Chapter 3 (Vietnamese)

The Heirs 2: The power of the crown

Chương 3: Món quà không dám tặng anh.

Phần 3.1: Muốn trốn cũng không trốn được

Nari lững thững tới trường học. Cô chẳng dám nghĩ tới chuyện ngày hôm qua vậy mà nó cứ lởn vởn trong tâm trí cô. Cô không thể tin được – Anh một người cô mới gặp, ok biết về anh nhưng chỉ một chút thôi, điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì. Là bạn ư? Cũng không. Chẳng là gì hết. Vậy sao đêm qua cô lại mơ thấy anh. Khuôn mặt anh, hành động cử chỉ anh phải chăng đã chiếm trọn tâm trí cô khiến cô không thể ngừng nghĩ về anh.

Nari lấy tay đập vào trán, cô tự nhủ bản thân nên quên hết đi, hôm nay cô có bài kiểm tra đầu tiên của năm học mới – không thể lơ đãng được….

Chiều tan học, Nari rất vui, bài kiểm tra quá tốt. Thật ra, với học sinh xuất sắc như cô, việc vượt qua bài kiểm tra này là đơn giản với cô.

Cô tới chỗ làm thêm. Hôm nay Nari có ca tại tiệm tạp hóa.

Đen đủi, lại đen đủi. Từ ngày chuyển tới trường jeguk, có vẻ như ông trời đã, đang cướp mất mọi điều may mắn trong đời cô. Người cô không muốn gặp nhất và cũng muốn gặp nhất lại “tình cờ” xuất hiện – YD.

 

Anh đặt một số thứ lên quầy thanh toán ( đại loại là YD phởn phơ ko ăn mỳ hộp nữa, anh mua nào là bim bim snack, kẹo mút,...). Anh ngó nghiêng xung quanh như thể tìm xem mình còn cần mua thêm gì không.

"Của quý khách hết 9260 won".

YD mở ví đưa tiền cho nhân viên thu ngân.

Cô đón nhận, không chỉ số tiền anh đưa mà còn cả ánh mắt anh. Bất chợt họ nhận ra nhau.

YD cười lém lỉnh, anh ngạc nhiên không kém. "Ôi trời, gì nữa đây. Cô còn làm thêm ở đây nữa sao. Anh bạn trai giàu có của cô đâu rồi sao lại để cô vất vả thế này" - YD gõ nhịp ngón tay xuống mặt quầy thu ngân, anh ngả người về phía cô, thật gần.

Nari tránh ánh mắt anh, "Thứ nhất, tôi đã nói anh nhận nhầm người. Thứ hai, anh mau thanh toán nhanh lên để đến lượt người khác." - Cô giằng lấy số tiền trong tay anh, hất hàm ra phía sau (ý chỉ còn khách đang chờ thanh toán), rồi nói; "tiền thừa của anh đây".

YD nhìn ra phía sau thấy một bà bầu đang cáu giận nhìn anh. YD giật mạnh tiền thừa cô đưa anh, cau mày rời đi.

Nari thở phào nhẹ nhõm vì không còn bị anh tra khảo nữa. Cô nhanh nhẹn tính tiền cho vị khách kế tiếp. Nhưng,... Cô không ngăn được ý chí bản thân, cô quay ra ngắm anh. Vóc dáng anh cao, tấm lưng to, bờ vai anh thật lớn. Tuy nhiên cô có thể cảm nhận rõ ràng "anh thực sự cô đơn". Nari nói đủ lớn như muốn anh nghe thấy: "Tôi làm ở đây lâu rồi. Trước cả khi năm học mới bắt đầu. Người ta cũng đến đây một vài lần, chẳng qua có lẽ là tôi không đáng để họ nhớ tới..."

YD ngạc nhiên nhìn cô: "Sao chứ". Nhưng không có lời đáp lại, Nari đang bận bịu với công việc. Anh không hiểu lời cô nói. Anh lắc đầu ra về.

.....

9h tối, Nari dọn dẹp mọi thứ, xong xin phép ông chủ về nhà. Cô đạp xe, tận hưởng không khí mát mẻ của mùa xuân. Phía xa, liệu cô bé có nhận ra YD đang lái mô tô bám theo cô.

