhận được tin nhắn của anh hẹn cô gặp nhau sau giờ tan học. Chuông vừa reo, cô đã vội vàng háo hức chạy tới điểm gặp. Đứng chờ một lúc mà không thấy anh đâu, cô chán nản định lấy điện thoại ra gọi thì anh đi tới. Nari hậm hực nói: “Anh làm gì lâu thế, sao bắt em chờ lâu vậy.”

“Tôi muốn đợi mọi người về hết thì tôi ra, bộ cô thích gây sự chú ý sao” - Anh nhíu mày nhìn cô

Nari: “Có sao đâu, gây sự chú ý gì chứ, đi với em xấu hổ lắm à”

YD: “Tôi nghĩ cho cô thôi, không phải cô nói muốn bình yên trong trường hả. Để bọn nó nhìn thấy cô đi với anh chàng đẹp trai nhất trường, cô sẽ không yên đâu” - Anh cười cười trêu cô.

Nari như muốn phá lên cười lớn vì điều anh nói, anh có quá tự tin khi nói anh là người đẹp trai nhất trường không. “Không phải là ngược lại sao” - Cô cười bí hiểm đáp.

“Ngược lại - ngược lại cái gì - ý cô là tôi mới là người không yên thân khi đi cùng cô à, ý cô tự khen cô đẹp chắc.” - YD cãi lại, anh tiếp tục - “Còn lâu cô mới là đẹp nhé, đừng tưởng bọn con trai trong trường vây lấy cô là cô nghĩ cô đẹp, cô chưa bằng một nửa Song hye kyo đâu.”

Nari lém lỉnh đáp trả: “Anh so sánh kiểu gì thế, anh ví một cô gái 18 với một phụ nữ 32 ư?”

YD chả biết nói gì, anh cốc nhẹ vào đầu cô: “Đi thôi”

Theo như cô mong muốn, anh đưa cô tới khu vui chơi, cùng chơi Bowling, nhảy nhót,...(tóm lại là tất cả các trò) thật vui vẻ cho đến khi mệt lừ. Trời sẩm tối, anh hỏi cô có đói không, có muốn ăn gì không. Cô gật đầu và chỉ vào quán mỳ gần đó, gọi hai tô Ramen vẫn là món anh thích.

Sau khi ăn xong , họ cùng nhau đi dạo trong công viên, có lẽ với hai người thời gian chưa đủ dài để cô có thể ở bên anh thêm chút nữa, để anh có thể hiểu thêm về cô, có quá nhiều điều anh muốn hỏi, nhưng không biết nên bắt đầu như thế nào. Nari bèn cất tiếng phá tan bầu không khí im ắng giữa hai người.

Nari: “Tại sao hôm nay anh lại rủ em đi chơi, và mời em ăn tối?”

YD: “Vì muốn cảm ơn cô chuyện hôm trước.”

Nari: “Chỉ vậy thôi sao?”

YD: “Ừm, còn gì nữa, mà đã mất công mời cô đi ăn sao cô không chọn món mình thích mà lại chọn món tôi thích”

Nari: “Vì những gì anh thích em đều thích.”

YD ngại ngùng anh lảng sang chuyện khác: “Cô là con gái nhà trọc phú thật hả, bố mẹ cô giàu lên nhờ đâu?”

Nari rất ghét mỗi khi anh hỏi cô câu này, cô đành nói: “Nhờ bán đất”

YD vẫn tiếp tục tra hỏi: “Sao bạn cô JA nói bố mẹ cô giúp việc cho tập đoàn KE của mẹ cô ta. Và đám vệ sĩ là phúc lợi của nhân viên.”

“Gì chứ, sao JA nói vậy, anh hỏi cô ấy bao giờ” -Nari sửng sốt, cô tròn mắt nhìn anh.

“Hôm trước, tôi thắc mắc về cô và mấy tay vệ sĩ, tại sao trọc phú lại cần người bảo vệ con gái họ, tình cờ gặp cô ta trên đường nên tôi hỏi và cô ấy nói thế” - YD nhớ lại.

Nari lắc lắc đầu thật mạnh: “điên rồi, điên rồi. Em là trọc phú anh đừng hỏi nữa, em không thích”

YD: “Ok, vậy tôi hỏi tiếp, sao trước đây cô phải che giấu khuôn mặt thật và biến thành xấu xí.”

