Chapter 7 (Vietnamese)

The Heirs 2: The power of the crown

Chương 7: Lời tỏ tình của em

Phần 7.1: Vịt hóa thiên nga

Sáng nay, Nari đi học trễ hơn mọi ngày. Sự việc tối qua khiến cả đêm cô chẳng thể nào ngủ được. Đôi mắt sưng húp, cơ thể uể oải như mất hết sức lực, Nari lê từng bước chân đi tới và ngồi xuống bàn học của mình. Cô không hề để ý, đúng hơn là chẳng hay biết từ lúc cô bước vào cổng trường đến khi cô tới lớp, mọi học sinh trong trường đều bàn tán về cô, đặc biệt là cánh nam sinh. Họ tranh luận với nhau rằng liệu cô có phải là học sinh mới không, nhưng giờ ai ai cũng bất ngờ khi thấy cô ngồi vào chỗ của Nari còn người con gái xấu xí luôn đến sớm thì không thấy đâu.

Đám con trai bu quanh bàn học cô mà hỏi thăm: “bạn tên gì?”, “bạn là học sinh mới à”.....chỉ cho đến lúc này, cô mới như choàng tỉnh, thoát khỏi cơn ác mộng đeo bám cô suốt đêm dài.

Cô nhìn mọi người, ngơ ngác nói: “Mọi người làm gì vậy? Sao lại ở đây”

CR vừa tới lớp, cô nhìn Nari và hỏi đầy ngạc nhiên: “Cậu là ai đấy, sao lại ngồi vào chỗ này”.

Cô vẫn chưa nhận ra điều khác biệt nơi cô, cô bảo: “CR à, cậu hỏi gì ngớ ngẩn thế. Đây là chỗ của mình mà.”

CR: “chỗ của cậu, đây là chỗ của Nari mà. Nhưng sao cậu biết tên tôi.”

Nari: “Mình là Nari, hôm nay cậu sao thế”

Cả lớp dường như quá ngạc nhiên mọi người bất ngờ đến mức sững sờ không thốt lên lời. CR lắp bắp: “Cậu là Nari, không thể được, mặt cậu…”

“Mặt mình thì sao chứ?” - Cô bất giác sờ lên mặt, sực nhớ ra sáng nay cô dậy muộn cũng chả có tâm trí để hóa trang mà cứ thế đi học. Cô thở dài gục đầu xuống bàn.

….Đúng lúc chuông reo, cô giáo vào lớp, chưa ai kịp hỏi Nari tiếp thì đành phải giải tán.

Cô giáo nhìn về phía bàn học của Nari, đùa bảo: “Nari, cô cứ nghĩ em sẽ mang bộ dạng đó những năm học còn lại ở jeguk, không ngờ em trở về sớm hơn cả tưởng tượng. Không phải thế này rất xinh đẹp sao”.

…….

Chuyện chỉ sau một đêm, từ một con vịt xấu xí biến thành con thiên nga xinh đẹp đã đồn khắp trường. Giờ ra chơi, mọi học sinh trong trường đều vây quanh lớp của Nari chỉ vì tò mò không hiểu cô đã làm cách gì để có sự biến đổi ngoạn mục như vậy.

MS từ ngoài chạy hùng hục vào lớp, gấp gáp nói: “Mọi người biết tin gì chưa? Cả trường đang đồn ầm lên việc trường ta xuất hiện hoa khôi mới. Mà người đó lại là Nari, con nhỏ xấu xí ở khóa dưới.”

Cả lớp chạy ào ra ngoài, chỉ riêng YD ngồi lại nghịch điện thoại. MS ngoái nhìn hất hàm hỏi: “cậu không đi à?”.

“Có gì thú vị đâu mà cần biết. Cậu cứ đi đi.” - YD lạnh lùng đáp.

MS phẩy tay anh chạy đi. Tới nơi, MS như không tin được vào mắt mình khi người mà anh luôn mong muốn gặp, người mà anh bị tiếng sét ái tình lại là một người với Nari.