Nari thản nhiên rẽ vào con ngõ nhỏ, dừng xe trước một ngôi nhà, đơn sơ và giản dị như chính con người cô vậy. Nari bấm chuông...

YD vẫn theo sau cô, anh dựng xe ở góc khuất, nhẹ nhàng tiến lại gần, núp vào lùm cây gần đó. Một lúc sau, anh thấy một người đàn bà lớn tuổi, ăn mặc tuềnh toàng bước ra mở cửa. Anh thấy Nari tươi cười gọi lớn "Mẹ à" rồi dắt xe vào. Cánh cửa khép lại. YD chui ra khỏi bụi cây, lắng nghe xem trong nhà có động tĩnh gì không. Anh khó chịu. Anh mất cả tối để chờ cô tan làm, theo cô đến chỗ xó xỉnh này nhưng chả thu được kết quả nào. Mọi điều chỉ chứng tỏ là cô nói đúng. YD bực dọc: " chết tiệt, bọn muỗi chết tiệt, dám đốt ta. Ngứa quá". YD vùng vằng đi về hướng nơi anh để xe. Nổ máy và phóng đi.

......

Trong màn đêm tối, Nari nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô mỉm cười.

 

Phần 3.2: Đôi găng tay

Sau giờ tan học (mấy ngày sau), nhóm bạn trẻ đều tập trung trong phòng bí mật của họ – YD, MS, BN, CY. YD như mọi lần, anh nằm ngả lưng trên ghế sofa, 3 người còn lại thì đang chơi bài.

MS bỗng ngừng chơi ngoái lại hỏi chuyện YD: “Này gì mà im phăng phắc thế. Cậu đang nghĩ chuyện gì thế?”. Không có tiếng đáp trả. MS nhún vai khó hiểu. CY thấy vậy nói: “Chắc bị bọn muỗi chích sưng vù đến nỗi không nói được đây mà. Nhìn mặt cậu ta là biết ngay.”

Họ phá lên cười lớn :))

YD quay lại trợn mắt nhìn họ. MS vẫn không ngừng đùa anh: “Thế chuyện con nhỏ khóa dưới cậu điều tra sao…”

BN và CY tò mò hỏi: “Con nhỏ nào chứ? Sao? Sao?”

MS như tóm được cạ, anh tíu tít kể lại sự việc.

YD liền quát lên: “Cậu nhiều chuyện quá đấy”.

“Này sao cậu dám nói mình thế, cậu không muốn biết cô ta là ai sao? Mình đã điều tra ra rồi đấy” – MS nghiêm nghị nói

Mọi người trong phòng đều nhìn anh. YD nghe vậy liền bật dậy hỏi: “Như thế nào nói nghe coi nào”

MS nháy mắt nhìn CY, BN: “Không ngờ cậu háo hức thế đó. Kết quả mình điều tra là…. Là .... Không điều tra ra được gì… =.=” – Anh bật cười

Cả 3 thất vọng , chán chường không thèm nhìn mặt MS.

MS tiếp lời: “Nhưng mình biết tên cô ta, cô ta là Shin Nari”

YD phẩy tay bảo: “Cô ta vốn dĩ chả có gì cả, chỉ là một thành phần của nhóm xã hội được quan tâm thôi”.

CY: “Gì chứ? MS không điều tra ra sao cậu lại biết”

BN: “Cậu quan tâm cô ta thế? Đổi gu rồi hả”

Đôi tình nhân ôm nhau cười lớn.

YD đỏ mặt tỏ vẻ tức giận, với lấy áo khoác đồng phục vứt trên ghế rồi rời đi.

Đằng sau anh, mọi người vẫn không ngừng cười, không ngừng trêu anh.

…..

YD có mặt tại cửa hàng xe, anh ngắm nghía mọi thứ trong đó (mũ bảo hiểm, phụ tùng xe, và những vật khác liên quan đến mô tô chuyên nghiệp,…).