“Vì không muốn bị để ý, anh không thấy khi em trưng bộ mặt này ra suốt ngày bị bọn con trai làm phiền à” - Cô đùa ý muốn nhấn mạnh anh biết, cô là người con gái xinh đẹp nhường nào.

"Xì tưởng bở" - Anh xoa xoa đầu cô đầy trìu mến. Nhưng nói là vậy, trong lòng anh đâu thể không phủ nhận rằng cô rất đẹp, rất thu hút, để ý một chút dễ dàng nhận ra như hôm nay khi cô sánh bước cùng anh có biết bao gã đàn ông nhìn cô khao khát và nhìn anh với ánh mắt đầy ghen tị.

Nari bĩu môi như không tán thành điều anh nói. Rồi cô ôm lấy cơ thể mình than thở: "Sắp sang mùa hè rồi sao trời về đêm vẫn lạnh thế nhỉ". Bất ngờ, YD cởi chiếc áo khoác mỏng của mình ra choàng lên người cô. Nari sững sờ chỉ biết lí nhí nói lời cảm ơn tới anh. Cô thò tay vào túi áo như thể lấy chút hơi ấm. Bỗng nhiên cô sờ thấy một món đồ nhỏ. Tò mò Nari lôi ra coi, "Hóa ra là nó" - ánh mắt cô chợt tràn đầy nỗi thất vọng - "em đã vứt đi rồi mà, tại sao giờ lại ở chỗ anh và anh mang theo chiếc đồng hồ này có ý gì? Muốn giả lại cho em ư? Nếu không cần thì vứt đi."

YD nghe vậy anh liền lúng túng vội vàng giải thích: "Ai bảo tui sẽ giả cô chứ, chỉ là…”

“Là sao…” - Cô mỉm cười rồi cầm lấy tay anh - “Nếu không phải là giả lại em thì anh phải sử dụng chứ”. Nói đoạn không để anh phản ứng cô nhẹ nhàng đeo vào tay anh: “Thấy chưa, đẹp lắm mà. Anh đeo vào nhìn càng nổi bật hơn”.

YD anh không biết nói gì, anh chăm chú nhìn cô, cảm nhận làn da tay mềm mượt của cô đang khẽ chạm vào anh và cảm nhận tình yêu thương của cô dành cho anh. Ngay khi ánh mắt cô phát hiện ra anh đang lén nhìn cô, anh chỉ muốn làm điều gì đấy. Vội vàng, nồng nhiệt, anh đặt một nụ hôn lên bờ môi nhỏ xinh của Nari. Một nụ hôn hững hờ, đầy ngượng ngùng (và cũng thiếu cả kinh nghiệm nữa, tội thằng bé lần đầu :)). YD nhanh chóng buông cô ra, anh xấu hổ đánh trống lảng: “Muộn rồi, về thôi. Nhà em ở đâu, anh đưa em về?”

“Không cần đâu, em sẽ về cùng họ” - Nari chỉ sang góc đường nơi đám vệ sĩ của cô đang chờ.

YD nhìn theo hướng cô chỉ anh bỗng thốt lên: “Bọn họ theo em suốt cả ngày à. Ôi thật mất tự nhiên….”

Chờ bóng chiếc xe chở cô khuất dần sau bóng tối, YD mới bắt taxi về nhà. Ngày hôm nay thực sự là ngày đáng nhớ với anh và cả với cô. Lần đầu tiên trong đời, anh chủ động hôn một cô gái vậy mà anh lại biến nó thành một nụ hôn không thể tồi tệ hơn, tại sao lại thấy ngại ngùng, hấp tấp và kết thúc chóng váng đến vậy. Cũng không hiểu sao anh lại hôn cô trong lần,..ừm lần hẹn đầu của hai người…..

…...Trái tim YD dường như đang thổn thức…..Hình như anh đã bắt đầu yêu cô….

 

Phần 9.2: Em có thể nắm tay anh?

Vẫn theo thói quen thường ngày, Nari đến trường sớm ôn bài. Thế mà hôm nay cầm quyển sách trên tay mà cô không được chữ nào vào đầu. Cứ nghĩ tới chuyện tối qua là cô chẳng có tâm trí nào hết, tại sao JA có thể nói ra điều đó, xấu hổ chết đi được. Nari hồi tưởng lại…..