Bọn con gái bàn tán: “I don’t belive, cô ta đi phẫu thuật thẩm mỹ sao? Mà không, không thể nhanh đến vậy, có phẫu thuật cũng phải mất một thời gian dài bình phục. Không thể nào chỉ một đêm...”

MS lắp bắp nói: “Cô và cô ấy, hai người là một….”

Biết không thể nào che giấu được Nari khẽ gật đầu: “Anh ngạc nhiên lắm sao, xin lỗi vì không nói sớm.”

Bo Na huých MS: “Hai người biết nhau, câu nói của hai người có ý gì vậy.”

“Ôi trời” - MS nhìn cô thốt lên, anh ngại ngùng chạy biến về lớp chẳng may va phải YD trước cửa, anh nói - “Không tin được, không tin được, làm sao chuyện đó xảy ra được, Nari và cô bạn xinh đẹp của JA là một người. Mình đang mơ hay tỉnh thế. Cậu thử nhéo mình coi có đau không?”

YD chẳng buồn đáp, vì anh đã biết từ trước nên giờ cũng chẳng ngạc nhiên nữa. Anh nhún vai và đi.

MS gọi với theo: “Cậu không ngạc nhiên à? Sao lại không ngạc nhiên? Ôi điên cái đầu quá”.

…..

Ngay khi tan học, Nari tìm cách trốn tránh sự truy hỏi, cô chờ cho mọi người về hết cô mới dám đi về. Nari lững thững ở góc sân phía sau trường học. Ngày hôm nay cô đã quá mệt mỏi, chuyện của YD, chuyện của bản thân cô, mọi lời đồn ác ý hiện nay đều nhắm vào cô.

Nari thở dài đánh thượt cái ngồi xuống ghế cạnh đấy, cô không còn tâm trí nào để hưởng thụ không khí mát mẻ và trong lành này.

“Nari sao em vẫn chưa về à?” - Giọng người con gái phát ra từ phía sau cô khiến cô giật mình ngoái lại, hóa ra CES, cô thở phào.

ES nhìn Nari: “Em là Nari thật ư? Xinh đẹp thật, vậy sao trước đây phải che giấu chứ?”

Nari hậm hực nói: “Chị cũng đang nghĩ em đi phẫu thuật ư, và chị cũng đang băn khoăn như mọi người rằng em đã ăn cắp tiền của ai để làm việc này. Vậy để em nói cho chị biết, em từ trước đến nay vẫn như vậy, xấu xí chẳng qua là nhờ công nghệ make up; em cũng chẳng thiếu thốn hay cần phải ăn cắp tiền của ai.”

ES nghe Nari nói vậy cô thực lúng túng: “Em hiểu lầm rồi, chị không có ý vậy. Chị chỉ muốn hỏi thăm em thôi. Em cũng đừng quan tâm tới việc bị mọi người bàn tán. Vì chị cũng đã từng như vậy, cách tốt nhất là coi như không nghe thấy gì hết”. - ES lưỡng lự rồi nói tiếp - “thật ra chị muốn hỏi em một chuyện… Em thích YD à. Chị xin lỗi vì đã hỏi như vậy.”

Nari ngỡ ngàng hỏi: “Sao chị lại hỏi thế?”

ES: “Chị đã thấy,.. món quà em đã tặng YD. Chị thấy em cầm nó trước khi tặng. Chị chỉ muốn giúp em và giúp YD. Cậu ấy đã quá cô đơn, nếu em có thể trở thành một nửa của cậu ấy sẽ tốt hơn…. Nhưng chị không hiểu, tại sao em cứ luôn lạnh nhạt với chị, chị đã làm gì sai với em?”

Nari: “Chị muốn giúp em” - Cô nghi ngờ điều ES nói nhưng trong giây phút cô lại cảm thấy hổ thẹn vì cách cô đã cư xử - “Em xin lỗi,...Em… Chị là mối tình đầu của YD, anh ấy vẫn chưa thể quên chị, và em,...em không thích điều đó.”

“Chị hiểu mà, không sao đâu. Chị không yêu YD. Sớm muộn gì cậu ấy sẽ quên chị thôi nếu như em cố gắng chắc chắn sẽ làm được. Mà em đã nói với YD chưa?” - ES khẽ cười đặt tay lên vai Nari như thể an ủi.

