Chapter 13 (Vietnamese)

The Heirs 2: The power of the crown

Chương 13: Tạm biệt

Phần 13.1: Tòa lâu đài của gia đình họ Shin

12h01, đã bắt đầu một ngày mới, Young Do đề nghị tài xế dừng xe trước cổng nhà Nari. Anh bước xuống xe, mở cửa nắm tay cô. YD nhìn căn biệt thự sang trọng, rộng lớn có thể nói đó như một tòa lâu đài lộng lẫy trong những câu chuyện cổ tích, anh lên tiếng trêu trọc cô: "Ôi trời, nhà của người được xã hội quan tâm còn đẹp hơn của tài phiệt. Loạn thật rồi."

Nari nhíu mày: "Còn trêu em à. Muộn rồi, anh về nhà nghỉ sớm đi. Mai còn đến trường mà. Em không muốn anh vì em mà anh lơ đãng chuyện học tập đâu. Năm nay anh phải thi đỗ đại học đó."

YD: "Biết rồi, anh biết rồi. Em khỏi nhắc anh. Em không biết IQ anh bao nhiêu sao? 150 đó. Là 150 lận. Không lo thi trượt đại học nhá."

Nari: "Có 150 bọ. Em được 151 mà còn không thèm khoe. Xì"

YD: "Em thích nhạo báng trí tuệ của anh à. Thôi bỏ qua cho em. Để anh đưa em vào nhà" - Nói đoạn anh tức tốc nắm tay kéo cô đi.

"Gì chứ. Không được, anh điên rồi sao Do Do." - Nari hất tay anh ra, cô quyết liệt phản đối.

YD: "Em điên thì có. Sao anh không được vào nhà em chào bố mẹ em chứ. Anh đã đưa em đi chơi về muộn thì phải có trách nhiệm. Sao chỉ có duy nhất thằng Jong Suk được vào nhà em. Không nói nhiều nữa đi mau lên."

...............

Một cái tát như trời giáng vang vọng trong màn đêm lạnh lẽo. Ánh mắt đỏ ngầu, tức giận, Jun Hoo hét lớn: "Thằng khốn nạn sao mày dám lôi kéo con gái tao, sao mày dám làm như vậy với gia đình nhà tao. Đúng là bố nào con nấy. Mày và bố mày đều là kẻ khốn..."

Nari cắt ngang lời nói của ông: "Bố à. Con xin bố. Đừng nói vậy với YD. Anh ấy không phải kẻ tồi như bố nghĩ. Dù bố mẹ có phản đối thế nào thì con vẫn chọn anh ấy."

Huyn Jung: "Đủ rồi đó. Nari, em lên phòng nghỉ đi. Còn cậu về nhà mau."

Sung Kyo - mẹ Nari: "Huyn Jung, con mới là người cần về phòng đó. Đừng cố tìm cách bênh vực em gái con nữa. Nó không thể tiếp tục làm những gì mình thích. Nhất là chuyện này, ảnh hưởng tới danh tiếng của nhiều người."

YD: "Cháu thực sự xin lỗi vì việc làm tối nay của cháu. Bác trách cháu là đúng. Nhưng cháu hi vọng bác đừng mắng Nari, cũng đừng ngăn cản bọn cháu. Vì cháu muốn ở bên con gái bác, thật lòng. Cháu hứa sẽ mang lại những điều tốt đẹp nhất cho Nari. Và cháu sẽ không bao giờ từ bỏ cô ấy đâu.....Vậy cháu xin phép ra về. Chúc hai bác ngủ ngon."

Jun Hoo: "Mày cút ngay khỏi nhà tao ngay. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tao. Và cũng đừng bao giờ hi vọng tao sẽ nhượng bộ và tán thành mày. Cút."

..........

