Chapter 16 (Vietnamese)

The Heirs 2: The power of the crown

Chương 16: Hoàn trả

Phần 16.1: Sự ghen tị

"1, 2, 3,... 1, 2, 3... Quay lại. Đúng rồi, cô đi như vậy đẹp lắm. Nhớ cảm thụ theo nhạc..."

"Ôi trời, Maria, 5 ngày nữa là Show diễn ra, tại sao cô lại tăng thêm 1kg. Không được, giảm ngay cho tôi nếu cô không muốn bị hủy hợp đồng. Biết chưa hả. 5 ngày".......

"Này, mẫu thiết kế hoàn thành tới đâu rồi. Nhanh tay lên. Giám đốc sắp sửa đến kiểm tra đó?".....

Tiếng nói ồn ào được phát ra trong căn phòng rộng lớn, mọi người đi tới đi lui tất bật chuẩn bị cho buổi ra mắt thương hiệu thời trang RDRF tại thị trường Hàn Quốc. Yoo Ri cũng đang có mặt ở đây, từ ngày kí hợp đồng cô luôn dốc sức tập luyện đến nỗi thời gian nghỉ ngơi là không có. Tranh thủ lúc được nghỉ giải lao 5 phút, Yoo Ri vội gọi điện cho Young Do: "Anh yêu đang làm gì vậy? Em nhớ anh quá".

Young Do: "Chúng ta nói chuyện sau nhé. Anh sắp có điều bất ngờ dành cho em".

Yoo Ri: "Điều bất ngờ nào, oppa?"

"Bí mật" - Young Do cụp máy, anh mỉm cười bước đi trên dãy hàng lang sang trọng. Đôi chân anh thật dài, dáng người cao lớn, lịch lãm, khuôn mặt điển trai thu hút bao ánh nhìn của các cô gái. Từ đâu, một cô người mẫu xinh đẹp quyến rũ giả vờ ngã vào người anh. Khi anh đỡ cô dậy, cô gái đó liền trao anh ánh mắt lả lướt và những câu nói tình tứ. Chỉ đơn giản vậy, họ đã nhanh chóng trao đổi số điện thoại của nhau..... Đứng từ phía xa, một cô gái khác với mái tóc ngắn, cô nhìn họ và nhếch miệng cười.....

Yoo Ri như không tin vào mắt khi trông thấy Young Do đang đứng trước mặt mình. Từ trên sàn Catwalk, cô chạy thật nhanh tới bên anh, mặc cho tiền bối - người đang chỉ đạo catwalk cho cô la hét và yêu cầu cô trở lại với công việc. Yoo Ri lao về phía anh, quàng tay qua cổ anh, hôn nhẹ lên môi anh thật âu yếm, tình cảm. Trông thấy cảnh tượng như vậy, một vài cô người mẫu sinh lòng đố kị, họ bàn tán, thì thầm: "Cô ta tưởng mình là ai chứ? Hừm, mà không hiểu sao giám đốc Shin* lại chọn cô ta chen ngang như vậy?....Tại sao giám đốc Choi lại yêu cô ta, thật khó hiểu.... Không phải đâu, tháng trước tôi còn thấy anh ấy cặp với cô nàng diễn viên Go Ara cơ mà....Anh ta nổi tiếng là kẻ đào hoa, một tay chơi có hạng đó.....Vậy tôi cũng nên thử vị trí phu nhân giám đốc Choi nhỉ? Haha....."

Những cô gái đó cười thật lớn, hướng ánh nhìn khinh miệt về đôi tình nhân. Đột nhiên, một giọng nói đầy uy lực thì thầm vào tai họ, khiến tiếng cười đó tắt ngấm, đôi mắt đầy vẻ sợ sệt: "Phu nhân Choi? Cô nghĩ cô có cửa à"

"Giám đốc Shin" - Căn phòng bát nháo trở nên tĩnh lặng lạ thường. Tất cả mọi người đều vội vàng cúi chào cô gái trẻ vừa đến.

Nari nhìn quanh một lượt, cô thét lớn: "Kwon Jong Kook, tôi giao cho ông quản lý công việc ở đây, và ông xem chuyện gì đang diễn ra."