Bất ngờ cả hai ngước lên và nhận ra YD đứng trước mặt họ tự bao giờ.

Anh ném ánh mắt đầy tức giận về phía Nari: “Cô đang làm trò gì thế? Vừa nói gì hả?”

ES vội thanh minh: “YD à cậu hiểu lầm rồi.”

YD chẳng buồn liếc nhìn hay để ý lời ES nói, anh căm phẫn: “Cô. Nari, cô không hiểu điều tôi nói hôm trước sao, hay muốn tôi phải nhắc lại. Cả tôi và cô tốt nhất không liên quan gì tới nhau hết. Cô cũng đừng dò hỏi về tôi hay xin sự giúp đỡ từ ES,..vì sẽ không có gì thay đổi hết.”

Khi anh bỏ đi, Nari vội vàng đuổi theo anh để thanh minh, chẳng may vấp phải hòn đá sắc cạnh, đầu gối cô tứa máu. ES chạy tới đỡ cô dậy và gọi YD quay lại nhờ anh đưa Nari tới phòng y tế. Nhưng anh chẳng đoái hoài gì đến cô mà lặng lẽ rời đi.

“Tại sao lại chỉ có mình tôi phải chịu tất cả sự lạnh nhạt này từ anh. Có đáng không?” - Nari hét lên, cô nhếch miệng cười trong đau khổ tột cùng……




 

Phần 7.2: Niềm hi vọng của em gửi trọn vào đây

Một buổi chiều thứ 5 thảnh thơi không còn phải vướng bận những ca học thêm hay công việc part-time, Nari thư giãn trong khu vườn nhỏ. Cô tự tay mình tưới cây, cắt lá sâu,... chăm sóc chúng. Nhưng những điều này không thể nào giúp cô quên đi nỗi nhớ anh. Mải miết với suy nghĩ về anh, về sự lạnh lùng của anh khiến cô chẳng hề thấy đau khi bị cứa vào tay. JA hấp tấp đi vào giúp cô cầm máu: “cậu bị điên à, vết cắt sâu thế này mà không thấy đau đớn gì sao. Hôm trước thì bị trầy xước đôi chân đẹp này, có cần thiết vì bị một thằng con trai từ chối tình cảm mà cậu phải ủ rũ và tự làm khổ bản thân không?”

“Cảm ơn cậu. Mình…” - Nari thất thần nói

JA quở giọng như trách móc: “Cậu đang dần biến thành người khác không như mình biết trước đây. Cậu không còn là Nari luôn tự tin và cố gắng đạt cho được mục tiêu. Nếu cậu thích anh ta đến vậy thì hãy thử lại lần nữa xem, bị từ chối một lần mà đã bỏ cuộc dễ dàng thế sao. Cái người con gái tên ES gì gì đó làm sao bằng cậu, vậy nên hãy thử lại lần nữa đi anh ta sẽ phải quên ES và thuộc về cậu thôi…...Còn nếu cậu không dám làm thì thôi, càng tốt kết cục cũng sẽ khó có thể tốt đẹp vì anh ta là người thừa kế Zeus mà”.

Nari lúng túng không tìm được câu gì để cãi lại JA, bởi vì những điều JA nói đều là sự thật, cô đã thay đổi. Nhìn thấy cô bạn thân bao năm của mình ủ rột, JA cũng đau lòng thay, cô kéo Nari đứng dậy, khích lệ tinh thần: “Vui lên nào, cậu quên mai là valentine à. Đi với mình chúng ta cùng nhau chuẩn bị cho ngày lễ. Ngày mai cậu sẽ chính thức tỏ tình với anh ta. OK. Biết đâu sẽ có sự chuyển biến. Đi nào, đi nào thay quần áo mau lên.”

Ồ Nari mới sực nhớ ra, thời gian trôi nhanh thật, đã đến ngày lễ tình nhân rồi, ngày mà mọi trai gái đều hồ hởi sắm sửa quà cho người tình của mình.