Young Do vừa rời khỏi căn biệt thự. Shin Jun Hoo và Sung Kyo lại tiếp tục màn giáo huấn với con gái của họ. Khác hẳn với bản chất ba cô nóng tính, bạo miệng, chỉ biết la mắng nhưng lại không có chủ kiến. Mẹ Nari là người phụ nữ khác hoàn toàn, bà điềm tĩnh, ít nói, tuy nhiên trong đầu bà luôn có những sáng kiến để giải quyết mọi vấn đề, thông minh, quyết đoán và đầy mưu mẹo. Có lẽ vì vậy mà bà mới trở thành chủ nhân của khối tài sản khổng lồ từ ba mẹ bà, biến công ty Royal từ con số 0 trở thành một tập đoàn lẫy lừng. Trí óc bà khiến Jun Hoo phải kính nể, và bà mới chính là chủ nhân đích thực, một nữ vương trong tòa lâu đài này. Sung Kyo: "5 ngày. Ta cho con thời hạn 5 ngày để xóa bỏ những tình cảm mu muội trong con như chính thời hạn con đã làm với lễ đính hôn của mình. Sau 5 ngày con sẽ sang Mỹ. Mọi thủ tục chuyển trường ta sẽ.có cách lo liệu trong vòng 5 ngày. Qua đó học trung học, đằng nào hơn năm nữa, khi tốt nghiệp cấp 3 con cũng chẳng phải qua đó học đại học nơi mà con luôn ước ao. Sớm một năm cũng không vấn đề gì. Đừng nói 'Không' với mẹ. Con bắt buộc phải nghe theo thôi. Con lên phòng ngủ đi".

Nari nhìn theo dáng ba mẹ cô khuất dần sau cánh cửa phòng ngủ. Huyn Jung vỗ nhẹ vai Nari, anh khẽ nói: "Em gái anh ngủ ngon nhé. Chúng ta nói chuyện sau".

Nari lê từng bước chân chậm chạp vào phòng. Tiếng cửa két đóng lại chua chát và lạnh lẽo như lòng cô. Cô - một nàng công chúa sống trong tòa lâu đài xa hoa, tráng lệ, nhưng nàng công chúa đó lại bị gò bó bởi những luật lệ vô lý của cha mẹ nàng, quốc vương và nữ hoàng. Ngồi bên bàn học cạnh cửa sổ, Nari thở dài. Cô ngắm chiếc nhẫn anh đã kì công nghĩ cách để tặng cô theo đúng những gì cô mong muốn. Ba tháng trước cũng tại nơi đây, cô ngắm nhìn món quà không dám tặng anh, ngắm món quà bị anh chối bỏ. Giờ thì cô đang ngắm món quà anh tặng cô, như minh chứng tình yêu và lời hẹn ước của cả hai. Là bước tiến mới với hai người. Nhưng Nari không biết nên vui hay buồn. Cô sẽ không thể ở bên anh. Chẳng lẽ số phận cô lại giống như chuyện tình Romeo & Juliet, một kết cục đẫm nước mắt. Không, không thể nào......

......Đêm nay có những con người không tài nào ngủ được. Là Nari, là Young Do,..... Và cả Jong Suk. Anh đang hướng ánh mắt về phía chủ sở chính của Zeus,..đầy lòng hận thù.




 

Phần 13.2: Lựa chọn của Nari

Sáng sớm 2 ngày sau, khi Jong Suk đang đọc sách trong phòng riêng của anh. Mẹ anh, bà thủ tướng Han Yoo Ra mở cửa vào, bà nói: "Jong Suk, tại sao con lại hành động thiếu suy nghĩ đến vậy. Con có biết việc con đang làm là một điều điên dồ và gây nguy hiểm cho vị trí mà mẹ đã cố đạt được không?"

Jong Suk đặt cuốn sách xuống bàn, ánh mắt anh đượm nỗi buồn và đau khổ: " Mẹ nghĩ trong hoàn cảnh này con có thể suy nghĩ thấu đáo được sao. Điều duy nhất con muốn làm chỉ đơn giản là giết hắn, giết những gì thuộc về hắn."

HYR: "Mẹ hiểu. Mẹ cũng sẽ làm chuyện đó giúp con trai mẹ nguôi giận và cho cả mẹ nữa. Nhưng việc con dùng quyền lực của nhà nước để làm công ty của nó điêu đứng trong thời điểm này chỉ khiến mọi người bàn tán rằng gia đình nhà ta vì muốn trả thù nên mới lợi dụng chức vụ của mẹ. Không phải bây giờ, con trai của mẹ."