Ngoài đường, Nari thảnh thơi dạo phố. Hôm nay cô không có ca làm việc, vậy nên cô dành trọn buổi chiều nay để nghỉ ngơi, thư giãn. Cô ngó nghiêng các shop thời trang, ngắm những bộ váy đẹp được khoác lên mình những con manocanh.

Tự nhiên, Nari đứng khựng lại. Cô nhìn sang cửa hàng đối diện phiá bên kia đường. Qua khung kính cửa hàng, cô có thể thấy rõ anh đang ở đây.

Cứ thế cô nhìn anh, mải miết nhìn hình dáng anh… cho tới khi anh rời khỏi đó.

Nari đẩy cửa bước vào, cô ngơ ngác nhìn mọi thứ được trưng bày trong gian hàng. Tất nhiên, mấy anh chàng nhân viên tại đó rất ngạc nhiên khi thấy một đứa con gái trung học mà còn đeo cặp kính to (kiểu như học sinh chăm ngoan tri thức) lại vào cửa hàng mô tô. Họ hỏi cô: “Em cần giúp gì không?”

Cô lắc đầu, đi lại trong cửa hàng, lấy xem những gì anh đã từng xem, từng chạm vào. Cô dừng lại trước gian hàng bày những món đồ thời trang phụ kiện, cô cầm một đôi găng tay nam da đen, ngắm nghía một lúc rồi bảo: “Tôi muốn mua cái này, tính tiền cho tôi”.

Anh nhân viên tại đó vẫn ngạc nhiên nhìn cô kể từ khi cô vào cửa hàng, và giờ anh còn ngạc nhiên hơn khi cô muốn mua đôi găng này (được làm bằng da xịn, mỏng, dùng được cho cả tiết trời mùa xuân, se se lạnh khi đêm về, đại loại là vậy,…Nói chung là nếu anh YD có sử dụng vào thời gian này cũng không bị coi là điên khi ra đường. Coi là vậy đi :D). Anh thanh toán tiền và hỏi trêu cô: “Em gái mua tặng người yêu hả?”

Cô không đáp trả, cầm gói hàng rồi đi về bỏ lại bao sự ngạc nhiên của những người đàn ông trong cửa hàng.

 

Phần 3.3: Thú nhận đi, cậu thích anh ta rồi hả?

Trong căn phòng rộng rãi, sang trọng và kiểu cách, Nari ngồi trước bàn học, cô giở món đồ vừa mua, lặng suy nghĩ. Cô không hiểu tại sao cô lại rước nó về. Tặng anh ư, cô đâu dám, tặng anh vì điều gì. Cô chẳng là vì,.. cô ước gì,…được nắm lấy đôi tay anh. Đôi găng này giống như bàn tay ấm áp của anh vậy.

Cánh cửa căn phòng bật mở, một cô gái xinh đẹp bước vào. Cô mặc bộ đầm đỏ quyến rũ, mái tóc dài uốn xoăn nhỏ cá tính. “Sao cậu tới mà không nói trước” – Cô ta nói

Nari ngoái đầu lại đáp: “Ji Ah. Cậu về rồi đấy hả? Làm mình chờ lâu quá đó.” – Vừa nói Nari vừa vội giấu đôi găng tay đi.

Nhưng Ji Ah tinh mắt hơn, cô vội chạy về phía Nari giật lấy món đồ: “ Ui trời gì gì đây” – Cô thử đeo đôi găng vào bàn tay của mình – “ ái chà chà, không vừa rồi. Cậu không phải mua tặng mình ư? Găng tay to thế này, chắc chắn của con trai. Ai thế? Dong hae? Không đời nào thế thì trời sập mất…” – Cô liến thoắng.

Nari giật lấy từ Ji Ah: “ chẳng có gì hết. Tối nay cho mình ngủ nhờ ở đây” – Cô thu dọn rồi trèo lên giường nằm”.

Ji Ah (JA) vẫn không buông tha: “ cậu tưởng mình ngu chắc. Trong đời cậu chỉ thân nhất với 3 người đàn ông, 1 là bố cậu, 2 là anh trai cậu, 3 là DH. Không phải tặng cho DH, bố cậu và anh cậu chắc chắn ko dùng được vì đây là đồ cho dân mô tô. Vậy thì là ai chứ, dám giấu mình à..” – JA tinh nghịch chọc lét cô  bạn.