Nari theo JA tới siêu thị, mặc cô bạn hí húi lựa chọn chocolate, Nari băn khoăn không biết mình có nên làm việc này không, có nên nghe theo lời JA không? Đúng cô đã thay đổi rồi.

“Loại chocolate này ngon lắm, lấy nhiều chút nhỉ, mình cũng phải mua cho người yêu mình. À tí chúng ta mua thêm một số vật dụng để nấu và trang trí nữa.” - Nari không trả lời, JA quay lại nhăn nhó - “cậu sao thế, đừng làm mình mất hứng chứ. Không phải cậu vẫn suy nghĩ vấn đề này chứ, không phải suy nghĩ gì hết, mạnh mẽ lên.”

Nari: " cậu mà cũng biết yêu á. Anh chàng khốn khổ nào bị cậu đưa vào tròng thế".

JA bĩu môi đáp: "đừng khinh mình nhá. Cậu còn để mắt tới thằng con trai huống hồ là mình".

Khi đi ngang qua cửa hàng đồng hồ, Nari kéo tay JA dừng bước. Cô lựa chọn chiếc đồng hồ nam hiệu Breguet, ngắm nghía hồi lâu rồi hỏi: “JA, cậu thấy đẹp không?”

“Cậu mua tặng YD à. Nếu mà mua tặng anh ta thì rất đẹp. Mình chưa bao giờ hoài nghi về con mắt thẩm mỹ của cậu đâu.” - JA cười thích thú đáp - “Bạn tôi sẽ lấy nó, cô thanh toán đi”

Nari sửng sốt quay ra nhìn JA: “mình chưa quyết định nên tặng hay không mà”

JA: “Nghĩ gì nữa chứ, mua đi. Hay là không có tiền hả người được xã hội quan tâm, mình cho nhé.”

Nari nháy mắt cười: “ờ đại tiểu thư thanh toán hộ mình”.

……

Trong căn phòng bếp xa hoa, hiện đại, Nari và JA chăm chỉ và tẩn mẩn cố gắng hoàn thành xong tác phẩm chocolate của mình, mặt ai cũng lấm lem màu nâu ngọt ngào. Một người phụ nữ trung niên đi vào và nói: “Hai cô đang làm gì vậy sao lại khiến mọi thứ lộn xộn thế này?”

JA: “Quản gia Hwang, mai là Valentine bọn cháu đang chuẩn bị quà cho ngày mai đó.”

“Cháu cũng chuẩn bị Valentine cùng JA sao, ngạc nhiên thật. Thằng bé Jong Suk mà biết cháu đang làm những việc này cho nó chắc chắn nó vui mừng lắm. Để ta xem nào.” - Người phụ nữ được gọi là quản gia Hwang ngó nghiêng một hồi chiếc bánh chocolate mà Nari làm - “Cũng đẹp đấy nhưng ta không thấy giống JS, thằng bé đâu để kiểu tóc này.”

Hai cô bạn nhìn nhau cười rúc rích. “Thôi thím lên nhà đi, bọn con làm nốt việc sẽ dọn dẹp.” - JA nói.

Sau khi hoàn thành xong chiếc bánh và chuẩn bị hộp quà, đồng hồ cũng điểm 12h30. JA ngáp ngủ: “Mình về phòng ngủ đây, cậu cũng bỏ đấy đi, mai dọn dẹp nốt”.

Nari xua xua tay: “cậu cứ về ngủ đi, mình ở lại một lúc rồi lên ngay.”

JA: “ừ, nhớ ngủ sớm đấy, mai còn thật xinh đẹp chứ. Cố gắng lên bạn yêu quý.”

Bóng JA khuất dần sau cánh cửa, Nari nhìn ngắm lại chiếc bánh cô đã cất công làm, một chiếc bánh chocolate được tạo hình giống anh…. Cô gửi trọn tất cả niềm hi vọng, tình yêu vào đó, mong rằng lần này anh sẽ hiểu và chấp nhận cô….Tiếng đồng hồ tích tắc kêu….







 

Phần 7.3: Thứ sáu, ngày 14 tháng 2

Hôm nay là một ngày tuyệt đẹp, tâm trạng ai ai cũng phấn khởi vui mừng. Trên phố những đôi tình nhân ôm ấp, nắm tay nhau và cùng hò hẹn chờ đợi một buổi tối lãng mạn.