JS: "Con biết mẹ tài giỏi lắm mà, những dư luận xã hội kiểu này với mẹ là chuyện nhỏ. Mẹ có thể giải quyết ổn thỏa."

HYR: "Haiz.... Mẹ đúng là không nói nổi với con. Con quá là ngang bướng.... Mà mẹ Nari có đề nghị với chúng ta. Hai đứa sẽ qua Mỹ học. Mẹ nghĩ đó là ý kiến hay để xoa dịu vụ lộn xộn trong lễ đính hôn. Đi hay không tùy con."

Jong Suk lưỡng lự nghe điều mẹ anh vừa nói. Lúc bà vừa định đóng cửa lại, anh nói với theo: "Mẹ, hãy giúp con đặt vé máy bay."

...........

Choi Dong Wook giận giữ ném những tập tài liệu vào trợ lý và luật sư của ông: "Sao chuyện này có thể xảy ra lần nữa. Khốn kiếp. Chắc chắn do lão già Jun Hoo với nhà thông gia của chúng bày trò này để trả thù ta. Công trình ở đảo Je Ju không thể ngừng lại được. Ta sẽ mất hàng chục tỷ Won đó. Không được. Mấy người còn đứng đấy làm gì vậy. Tao thuê chúng bay về để làm cảnh sao. Mau nghĩ cách để giải quyết hậu quả đi."

Luật sư: "Chủ tịch Choi à. Tôi không muốn ông thất vọng nhưng hoàn cảnh này thì hết cách rồi. Những người trong nhà nước trước đây từng giúp đỡ ta, viện kiểm sát, công tố, thanh tra kinh tế,...những người từng nhận hối lộ của ta đều từ chối. Không ai muốn phật ý thủ tướng cả. Cậu Young Do đã chọc nhầm người rồi. Cách duy nhất là ông nên tới xin lỗi và xin sự tha thứ của họ. Giờ ai cũng quay lưng với ta và trở thành kẻ thù của Zeus. Chủ tịch Choi,...."

Young Do đi đến, anh hấp tấp, biểu lộ sự lo lắng khôn cùng. "Ba à, chuyện đó có thật không? Con nghe nói khách sạn ở JeJu sẽ bị ngưng lại và còn...." - Anh nói

Như mọi lần, Dong Wook hùng hổ tiến về phía Young Do, ông rút thắt lưng và quật mạnh vào người anh, mặt anh: "Đúng rồi đó. Và chính là tác phẩm do mày tạo nên đó. Sao điều tao dạy mày từ bé mà mày lại dám quên. Tao dạy gì mày. Bọn Royal là kẻ thù chứ không phải để yêu đương. Mày nghe không lột lỗ tai à."

.... Tình yêu với anh là điều khốn khổ vậy sao. Những người phụ nữ anh yêu đều lần lượt rời bỏ anh, là mẹ anh, là mối tình đầu của anh - Cha Eun Sang, và giờ là Nari - một cô gái mà anh những tưởng sẽ bên anh trọn đời. Nhưng hiện thực vì tình yêu của hai người đã khiến bao rắc rối đến với những người xung quanh. Young Do nghẹn đắng lòng.

.........

“Khi nào anh sẽ trở lại Mỹ?” - Nari hỏi khi nhìn thấy anh trai cô đang từ từ đi đến bàn ăn, nơi cô ngồi một mình nhâm nhi bữa tối.

HJ: “Bố mẹ vẫn chưa về nhà sao?”

Nari: “Em ăn một mình quen nên không vấn đề gì đâu. Mà bao giờ anh mới về bên chị dâu. Anh trở lại Hàn cũng được nửa tháng. Đi lâu như vậy không sợ chị dâu la ư?”

HJ: “Anh sẽ đi cùng ngày với em.”

Nari buông đũa xuống bàn, khuôn mặt nghiêm nghị nhưng đượm một nỗi buồn xót xa: “Em không đi đâu. Em sẽ ở lại đây. Bố mẹ đâu thể bắt em đi được. Chẳng nhẽ định trói em và tống em lên máy bay.”

“Em nghĩ kĩ chưa Nari” - HJ mỉm cười nhìn cô em gái bướng bỉnh của mình.