….<< Sau khi đi chơi với YD về, cảm giác lâng lâng và hạnh phúc ngập tràn trong cô. Nhưng vừa bước chân vào phòng ngủ - một căn phòng với thiết kế sang trọng, thanh lịch và đầy nữ tính như chính tính cách của cô - Nari đã bị một phen hú hồn khi thấy JA nằm trên giường cô, cười khanh khách khi coi một bộ phim hài.

Nari: “Cậu làm gì trong phòng mình lúc tối muộn thế này, không về nhà ngủ đi.”

“Mình vừa đi chụp quảng cáo về, nhớ cậu quá nên tạt qua ngủ cùng. Mệt muốn xỉu đây mà không hỏi thăm hay vui mừng khi mình tới à.” - JA vừa nói vừa nhét tọt mấy miếng bắp rang vào miệng - “Sao cậu đi đâu về muộn thế, hẹn hò ai à?”

Nari nhảy tót lên giường ôm JA, mỉm cười sung sướng: “Mình vui quá JA ạ, có phải anh ý đã bắt đầu thích mình không?”

JA tròn mắt ngạc nhiên: “Ai cơ, YD á, sao sao có chuyện gì hot kể với mình nhanh nào Nari, đừng làm mình hồi hộp đến vậy chứ.”

JA là bạn thân nhất của Nari, họ quen nhau từ khi còn học mẫu giáo, có thể nói mối quan hệ giữa hai người bền chặt và không có gì phải giấu giếm nhau. Họ thân nhau tới mức nếu một trong hai người là con trai chắc chắn hai người sẽ cưới nhau :)). Nari kể sạch sành sanh mọi chuyện tối nay cho JA nghe, không bỏ sót bất  kì một chi tiết nào, kể cả nụ hôn chóng váng với anh.

Nghe xong, JA ồ lên một tiếng kinh ngạc, cô không nghĩ rằng YD và Nari lại tiến tới nhanh đến thế: “Theo cậu kể anh ta có vẻ nhát nhỉ, bề ngoài mạnh mẽ sao có một nụ hôn mà không thể hiện nó mãnh liệt hơn” - JA chu chu môi về phía Nari trêu chọc. “Cậu muốn ăn đòn hả, lần tới mình không kể cậu nghe nữa” - Nari nhăn nhó nói.

JA cười xuề xòa. Bỗng khuôn mặt JA trở nên nghiêm nghị: “Cậu tính thế nào, tình cảm trở nên quá sâu đậm sẽ khó mà chia tay. Sớm muộn gì hai bác sẽ biết. Giờ mình lại ước anh ta đừng có thích cậu.”

Nari nghe JA nói vậy, cô xịu mặt xuống, buồn bã đáp: “Mình cũng không biết. Đám vệ sĩ mình đã bịt miệng được họ lại rồi nên thời gian này không phải lo lắng. Nhưng,..Cậu nói đúng..”

“Mình có cách giải quyết vấn đề này đấy” - Trong đầu JA như hiện lên một suy nghĩ điên dồ nào đó - “Cậu và anh ta có em bé đi, kiểu gì chả được ở bên nhau suốt đời suốt kiếp. Chuyện này mà xảy ra đố ai ngăn cản được kể cả bố mẹ cậu hay là bố YD. Haha….” >>.......

Đấy, đấy, sao JA lại phát ngôn thế chứ, khiến cô cả đêm qua không tài nào chợp mắt được. Ôi trời ơi, bạn tốt quá. Đang mải mê suy nghĩ, bỗng YD đi tới ngó nghiêng, khuôn mặt anh sát gần với cô khiến Nari giật mình, cô đánh rơi quyển sách.

“Em đang nghĩ gì thế? Lại có bí mật nào đó muốn giấu anh sao. Nhìn kìa chả giống em như đang đọc sách tí nào” - Anh cúi xuống nhặt quyển sách và đặt nó trở lại vào tay cô.