Nari tung tăng tới trường. Nhờ có cô bạn thân chí cốt JA mà cô như được tiếp thêm sinh lực, Nari tràn đầy năng lượng, cô sẽ cố gắng làm thật tốt lần này. Bước chân vào lớp , Nari hoảng hồn khi nhìn thấy trên bàn học của cô toàn hoa và những gói quà tặng. Một cô bạn cùng lớp tiến đến gần Nari giọng nói đầy vẻ ganh tị: “Cô còn muốn gây sự chú ý đến bao giờ đây, biết thân biết phận chút đi. Vừa mới sáng sớm bọn con trai đã tụ tập mang quà cho cô đấy. Mau dọn nó đi, chỗ ngồi của cô thật quá bừa bãi như chính cô vậy”. Nari không thèm đếm xỉa đến lời cô gái đó nói, cô lúi húi sắp xếp lại mọi thứ vừa kịp lúc chuông báo vào học.

……..

Giờ nghỉ trưa, tại phòng bí mật, MS loay hoay với món quà nhỏ trên tay: “Cậu nghĩ cô ấy sẽ thích chứ.” - anh hỏi YD

YD: “Ai mà biết được. Mà cậu bảo ai?”

MS: “Nari chứ ai, giờ mình đã biết tên cô gái mà mình tìm kiếm bấy lâu. Nhưng thực cô ấy sẽ thích, mình đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng rồi.”
YD nhún vai không trả lời.

MS giơ nắm đấm đầy quyết tâm: “Sẽ thành công, cậu nhớ cầu nguyện cho mình đấy, đi đây”.

YD liếc mắt nhìn MS, anh lẩm bẩm: “nhảm nhí”.

…… MS chạy biến đi tìm Nari, vừa trông thấy cô bước ra từ thư viện, anh hớn hở chạy lại, rồi ngượng ngùng xòe món quà ra đặt vào lòng bàn tay cô trước sự ngỡ ngàng của cô.

Anh nói: “Anh tặng em này, hi vọng em sẽ đón nhận nó, và cả...tình cảm của anh nữa. Lần đầu gặp em ở khu thương mại anh đã thích em rồi. Thật đấy. Nhưng không ngờ rằng em và Nari là một, trước đây anh cư xử không đúng thì xin lỗi em nhé. Em đồng ý làm bạn gái anh chứ Nari.”

Cô nhìn anh khẽ mỉm cười vì lời tỏ tình đầy ngô nghê của anh. Nari đưa trả lại anh món quà và nói: “Tôi xin lỗi tôi không thể nhận được, món quà và tình cảm của anh. Xin lỗi.”

“Tại sao” - MS buồn bã.

Nari: “Vì tôi đã có người trong trái tim mình rồi. Xin lỗi. Nhưng nếu anh muốn làm bạn thì tôi luôn sẵn sàng đồng ý. Giờ tôi phải về lớp đây.”

Cô bỏ đi để lại MS với tâm trạng thất vọng não nề. Nari cười thầm nghĩ, MS một anh chàng vui tính dám nói ra tình cảm của mình còn cô thì sao, một người luôn tự tin về bản thân lại không dám nói ra trong ngày lễ tình yêu ư. Cô mạnh dạn rút điện thoại ra bấm số của YD - số điện thoại cô đã có từ lâu mà giờ mới dám gọi….

Đầu dây bên kia nhấc máy….

“Ai đó?” - YD hỏi

Nari: “Là em Nari”

YD: “Sao cô biết số của tôi”

Nari: “MS cho em”

YD: “Thằng điên này” - Anh cáu giận đáp

Nari: “Anh đừng cúp máy…. Chúng ta gặp nhau được không? Chỉ một lát thôi, tan học em muốn gặp anh ở phía sau trường học. Anh có thể đến không?”