Nari: “Rồi”

HJ: “Thật chứ?”

“Anh trêu em à. Em nói thật mà. Em nhất quyết không đi”. - Nari phụng phịu mặt mày

HJ: “Em sẽ không đi kể cả việc ở lại đây nghĩa là em chấp nhận không thể gặp cậu ấy cả đời, tương lai em sẽ chẳng có gì. Em nghĩ việc em chống đối bố mẹ thì em có thể được thừa kế SIB. Tính cách mẹ, em hiểu rõ hơn anh mà. Bà sẽ không bao giờ khoan nhượng với ai kể cả con của mình. Và nhất là việc em chống đối lần nữa chỉ càng gây ảnh hưởng tới cậu bạn trai em…”

“Ảnh hưởng, ảnh hưởng gì chứ?” - Cô tròn mắt ngạc nhiên hỏi

HJ: “Đấy, em thấy chưa? Em ở lại Hàn Quốc nhưng thông tin về cậu ta lại không biết tí gì thì có ích lợi đâu. Jong Suk là chàng trai tốt nhưng chỉ với những người thương yêu cậu ta, còn những kẻ khác, những kẻ ngáng đường hay đối thủ, thằng nhóc sẽ không để yên cho ai đâu. Anh biết mà. Thật ra tính cách đó hầu như đã được định hình sẵn cho tầng lớp này rồi.”

Nari nghe anh trai mình luyên thuyên, cô càng trở nên lo lắng hơn, cô cáu giận: “Anh đừng nói dài dòng nữa. Vào vấn đề chính đi. Chuyện gì xảy ra? Jong Suk làm gì Young Do vậy?”

HJ: “Yên tâm là YD của em chả có vấn đề gì về thân thể. Cùng là giới tài phiệt với nhau thì không thể dùng nắm đấm. Zeus đang gặp vấn đề. Jong Suk, thằng bé không cần quan tâm đến dư luận bàn tán rằng lấy địa vị để trả thù riêng. Việc cậu ta đang làm sẽ khiến Zeus điêu đứng thật sự. Theo như anh ước tính thiệt hại có thể lên tới hơn 100 tỷ won, và chắc chắn quyền điều hành công ty sẽ không còn do gia đình YD nắm giữ nữa. Em cũng hiểu, nếu trong xã hội này không có quyền lực thì…”

“Không thể nào. Tại sao Jong Suk lại làm vậy. Em..” - Nari

HJ: “Nếu anh ở địa vị như cậu ta anh cũng sẽ làm thế. Nghe lời anh, qua bên đó đi. Qua bên đó với anh và Jong Suk Chỉ cần em xoa dịu được sự xấu hổ, để cho Jong Suk biết cậu ta có thể có một cơ hội khác thì mọi chuyện xảy đến với YD sẽ dừng lại. Vì dù sao vấn đề này bác Han cũng không muốn xảy ra quá sớm đến vậy”.

Nari: “Em không thể nói dối, cũng không thích JS hiểu lầm tình cảm của em nữa. Em không thể yêu JS, anh hiểu chứ?”

HJ thở dài nhìn cô em gái, anh lắc đầu ngán ngẩm: “IQ em dùng cho việc gì vậy, Nari? Đừng có giả ngu với anh nữa. Nói đến vậy mà em không hiểu sao. Hay em muốn hại chết Zeus, hại chết cậu bạn trai em……. Chỉ cần em qua Mỹ sống vài tháng, nếu em không thích ở cạnh JS thì em có thể đến Pháp, hoặc đi đến bất cứ quốc gia nào không có sự tồn tại của JS hay YD. Nếu em và cậu ta yêu nhau thực sự thì có thể chờ đợi, vài năm sau khi em thành công, cậu ta thành công hai người có thể quay lại với nhau. Hay là em không có lòng tin với YD, và với chính em. Nghĩ cho kỹ đi, ước mơ của em, những điều em đã được học, được chứng kiến trong chính cuộc sống này. Với địa vị của em hiện giờ sẽ chẳng thể làm những gì mình muốn. Em chỉ là công chúa chứ không phải nữ hoàng đâu. Nếu bố mẹ cắt mọi thứ họ đang cho em thì em chẳng là gì hết. Điều em cần làm bây giờ là gạt tình yêu của em sang bên và tập trung vào việc học dành lấy chiếc vương miện quyền lực từ mẹ chúng ta. Khi em có được nó,YD cũng có được Zeus, hai người có thể thoải mái đến với nhau mà không ai dám ngăn cản. Hiểu chưa, nhóc….Ôi lần đầu tiên anh thấy mày - một người đầy tham vọng lại muốn bỏ cuộc vì một thằng đàn ông mới quen. Đúng là con gái….”