Nari biết nếu mình không nói thì cô bạn sẽ không tha cho mình đâu, cô đành kể: “được rồi, mình nói mà, bỏ ra đi. Đôi găng này mình mua là vì…. !@#$%^&*...”.

Nari kể mọi điều về YD, người đàn ông cô chỉ vừa gặp và quen chưa đầy nửa tháng. Còn JA, cô chăm chú nghe bạn mình nói. Nghe hết câu chuyện, JA cười hỏi: “Vậy là cậu thích anh ta hả? Anh ta đẹp trai chứ? Tên là gì? Anh ta biết cậu yêu anh ta không?”

“Sao cậu hỏi lắm thế ai trả lời được hết” – Nari liếc mắt nhìn cô bạn gái lắm chuyện – “Anh ta tên là CYD, anh ta cũng KHÁ là đẹp trai. Nhưng chắc anh ấy không biết mình thích anh ta đâu.” – Giọng Nari trĩu xuống, cô cảm thấy buồn rầu.

Ji Ah tròn mắt: “Gì cơ, CYD, từ từ đã, tên anh ta nghe quen quá. Chờ chút” – Cô với lấy ipad, gõ gõ oánh oánh lên màn hình. Một vài giây sau, cô hét lên: “Anh ta là người thừa kế của tập đoàn Zeus. Cậu biết chưa?”

Nari gật gật. Lần này giọng của JA to hơn, dường như cô muốn để cả thế giới nghe thấy: “Cậu biết, vậy sao cậu còn thích anh ta. Ôi điên điên thật rồi. Nếu …”

Nari bịt miệng JA lại, ý chừng ngăn không để cô bạn nói tiếp.

JA khẽ nói: “ Cậu thích anh ta thật sao? Thật á? Ôi cô bạn tội nghiệp của tôi. Cậu tính làm thế nào đây.”

Nari nhún vai, lắc lắc đầu: “ Đến đâu hay đến đây, mình chẳng muốn nghĩ nhiều. Ê cho mượn bộ đồ nào. Mình cần đi tắm, quên không mang theo rồi”.

Chẳng chờ JA đồng ý cô mở tủ lấy bộ đồ ngủ bước vào nhà tắm.

JA đuổi theo, khoác tay cô bạn: “Cậu cũng có con mắt tinh đời phết. Nhìn ảnh anh ta đẹp trai thật. Cậu tính thế nào với đôi găng này, đã mua thì phải tặng đi chứ. Mà cậu bỏ ngay bộ dạng quê mùa này đi, nhìn khiếp quá. Thế này cua zai sao được.”

Nari đóng sầm cánh cửa phòng tắm lại, không nói gì. Phía bên ngoài, JA đập cửa thình thịch: “Mở cửa ra, cho mình vào tắm chung. Shin Nari, đây là nhà mình mà...Mở cửa ra.”

 

 

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
lily30692
#1
I translated to english.
Would u like continue to read this fanfic ^^
ratnaaha #2
Would you like to put it on english?
I dunno how to read vietnamese
storys #3
Chapter 53: Wow ! The end is so strong ! It's kind of weird to read about some characters who in the beginning were 18 years old and now their children are 18 . Congratulations for this wonderful story !
MissNAJOHN #4
Chapter 50: So she decides to leave YoungDo??? How Saddd!!!!! :( this.is.a.good.story.
storys #5
Chapter 48: Wow , so many updates ! These days you really been active . Thank you ! <3
IUkekeke #6
Chapter 46: I really like this storyy . Akhh please 20 with english pleasee .
I hope youngdo and Nari .
I'm IU fans . If someday this story will make into drama . I hope IU and kim woobin is the castt .
lily30692
#7
@Angehollicexoiu: yep, i also think that. I always hope some day SBS will find out and make to drama with Young Do is main character. But maybe...that day will be far :(
Angehollicexoiu
#8
Chapter 45: i hope this story found out and made into drama
storys #9
Chapter 17: Chapter 17 in English , please !!! <3
storys #10
Chapter 16: Chapter 16 in English , please !!! <3