Vừa mới nghĩ về anh mà anh đã xuất hiện, lại trong lúc cô vì lời nói của JA mà trở nên bối rối. Nari xấu hổ, cúi gầm mặt xuống: “Không có gì đâu”

YD chả buông tha, anh nhìn cô như muốn cô đối diện với ánh mắt anh: “Nói anh nghe nào, đang âm mưu gì thế….”. Nari vẫn không nói, nhưng anh đã nhận ra điểm khác biệt, YD thấy khuôn mặt cô đỏ bừng. Anh chợt nhớ ra nụ hôn tối qua anh trao cho cô - “Em nghĩ về chuyện đó à, không được, không được nghĩ nữa” - YD xấu hổ, anh bù lu bù loa.

“Chuyện gì cơ” - Nari ngơ ngác. “À ý anh là chuyện đó hả, em đâu có nghĩ về chuyện đó đâu.” - Cô mỉm cười.

“Thật không nghĩ đấy chứ” - Anh thở phào nhẹ nhõm - “Không nghĩ là tốt, cấm em được nhớ tới nữa”. Nari không ngờ anh lại đáng yêu đến thế. Vẻ ngoài lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, cứng rắn nhưng thật ra anh lại là con người mềm yếu và lại biết xấu hổ,...chỉ vì một nụ hôn.

YD ngồi xuống cạnh Nari, anh hỏi: “Tại sao em lại nghỉ làm thêm ở tiệm tạp hóa và hàng ăn để đi làm ở shop thời trang”.

Nari: “Vì anh nói anh không muốn gặp em ở mọi nơi, mà những chỗ đấy anh lại hay lui tới. Còn cửa hàng quần áo, em không làm thêm ở đó. Chủ cửa hàng là người chị em quen rất thân, em thỉnh thoảng qua giúp chị ý bán hàng thôi. Từ giờ em không đi làm thêm nữa, dành thời gian tập trung học thôi.”

“Trọc phú không đi làm thêm nữa thì lấy đâu ra tiền tiêu” - Anh trêu cô - “Mà sao em học lắm thế, lúc nào cũng thấy em chui vào xó xỉnh nào đó, hết thư viện rồi lại tới sân trường chỉ để đọc sách?”

“Vì thân phận trọc phú bị anh phát hiện ra rồi nên giờ không cần giả bộ đi làm thêm kiếm tiền nữa. Được chưa ông tướng thắc mắc nhiều quá” - Cô ngừng lại nhìn anh rồi tiếp tục nói - “Em rất thích đọc sách. Mỗi quyển sách lại cho em một kiến thức mới. Nhờ có những kiến thức này, em sẽ đạt được ước mơ của mình. Anh biết là gì không?.....Là bước lên đỉnh cao nhất của thế giới, đạt được vương miện cao quý nhất và em sẽ nắm được mọi quyền năng cũng như sức mạnh của nó. Chính vì vậy em không ngừng học tập, cố gắng phấn đấu nên anh có thể thấy ngay cả ở trường, em cũng phải đứng ở top 1. Cảm giác bị thua kém một ai đó sẽ khiến em cực kì khó chịu…”

YD lắng nghe cô nói, anh ngỡ ngàng. Những tưởng cô, một người con gái nhỏ bé, tự ti và luôn thích che giấu thân phận mình hóa ra lại có lý tưởng cho cuộc đời mình lớn đến thế. Anh cau mày nhìn cô rồi cười đùa: “Trọc phú muốn vươn tới đỉnh cao à. Thế em phải cố thật nhiều nha vì ước mơ này sẽ rất khó thực hiện đấy.

“Anh không nói em biết ước mơ của anh sao?” - Cô hỏi

YD: “Anh khác em, anh là con nhà tài phiệt. Số phận anh đã định anh phải kế thừa làm chủ chuỗi khách sạn Zeus. Còn đâu mà mơ với chả ước. Chỉ mong tập đoàn Zeus luôn hùng mạnh trên thương trường thôi….”

Nari bỗng rút từ trong cặp ra một túi đồ, cô đưa cho anh: “YD, đôi găng tay này em mua tặng anh rồi. Giờ thì anh sẽ nhận lại chứ”. Anh cầm lấy rồi nói: “Trọc phú đã mua cho món quà đắt giá này, không thể không nhận…..Mà em định ngồi đây tới bao giờ. Về lớp thôi sắp bắt đầu tiết học rồi.”