HJ lý giải một tràng dài mệt mỏi để thuyết phục Nari cũng như phân tích lý lẽ khiến cô hiểu điều gì nên làm hiện này, điều gì là tốt nhất cho cô và YD. Phòng ăn lại trở về im lặng như vốn dĩ vẫn vậy. Hai con người, hai chiếc bát, hai đôi đũa,và chục món ngon được bày biện trên bàn nhưng đó là hai thế giới riêng...... Như 3 tối nay, Nari vẫn ngồi ngắm chiếc nhẫn anh tặng cô. Nhưng đêm nay có điều khác lạ, cô không nhớ về kỉ niệm giữa hai người, không nghĩ cách để có thể ở lại Hàn Quốc với anh; mà cô đang băn khoăn điều anh Huyn Jung nói - Cô nên ở lại hay rời xa anh.......?


 

Phần 13.3: Một nghìn năm..

< I have loved you for a thousand years. I will love you for a thousand more..........>

"Cậu vẫn còn dư thời gian để chơi một bản nhạc ư?" - Ji Ah nhìn ngắm cô bạn thân đang say sưa đàn piano.

Nari: "Ờ, vẫn sớm mà. Còn 3 tiếng nữa." - Cô quay mặt lại nở nụ cười tươi và lại tiếp tục chìm đắm trong những giai điệu của âm nhạc.

JA: "Cậu đi thật sao?"

Nari: "Ừ. Mình đi rồi cậu đừng có buồn nha. Thỉnh thoảng hè hoặc khi nào rảnh hãy qua thăm mình. Vì mình sẽ không trở lại Hàn Quốc, nên cậu nhớ thường xuyên đến đó. Không đủ tiền đi máy bay mình sẽ cho. Hihi"

"Cậu không cần phải cho mình tiền, mình có thể dùng ké máy bay nhà cậu mà. Nhưng... ý mình không phải thế" - JA dậm chân thật mạnh trên sàn nhà và chạy lại chỗ Nari, nhăn mặt tỏ vẻ cau có - "Mình đã quen việc gặp cậu theo kiểu đi đi về về nên chẳng có vấn đề gì hết. Cậu hiểu rõ điều mình muốn hỏi mà. Cậu sẽ bỏ YD thật sao?"

Nari: "Mình là kẻ tham vọng mà. Vốn mình là người yêu địa vị, quyền lực hơn cả tình yêu."

JA: "Nari ah"

"Mình nhờ cậu việc này được không?" - Nari đứng dậy, tiến về phía bàn học, cô lấy ra một phong bì nhỏ được kẹp trong quyển sách. Cô đưa cho Ji Ah và nói - "Cậu giúp mình gửi bức thư này cho YD. Tất cả những điều cần nói mình đều đã viết ở đây. Cám ơn cậu."

JA cảm thấy bối rối trước những gì Nari vừa nói. Cô định lên tiếng thắc mắc, trách cứ Nari tại sao không gặp trực tiếp YD mà bày tỏ, tại sao yêu anh như vậy mà vẫn bỏ rơi anh. Nhưng ngay lúc đó anh Huyn Jung đi vào phòng, giật lá thư trên tay JA khiến cả hai đều ú ớ. Anh nói: "Nari em chuẩn bị hành lý xong hết chưa? Chúng ta đến sân bay nào."

Nari: "Còn sớm mà. Với lại anh giả em đây".

"Anh nghĩ em không cần nó đâu." - Anh mỉm cười rồi nắm tay cô kéo đi - "Em nên tới sớm để còn chào tạm biệt bạn bè chứ."

.........