YD: “tôi không muốn gặp cô”

Chưa kịp kết thúc cuộc điện thoại, MS chạy vào khóc lóc như trẻ con: “Cô ấy từ chối tình cảm của mình rồi. Sao đen đủi thế. Cô ấy nói là đã có người yêu. Tại sao lần nào mình cũng thất bại. YD à số chúng ta thật là tội, hay mình với cậu yêu nhau đi. Ngày valentine mà cô đơn quá.”

Đầu dây bên kia cứ văng vẳng tiếng Nari: “anh đâu rồi, có nghe em nói không, chúng ta gặp nhau nhé. Không mất nhiều thời gian của anh đâu.”

YD nhìn MS rồi lại nghe điện thoại, đầu anh rối như tơ vò, anh ậm ừ: “Được rồi, tôi sẽ đến”

MS nhìn YD: “cậu đang nói chuyện với ai đấy”

YD: “không ai hết. Mà cậu cần phải thảm thiết như vậy không, có bao nhiêu đứa con gái cậu không yêu cần gì phải là cô ta chứ”.

MS: “cậu cũng thế mà chỉ biết mỗi ES. Liệu trái tim đã mách bảo thì ta có thể thay đổi được sao”

YD không biết nói gì, anh hỏi: “Mà cô ta có nói ai là người cô ta yêu không?”
MS điên tiết hét lên: “Không nói, nếu  mình mà biết thằng nào dám cướp trái tim cô ấy trước mình thì mình sẽ băm vằm nó ra cho hả giận.”

YD nghe vậy anh giật mình cười trừ rồi giả vờ tìm cách chuồn: “Hì hì, mình lên lớp đây, cậu đừng đau buồn nữa”. Nói xong, YD chạy té đi…..


 

Phần 7.4: Từ chối

Chuông tan học đã điểm, YD lưỡng lự bước tới bước lui không biết anh đến gặp cô thế này đúng hay sai. Anh thực chả muốn nhưng không hiểu sao đôi chân cứ đi, đưa anh tới chỗ hẹn.

Đến nơi, YD đã thấy Nari đứng đó chờ anh tự bao giờ. “Cô muốn gặp tôi có việc gì?” - Anh lại gần và hỏi. Nhìn thấy anh, ánh mắt cô như sáng lên. “Thật vui vì anh đã tới” - Nari đưa anh hộp quà cô đã cất công chuẩn bị công phu cả hôm qua. Cô nói tiếp: “Nay là ngày valentine, món quà nhỏ này em tặng anh”.

YD nhìn cô cau mày đáp: “Tôi phải nói với cô bao nhiêu lần nữa cô mới chịu hiểu hả.”

Lần này cô không còn trốn tránh anh nữa, cô nhìn thẳng vào mắt anh đầy vẻ tự tin: “Em thích anh, thích anh một cách thật lòng. Lần đầu tiên gặp anh - lần đó chắc chắn anh không biết đâu, một cảm giác rất kỳ lạ đến với em. Và thời gian đã cho em câu trả lời rằng cảm xúc đó là tình yêu.” - Nari nhoẻn miệng cười với anh - “Anh cầm lấy đi, em mất cả tối qua để làm đó. Ừm, nhưng mà cái bánh cũng hơi giống anh. Hihi.”

YD thật sự ngỡ ngàng, lần đầu tiên trong đời có người con gái nói với anh rằng cô ấy thích anh, một việc mà trước đây chưa bao giờ xảy ra. Tính cách, vẻ ngoài anh lạnh lùng và ngang tàng đến vậy, làm sao có đứa con gái nào dám đứng trước anh mà nói thích anh chứ.

Nhưng, YD không thể. “Tôi không thích cô, không có một chút cảm tình gì hết. Dù có mang vẻ ngoài như nào tôi cũng không thích. Cô hãy dừng những việc vô nghĩa này lại, chẳng có ích gì đâu.”

“Vậy em phải làm thế nào để anh thích em” - Giọng Nari trầm xuồng yếu xìu.

YD: “Cô đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi dù ở bất cứ nơi nào, trường học, ngoài đường, các cửa hàng,... cũng đừng bao giờ nói thích tôi. Biết đâu một ngày nào đó tôi thấy hứng thú với cô.” - Anh ngừng lại suy nghĩ rồi nói tiếp: “Mà không tốt nhất điều cô nên làm là thích MS đi. Ừ, Cô hãy thích MS đi, tôi muốn vậy.”