Anh liền đứng phắt dậy, định đi nhưng thấy cô vẫn ở đấy. Anh ngoái đầu hỏi: “Không đi sao. Muốn trễ giờ ư?” Nari tiến về phía anh, cô chần chừ một lúc rồi khẽ nói: “YD à, em có thể nắm tay anh không?”

YD ngạc nhiên nghe cô nói, anh mỉm cười quay lại nắm lấy đôi tay cô, cùng nhau đi về dãy phòng học.

Họ sánh đôi với nhau dưới nắng mai mùa xuân thật đẹp như tranh vẽ…. Một vài học sinh ngoái lại bất ngờ nhìn họ…..






 

Phần 9.3: Công khai tình cảm

Vào bữa trưa, Nari đang ngồi ăn cùng CR thì một vài thằng con trai trong trường đến tán tỉnh cô. Cô rất ngại và cũng thấy phiền phức. Dù đã tìm mọi cách từ chối, khước từ nhưng vẫn không thể nào khiến họ rời đi. Ngồi ở bàn cách đó không xa, chứng kiến cảnh tượng như vậy, trong lòng YD như dấy lên sự bất an. Anh cau mày nhăn nhó cũng chả thèm để ý tới MS-người bạn của anh cũng yêu Nari-đang than thở “Lâu lắm mới gặp cô ấy, vậy mà sao lại thấy bọn con trai bu quanh như ruồi thế kia. Đáng ghét”. YD cầm khay thức ăn tiến về phía bàn của Nari. Anh hất hàm đuổi đám con trai đang tìm cách cưa cô: “Tránh ra đi chỗ ngồi này là của tôi….Có vấn đề gì sao? Không muốn đi à?”. Tuy rất ngạc nhiên vì lối hành xử của YD, họ không hiểu tại sao anh lại quan tâm tới Nari hay là anh cũng thích cô nhưng chẳng ai dám hó hé nửa lời vì họ sợ anh, sợ anh phật lòng, sợ thế lực của Zeus.  Nari cô cũng bất ngờ không kém với hành động của anh, “là anh đang ghen sao”. Cô nở nụ cười thích thú: “YD à, anh làm gì thế? Sao lại khiến họ bỏ chạy hết vậy” – Nari trêu chọc anh.

“Ồ hóa ra em thích được đám con trai vây lấy hả” – YD lườm cô tỏ vẻ hờn dỗi – “Vậy anh xin lỗi nhé, có cần anh gọi bọn chúng quay lại không?”

Nari: “Không, em thích ăn cơm cùng anh hơn…Anh thích ăn tôm không? Cho anh này” – Vừa nói dứt câu cô gắp ngay con tôm cho anh.

“Em thích gì là làm ư, cũng phải chờ anh đồng ý đã chứ” – YD giở giọng trách móc rồi xoa xoa đầu cô đầy tình cảm – “Lần sau bọn con trai còn bám riết lấy em thì phải gọi anh ra xử lý chúng, biết chưa?”. Nari gật gầu đầu một cách ngoan ngoãn.

YD chỉ vì ghen, Nari vì hạnh phúc, hai người cũng chả giấu giếm tình cảm này. Họ thoải mái thể hiện yêu thương mà đâu biết học sinh ở căng tin đang trố mắt nhìn họ không hiểu mô tê gì. CR chen vào nói: “Chuyện gì đang diễn ra đây, hai người…một đôi từ bao giờ. Là một đôi thật sao”. Nari mỉm cười thay cho câu trả lời đồng ý của cô nàng, còn YD anh xấu hổ quay mặt đi…..

Hết giờ ăn trưa, MS vội chạy ngay tìm Nari hỏi cho rõ ràng mọi chuyện. Anh thấy cô đang lúi húi đứng trước phòng thay đồ chuẩn bị cho tiết học thể dục sắp tới. Anh hỏi: “Nari, em trả lời thật cho anh biết đi. Ngày Valentine anh tặng quà cho em, em từ chối và nói em đã dành tình cảm cho người khác. Người khác mà em nói là YD sao?”

Nari: “Xin lỗi vì em không nói sớm anh biết”

“Vậy bây giờ hai người đang quen nhau sau” – Anh thét lên – “ Tại sao lại làm tổn thương trái tim tôi chứ. Nói với tôi thì tôi cũng đâu trách gì. YD là bạn thân của tôi mà. Ôi thằng YD chết tiệt dám giấu mình”.