Chiếc limo sang trọng chở HJ, JA và Nari đang bon bon chạy hướng về phía sân bay bỗng dừng lại trước tiệm mỳ Love - nơi cô từng làm thêm, nơi cô lần đầu gặp anh. Ngồi trong xe, HJ chỉ về chiếc bàn cạnh cửa sổ: "Xuống xe đi. Đó là người bạn anh nghĩ em nên gửi lời chào tạm biệt trực tiếp với cậu ấy"

Nari nhìn theo hướng tay của anh HJ, cô run rẩy nói: "Nhưng, em... Tại sao anh lại làm vậy?"

HJ: "Suỵt là bí mật anh giấu bố mẹ đó. Em là cô gái can đảm mà. Hãy tới gặp YD đi. Thằng nhóc hẳn chờ em lâu lắm rồi. Nhưng đừng làm anh thất vọng nếu như em có ý định thay đổi."

...........

Nari nở một nụ cười rạng rỡ, cô chạy ùa về nơi anh đang chờ cô. Nhẹ khoác đôi tay bé nhỏ lên cổ anh, cô thì thầm vào tai anh: “Mình gọi Ramen nhé. Em thèm quá trời luôn”. YD ngoái lại nhìn cô và anh cũng cười. Chỉ cần ở bên cô mỗi ngày, mỗi giây phút được thấy cô vui vẻ, được làm cho cô những điều cô thích, với anh đó chính là hạnh phúc cuộc sống của anh. Buổi tối hôm nay là món quà anh HJ dành tặng cho hai người, nên anh sẽ trân trọng tất cả những giây phút này cùng cô. Nari xoa bụng, chống tay lên bàn nhìn vào mắt anh và nói: “Em ăn xong rồi, no thật. Ước gì có thể cùng anh ăn Ramen mỗi ngày. Nhưng… mình đi đâu tiếp giờ anh?”

YD nhìn vào chiếc Breguet - chiếc đồng hồ cô đã tặng anh vào dịp Valentine: “Anh nghĩ chúng ta không đủ thời gian để tới khu vui chơi đâu. Em muốn đi dạo với anh chứ?”

…..Cô gật đầu…..Cùng đi trên một con đường nhưng cô và anh như hai con người xa lạ. YD đút tay vào túi quần, chậm rãi từng bước, còn Nari cô chỉ lặng lẽ theo anh. YD dừng lại, mắt vẫn không nhìn cô, anh nói, giọng nói như chứa đựng nỗi buồn phảng phất của anh: “Em không có lòng tin với anh phải không? Em thực sự muốn bỏ đi? Vì công ty của nhà anh, vì em nghĩ rằng anh không thể chiến thắng, hay vì,...”

Nari ngắt lời anh: “Do Do à”.

“Đừng gọi anh như thế” - YD hét to, ngước lên nhìn cô - “Em chắc chắn sẽ ra đi. Nếu vậy thì,... Xin lỗi, anh không thích bị người khác bỏ rơi như một thằng ngốc. Vậy nên lời chia tay hãy để anh nói. Chúng ta chia…”

Cô đặt một ngón tay lên môi anh như muốn ngăn câu anh sắp nói ra, điều cô không bao giờ muốn nghe.

Nari: “Không phải chia tay, YD à. Chỉ là tạm biệt thôi. Chúng ta sẽ gặp lại mà, em hứa chắc chắn đó. Một ngày khi cả hai chúng ta đều thành công trong cuộc sống, em sẽ tìm anh và hai chiếc nhẫn này sẽ được tái hợp. Do Do à, em biết điều đó là rất khó, bắt anh chờ đợi em một thời gian dài mà không biết chính xác ngày trở về. Vậy nên những ngày tháng đó, em không bắt buộc anh không được đến với những mối quan hệ khác. Khi gặp lại nhau, khi em tìm lại anh, kể cả trái tim anh không còn thuộc về em, em sẽ không giận anh đâu, lúc đó chiếc nhẫn này em sẽ trả lại anh.”