Nari bất ngờ nhìn anh, cô không thể tin vào tai mình được, anh có thể từ chối nhưng tại sao anh phải nói ra những điều này. Nước mắt lăn dài trên đôi má ửng hồng, cô nghẹn ngào nói: “YD anh nhất thiết nói với em vậy không? Em không thích MS, người em thích là anh. Sao phải lôi MS vào chuyện của chúng ta, sao phải đưa ra điều kiện là thế.”

Anh không trả lời, quay mặt đi bởi anh sợ khi nhìn thấy còn gái khóc. “Món quà này em trót mua tặng anh rồi, giờ biết làm thế nào đây” - Cô cười nhạt

YD: “Tặng MS đi, không thì vứt đi cũng được”

Nari chua chát bảo: “ừ tình cảm của em cũng như món quà này, nó đáng bị vứt vào thùng rác”. Ngay khi cô định vứt món quà đi, một bàn tay nắm chặt lấy giữ lại.

“Đẹp như này em tính vứt đi sao, phí phạm quá đấy. Em được bố mẹ nuông chiều quá rồi nên không biết tiết kiệm là gì à” - Giọng một người con trai trẻ cất lên.

Nari ngạc nhiên ngước nhìn: “Jong Suk, sao anh lại ở đây.”

JS: “Còn sao trăng gì nữa, em biết hôm nay là ngày gì không? Từ sáng sớm anh đã nhắn tin cho em là tan học anh sẽ tới đón em mà. Anh đã chạy khắp trường để tìm em đó hóa ra em ở đây.”

Nari dò hỏi: “Anh đứng đây từ lúc nào?”

“Từ khi em bắt đầu màn kịch của mình” - JS ôm chặt Nari vào lòng anh nói - “Đủ rồi đấy, em diễn khá lắm, em nên tới Hollywood đóng phim đi. Nhìn mấy giọt nước mắt giả tạo của em này. Em có cần trả thù anh mà phải tốn kém thế này không, tỏ tình tặng quà thằng khác à. Anh sai rồi, sai rồi em đừng làm những việc này để chọc tức anh nhé. Anh ghen thật rồi đấy”.

Anh buông cô ra nhìn YD tiếp tục luyên thuyên: “Em chọn diễn viên đóng cùng sao tệ vậy, chẳng đẹp trai bằng anh tí nào.” - JS loáy hoáy bóc món quà của Nari -”Xem món quà em tặng anh nào, sáng sớm anh đã nghe quản gia Hwang tíu tít khoe là em chuẩn bị cho anh. Coi nào kỳ công nhỉ có tận 2 thứ cơ à. Ô đồng hồ Breguet, anh thích nhãn hiệu này nhất. Cảm ơn em.”

YD nhăn nhó nhìn hai người diễn trò, anh bảo: “Hoá ra là đóng kịch à, con người cô có vẻ thích sự dối trá.”

Nari lúng túng cô chẳng biết nói gì thì JS chen vào: “Ừ chuẩn đấy. Sorry vì đã làm cậu hiểu lầm”. Rồi JS quay sang cô anh khẽ hôn lên trán và nói: “Món quà em tặng tuyệt lắm. Anh rất thích”.

YD thấy vậy, anh nhếch khóe môi tỏ vẻ khó chịu: “Hắn ta là người yêu của cô. Ôi trời, cô còn muốn nói dối đến bao giờ nữa chứ. Đúng là kẻ khó ưa”.

Nari nghe vậy rất tức giận, cô đẩy JS ra, giật lấy món quà của cô trong tay anh. Cô giơ nó lên trước mặt YD nói: “Tôi không nói dối gì hết, không hề lừa anh về tình cảm của tôi. Món quà này là tôi chuẩn bị cho anh. Nhưng anh không thích….” - Nari thả rơi nó xuống đất, lạnh lùng nhìn khuôn mặt anh - “...thì kết cục nên như vậy. Những gì anh nói, tình cảm của tôi không thể thay đổi được nên tôi sẽ chọn cách thứ nhất. Từ giờ anh hãy luôn vui vẻ hạnh phúc, những nơi có anh tôi sẽ không bao giờ xuất hiện”.