……Cạnh đó một đám con gái nghe trộm được câu chuyện của MS và Nari, họ xúm xít lại bàn tán: “Cậu nghe rõ chứ?..Không nghe nhầm chứ…Cô ta là ai mà dám hẹn hò với YD, lại cả MS cũng thích cô ta nữa…cậu quên là đám con trai đều mê cô ta sao…Con nhỏ đó tưởng mình xinh lắm chắc chỉ là một đứa nhà nghèo hôi hám bẩn thỉu,…Mình còn nghe đồn sáng nay nó và YD nắm tay nhau…Vậy là thật à. Không thể tha cho nó được…”…….

 


 

Phần 9.4: Anh sẽ luôn bảo vệ em

Giờ thể dục vừa kết thúc, Nari đang nói chuyện về vấn đề của cô và YD cho cô bạn tò mò CR biết, thì khoảng 4 đứa con gái kéo cô vào phòng thay đồ khuôn mặt cử chỉ đầy lòng căm thù.

Nhận thấy tình hình không ổn, CR vội chạy đi tìm YD. Cô hộc tốc tới nhưng lớp học của YD vẫn chưa kết thúc. Chỉ chờ khoảng 5 phút nhưng trong tình thế cấp bách này với CR như thể đã phải chờ đợi 5 tiếng đồng hồ. Ngay khi cô giáo ra khỏi lớp, CR phi ngay tới bàn YD, thở hồng hộc nói: “YD, có chuyện không hay rồi, Nari, Nari,….”

“Có chuyện gì, cô bĩnh tĩnh lại nói đi” – ES nghe giọng điệu lạ lùng của CR, cô chen vào hỏi.

CR: “Em không biết, vừa hết giờ thể dục, cô ấy bị mấy đứa con gái dẫn vào phòng thay đồ với vẻ mặt rất tức giận. Em nghĩ họ muốn bắt nạt Nari nhưng vì lý do gì em không biết. Anh đi ngăn cản họ lại đi YD”.

Nghe thấy vậy, YD luống cuống, anh lo lắng chạy đi tìm Nari. ES cũng thế cô kéo KT đi cùng vì với ES từ lâu cô luôn coi Nari như cô em gái bé nhỏ của mình.

“Có đánh nhau sao không gọi cho thầy cô mà lại đến tìm YD? YD luống cuống đi theo. Hai người yêu nhau thật sao? Không phải tin đồn à” – Bo Na tỏ vẻ thắc mắc hỏi.

“Là thật đó” – MS nói và cũng chạy về hướng nơi Nari gặp nạn – “Các cậu có đi không?”

Thấy kì cục và lạ lùng, mọi học sinh cùng lớp với YD đều tò mò đi xem chuyện gì đang xảy ra…

…..Trong lúc đó, Nari bị đẩy ngã xuống đất. Cô đứng dậy, phủi quần áo: “Các cậu muốn gì, không thể nói chuyện tử tế được sao?”

Một đứa con gái vênh váo nói: “Mày nghĩ mày là ai mà có tư cách nói thế với tao, cái đồ khố rách áo ôm. Mày biết tao là ai không mà dám ăn nói hỗn hào với tao”.

Bạn gái đi cùng cô ta chen vào: “Cô ấy là Kang Min Joon, con gái cưng của giám đốc công ty R.E. Cô biết danh tiếng của R.E rồi chứ, cả nước Hàn Quốc này không ai là không thể biết.”

Kang Min Joon: “Tôi nói ngắn gọn cho cô hiểu, cô mau rời YD, tránh xa anh ấy ra, tốt nhất là cuốn xéo khỏi trường. Cô có tự mình soi vào gương để thấy thân phận của cô không xứng với YD, còn dám giở trò cưa cẩm anh ấy.”

“Tại sao tôi phải làm thế? Cô cũng thích YD sao?” - Nari cãi lại - “Nếu cô tự tin với bản thân mình thì cô hãy chinh phục anh ấy, không có lý do gì cô bắt tôi phải xa YD bằng cách...hèn hạ thế này”.