Cô nhìn anh, anh nhìn cô với muôn vàn cảm xúc lẫn lộn trong lòng. Anh không hiểu tại sao cô lại làm thế, lại rời bỏ anh. Anh không quan trọng với cô như quyền lực từ chiếc vương miện vô hình kia sao. Một chiếc ô tô dừng lại bên cạnh hai người, cánh cửa xe bật mở, Nari ngắm khuôn mặt anh lần cuối, vẫn là vô hồn. Cô lại mỉm cười: “Vậy, em phải đi rồi. Chúc anh sống thật tốt. Hẹn ngày gặp lại anh”. Cô tiến về phía xe, nặng trĩu từng bước chân. Cô không hề muốn xa rời anh. Bỗng nhiên Nari quay người chạy lại bên anh, cô ôm trầm lấy anh và trao một nụ hôn trước sự ngỡ ngàng của anh. Nhưng rồi cô vẫn bỏ đi. Chiếc xe ô tô chạy hướng về sân bay Incheon.

……………..

Nari và HJ đang ngồi thoải mái trong chiếc phi cơ sang trọng của gia đình mình. Cô đặt tai nghe và bật nhạc từ Mp3. Lặng nghe bài hát yêu thích, Nari dần chìm vào giấc ngủ - một giấc ngủ cho chuyến bay dài. Trong giấc mơ cô mặc bộ váy trắng, anh mặc bộ Tuxedo lịch lãm, hai người sẽ ở bên nhau hạnh phúc mãi mãi. Cô mỉm cười.

< I have loved you for a thousand years. I will love you for a thousand more..........>

……………

Dạo bước trên con phố đông đúc, giờ chỉ còn lại mỗi anh, lạnh lẽo và cô đơn. YD ngước lên nhìn bầu trời đêm hè. Một vệt sáng nhỏ hiện lên và chợt tan biến. Vệt sáng đó là ngôi sao đang quay về với hành tinh của nó, hay là chiếc máy bay đang đưa cô rời xa anh. Young Do không biết nữa. Anh dừng lại trước cửa hàng L’ami Louis, anh chẳng hiểu sao anh lại đi tới đây. Từ trong nhà hàng phát ra bản nhạc mà cô lần đầu tiên hát cho anh nghe. Liệu anh còn đủ lòng tin và sự kiên nhẫn chờ cô trở về. Anh không biết đó sẽ là 1 năm, 5 năm, 10 năm, 20 năm hay là mãi mãi. Liệu cô sẽ còn nhớ anh, yêu anh chứ. YD nhìn chiếc nhẫn đôi của hai người, anh chợt nhớ ra rằng anh vẫn chưa nói lời yêu cô. Bài hát vẫn còn vang vọng mãi không thôi. YD giật mình nhận ra những điều cô nói. Cô đã tự lựa chọn con đường cho cô giờ anh cũng phải chọn con đường cho bản thân anh thôi. Ừ anh sẽ phải sống thật tốt cuộc đời của anh. YD mỉm cười. Hẹn ngày gặp lại dù cho ngày đó có thể sẽ không phải là ngày hạnh phúc nhất.

< I have loved you for a thousand years. I will love you for a thousand more..........>

 
Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
lily30692
#1
I translated to english.
Would u like continue to read this fanfic ^^
ratnaaha #2
Would you like to put it on english?
I dunno how to read vietnamese
storys #3
Chapter 53: Wow ! The end is so strong ! It's kind of weird to read about some characters who in the beginning were 18 years old and now their children are 18 . Congratulations for this wonderful story !
MissNAJOHN #4
Chapter 50: So she decides to leave YoungDo??? How Saddd!!!!! :( this.is.a.good.story.
storys #5
Chapter 48: Wow , so many updates ! These days you really been active . Thank you ! <3
IUkekeke #6
Chapter 46: I really like this storyy . Akhh please 20 with english pleasee .
I hope youngdo and Nari .
I'm IU fans . If someday this story will make into drama . I hope IU and kim woobin is the castt .
lily30692
#7
@Angehollicexoiu: yep, i also think that. I always hope some day SBS will find out and make to drama with Young Do is main character. But maybe...that day will be far :(
Angehollicexoiu
#8
Chapter 45: i hope this story found out and made into drama
storys #9
Chapter 17: Chapter 17 in English , please !!! <3
storys #10
Chapter 16: Chapter 16 in English , please !!! <3