Hết sức bất ngờ cả YD và JS, thấy cô bỏ đi, JS chạy đuổi theo. Ra tới cổng anh kéo cô lại, JS quát lớn: “ôi thật là mất mặt, em làm cái trò gì vậy. Anh đã giúp em đó mà em không cảm ơn hay hợp tác với anh sao. Một mình em xấu hổ là được sao phải kéo anh vào. Em nghĩ gì mà hành động thế, là con gái mà đi tỏ tình với thằng con trai, chẳng ra sao cả….” - JS ngưng lại anh thấy nước mắt cô đang tuôn rơi.

Nari nghẹn lòng nói: “Mặc kệ em. Em nói anh đừng tỏ ra quan tâm em nữa rồi…. Anh nếu cảm thấy mất mặt vì em thì nói với bố mẹ em đi.”

“Anh sẽ không làm điều này” - Bất chợt khuôn mặt JS trở nên nghiêm nghị, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô - “Anh chỉ không thích em lâm vào tình cảnh đáng xấu hổ này. Còn như xưa anh đã nói, anh sẽ không can thiệp việc em quen ai, thích ai, miễn sao em biết điểm dừng. Ngày đó cũng sắp tới rồi, 3 tháng nữa thôi, em nên chú tâm vào chuẩn bị đi, muốn tránh cũng không tránh được. Đừng giành thời gian cho việc yêu đương nhảm nhí nữa.”

Nari bất cần nhìn anh: “Có cần ngày nào anh cũng phải nhắc em nhớ là ngày đó đang đến gần không? Không nhắc thì em cũng luôn thấy sự tồn tại của anh trong cuộc sống của em rồi.”

“Được rồi, lên xe đi. Anh chuẩn bị cho em một điều bất ngờ thú vị đó.” - JS đẩy cô lên xe, mỉm cười. Chiếc bentley dần chuyển bánh……

…………Những cành lá xào xạc bay trong làn gió mát…….. Hôm nay là ngày lễ tình nhân………. YD cúi xuống nhặt món quà của Nari đang nằm lăn lóc trên sân trường. Món quà thứ nhất anh đã biết là gì - một món quà đắt giá mà một người được xã hội quan tâm như cô khó thể mua được. Còn món quà thứ hai, anh mở ra, đúng như cô nói, một chiếc bánh chocolate được tạc theo hình dáng, khuôn mặt anh, cũng giống phết đó. Trong lòng anh tự nhiên rấy lên cảm giác rạo rực nho nhỏ. Anh nếm thử mẩu chocolate bị vỡ, hơi đắng hơi ngọt đúng như mùi vị của tình yêu. Anh xách hai món đồ trên tay rồi ra về……

 
Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
lily30692
#1
I translated to english.
Would u like continue to read this fanfic ^^
ratnaaha #2
Would you like to put it on english?
I dunno how to read vietnamese
storys #3
Chapter 53: Wow ! The end is so strong ! It's kind of weird to read about some characters who in the beginning were 18 years old and now their children are 18 . Congratulations for this wonderful story !
MissNAJOHN #4
Chapter 50: So she decides to leave YoungDo??? How Saddd!!!!! :( this.is.a.good.story.
storys #5
Chapter 48: Wow , so many updates ! These days you really been active . Thank you ! <3
IUkekeke #6
Chapter 46: I really like this storyy . Akhh please 20 with english pleasee .
I hope youngdo and Nari .
I'm IU fans . If someday this story will make into drama . I hope IU and kim woobin is the castt .
lily30692
#7
@Angehollicexoiu: yep, i also think that. I always hope some day SBS will find out and make to drama with Young Do is main character. But maybe...that day will be far :(
Angehollicexoiu
#8
Chapter 45: i hope this story found out and made into drama
storys #9
Chapter 17: Chapter 17 in English , please !!! <3
storys #10
Chapter 16: Chapter 16 in English , please !!! <3