Vô cùng tức tối, KMJ và đám bạn của cô ta giữ chặt Nari, đập đầu cô bé vào bức tường gạch. Máu chảy thành từng dòng, Nari điên tiết, cô hét: “Cô, KMJ, cô thật xấu xa. Cô nói tôi không xứng với YD, vậy cô nghĩ cô xứng với YD sao. Cô tự tin vào gia đình cô nhưng đối với tôi, cô chẳng là gì hết.” - Nari cười khểnh - “Bố cô là Kang Soo Huyk, giám đốc R.E, Royal Entertainment,cũng chỉ là chi nhánh cỏn con của tập đoàn Royal. Bố cô cũng chỉ là kẻ làm thuê cho người khác, số cổ phần cũng không đạt được đến 10%, không là cổ đông chính. Cô nghĩ rằng mình danh giá lắm sao, sánh ngang với Zeus ư. Nực cười. Tôi có thể không giàu có bằng cô, nhưng nhân cách của tôi hơn cô gấp vạn lần. YD sẽ không bao giờ yêu một người như cô.”

Như đã nói trúng điểm yếu, sự ghen ghét và lòng tự trọng bị tổn thương của KMJ khiến cô ta như biến thành một con thú dữ. Cô ta tát thật mạnh vào mặt Nari và buông lời đe dọa: “Mày là cái thá gì mà dám nói tao thế? Mày hãy biến đi. À đúng rồi, mày nghĩ mày có vẻ mặt xinh đẹp nên có thể quyến rũ bọn con trai trong trường phải không? Nghĩ sao nếu nó bị hủy hoại”. Cô ta lăm lăm con dao trên tay dí vào mặt Nari. Đám bạn KMJ trông thấy cảnh đấy, họ hoảng sợ kéo tay MJ: “Này không làm thế được đâu, nếu nhà trường biết sẽ bị phạt nặng đó.”

KMJ đẩy họ ra: “Sợ gì chứ, cô ta dám kiện sao. Nếu thế dùng tiền giải quyết là xong”. Nói là làm cô ta rạch một vết trên khuôn mặt xinh đẹp của Nari, cười lớn và thỏa mãn.Vết thương trên trán, trên má khiến Nari vô cùng đau đớn. Từ bé đến lớn lần đầu tiên cô phải cam chịu để bị người khác chà đạp: “KMJ, tao sẽ không tha thứ cho mày đâu, tao sẽ biến cuộc đời mày thành địa ngục. Mày nghe cho rõ đây, tao là…” KMJ không để Nari nói hết câu, “Là gì hả, tao không quan tâm”, cô ta giơ chiếc dao sắc nhọn lên thì một bàn tay to lớn giữ chặt cô ta. <Đoạn oánh nhau này hơi bị ảo, vì không có kinh nghiệm =)) chẳng biết tả kiểu gì>

Là YD, anh nhìn KMJ với ánh mắt đỏ ngầu đầy tức giận. Quay sang Nari, thấy bộ dạng thê thảm của cô, anh không còn tâm trí đâu để giúp cô trả thù KMJ. YD lo lắng hết sức, anh luôn miệng hỏi: “Em có sao không, đi nào anh đưa em tới phòng y tế”. YD bế thốc cô trên tay chạy hộc tốc.

Khi YD và Nari đi khỏi, Bo Na nói với KMJ: “Cô đúng thật là ác độc...Chuyện này phải báo cáo lên hiệu trưởng thôi”. MS lên tiếng ủng hộ ý kiến của BN và anh cũng chạy ngay lên phòng hiệu trưởng.

Trong phòng y tế, YD vô cùng buồn bã khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Nari giờ đang bị dán đầy băng gạc. Còn cô mỉm cười nói không sao như muốn an ủi anh nhưng chả có ích gì. ES và CR cũng có mặt hỏi thăm, lo lắng cho Nari. Bỗng MS chạy vào: “Nari, em lên gặp hiệu trưởng đi, cô đang tìm em đó”.

“Gì chứ, ít ra cũng để người ta nghỉ ngơi. Lại có chuyện gì xảy ra nữa đây. Anh sẽ đi cùng em” - YD nắm lấy tay Nari dẫn cô đi. Nhưng tới nơi, anh bị đuổi ra ngoài chỉ mình Nari được ở lại. Anh hậm hực ngó nghiêng, lắng nghe tình hình chỉ thấy cô và KMJ cùng đám bạn cô ta trong đó.

....Hiệu trưởng: “KMJ, em biết em đang làm gì không hả. Trong trường ai cho em sử dụng bạo lực.”

KMJ vừa sợ hãi nhưng cũng rất kiêu ngạo: “Em biết lỗi. Tuy nhiên một kẻ được xã hội quan tâm như nó, cô đừng để ý”.

Hiệu trưởng: “Em nói gì cơ, một kẻ được xã hội quan tâm. Em hiểu em đang nói gì không?”

Nari hấp tấp chen vào: “Cô ơi, em không sao. Cô đừng truy cứu chuyện này nữa”

KMJ: “Cô cũng biết điều đấy”.

Hiệu trưởng thét lớn: “KMJ, em im lặng đi. Còn Nari, tôi sẽ thông báo chuyện này với bố mẹ em. Em nhìn lại bộ dạng em đi, nếu tôi không xử lý chuyện này cho thỏa đáng thì biết ăn nói thế nào với họ”

Nari mở lời năn nỉ cô giáo: “Em xin cô đó, cô đừng nói. Nếu chuyện bị làm to ra không chỉ em, Min Joon mà cả trường Jeguk sẽ bị điều tiếng. Cô muốn vậy sao. Cô yên tâm, nếu ba mẹ em hỏi thì em sẽ có cách nói dối. Em xin cô mà”.

Sau một hồi van lơi mãi hiệu trường mới đồng ý với đề nghị của Nari, cô không thông báo về gia đình nhưng KMJ và đám bạn sẽ phải lao động công ích trong 1 tháng. Vừa bước ra khỏi cánh cửa phòng hiệu trưởng, YD túm lấy KMJ đe dọa: “Vì cô là con gái nên tôi sẽ không đánh cô. Nhưng chuyện hôm nay tôi không quên đâu. Biết điều thì biến khỏi trường Jeguk nếu cô không muốn đón nhận sự trả thù của tôi. Không phải là lời cảnh cáo suông đâu”.

“Kệ cô ta, YD mình về lớp thôi” - Nari kéo anh đi. YD liền hỏi cô một tràng: “Hiệu trưởng nói gì với em...sao cô ta chịu hình phạt nhẹ thế...cô ta dùng thế lực gia đình mình đe dọa em à...ôi trời, bọn Royal đáng ghét có gì phải sợ chúng….”

Nari đặt ngón tay nhỏ bé lên bờ môi YD như muốn ngăn anh nói: “Đủ rồi YD. Quên chuyện này đi, em không sao thật mà. Lúc nãy khi thấy anh đến em thực sự rất rất hạnh phúc. Cảm ơn anh.”

YD nhìn cô trìu mến: “Từ giờ trở đi, anh sẽ luôn bảo vệ em”.

……..Chuyện vừa xảy ra, Nari thầm ước mọi người sẽ quên hết, bởi cô sợ, sợ bố mẹ cô biết, sợ họ sẽ điều tra ra việc cô đang quen với anh,....nếu vậy cô sẽ không còn được bên anh nữa……

 
Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
lily30692
#1
I translated to english.
Would u like continue to read this fanfic ^^
ratnaaha #2
Would you like to put it on english?
I dunno how to read vietnamese
storys #3
Chapter 53: Wow ! The end is so strong ! It's kind of weird to read about some characters who in the beginning were 18 years old and now their children are 18 . Congratulations for this wonderful story !
MissNAJOHN #4
Chapter 50: So she decides to leave YoungDo??? How Saddd!!!!! :( this.is.a.good.story.
storys #5
Chapter 48: Wow , so many updates ! These days you really been active . Thank you ! <3
IUkekeke #6
Chapter 46: I really like this storyy . Akhh please 20 with english pleasee .
I hope youngdo and Nari .
I'm IU fans . If someday this story will make into drama . I hope IU and kim woobin is the castt .
lily30692
#7
@Angehollicexoiu: yep, i also think that. I always hope some day SBS will find out and make to drama with Young Do is main character. But maybe...that day will be far :(
Angehollicexoiu
#8
Chapter 45: i hope this story found out and made into drama
storys #9
Chapter 17: Chapter 17 in English , please !!! <3
storys #10
Chapter 16: Chapter 16 in English , please !!! <3