"Xin lỗi Giám đốc, tôi xin lỗi" - Jong Kook hấp tấp, ông nhanh chóng tập hợp người mẫu để quay lại với việc tập luyện. Yoo Ri, cô cũng vội vàng buông Young Do khi thấy Nari đang tiến tới phía họ. Cô lắp bắp nói: "Em xin lỗi. Chỉ là lâu ngày em không được gặp anh ấy nên....Chị cho em xin lỗi, em sẽ quay lại công việc ngay".

"Ai là chị của cô?" - Ánh mắt sắc lạnh của Nari nhìn chằm chằm vào cô gái đối diện, Han Yoo Ri - "Cô nghĩ lời biện minh đó thú vị lắm sao. Cô đang khoe ở đây mình cô có bạn trai để nhớ nhung ư? Nếu với cô công việc là nơi yêu đương thì cô có thể ra về. Tôi không thiếu người để thế chỗ của cô."

Tiếng cười nhạo và sự khinh bỉ lại được phát ra từ những đồng nghiệp của Yoo Ri. Đôi mắt rưng rưng, cô nói: "Em xin lỗi, sẽ không có lần sau nữa". "Này, chủ tịch Shin" - Young Do lên tiếng.

Nari: "Sao chứ? Chuyện gì? Giám đốc Choi, anh định bênh vực bạn gái anh ư? Tôi làm điều gì sai? Đây là công việc, không phải trò chơi. Nếu không có điều gì khác mời anh về cho."

"Young Do à, em không sao. Anh mau về đi" - Yoo Ri giật tay áo của anh và lại nói lời xin lỗi Nari khi nhận ra sự giận dữ của vị giám đốc này.

Nari nhìn Young Do đầy vẻ thách thức cho đến lúc anh chịu ra về, cô quay về phía nhân viên nói: "Ông Kwon, tôi dặn ông bao nhiêu lần là không được phép cho người lạ vào đây. Giờ mau bắt đầu đi và chuẩn bị trình các thiết kế cho tôi...."

.....

Sau khi đã kiểm tra công việc một lượt, Nari lại vội vã rời đi để làm việc khác. Lúc đi tới đại sảnh cô buộc phải dừng lại vì một người đang cản bước chân cô. Nari nhăn nhó: "Giám đốc Choi, anh chưa rời khỏi đây sao? Còn muốn nói gì với tôi?"

Young Do: "Nếu em cảm thấy bực tức thì có thể trút lên anh. Đừng cư xử như vậy với Yoo Ri".

"Hóa ra anh vẫn còn có thể hiểu tâm trạng của tôi ư?" - Cô phá lên cười lớn nhưng nét mặt cô lại nhanh chóng trở nên lạnh lùng - "Anh bảo tôi có thể trút giận với anh, vậy anh nói tôi nghe tôi nên làm thế nào? Mắng anh? Đánh anh? Hay rút vốn đầu tư với Zeus, biến dự án của anh tan thành mây khói. Được chứ? Anh quên một điều, tôi có thể là một kẻ độc ác trong mắt người khác nhưng tôi không bao giờ làm hại anh."

Young Do đứng hình, mọi sự tự tin của anh đều tan biến khi đối diện với cô. Young Do lảng tránh: "Yoo Ri cô ấy rất muốn tham dự Show của em. Tuần nay luôn gắng sức luyện tập. Nên em đừng....."

"Aigu, anh quan tâm cô ta quá nhỉ" - Nari cười khẩy - "Nếu vậy đâu cần phải lấy cớ đến thăm bạn gái để tán tỉnh mấy cô người mẫu, nhân viên trong công ty tôi."

"Em,...." - Young Do lúng túng. Ánh mắt cô với vô vàn cảm xúc lẫn lộn đang xoáy sâu nhìn anh, chờ đợi lời thanh minh từ anh. Anh biết phải nói gì bây giờ, nói với cô 10 năm qua anh là kẻ cô đơn đến tội nghiệp, một kẻ đã mở lòng mình với cô nhưng lại bị cô vứt bỏ và anh chỉ biết quên đi sự cô độc bằng cách tán tỉnh các cô gái trẻ. Điều này đã thành thói quen của anh. Cô có quyền gì mà bắt anh phải thay đổi. Đúng lúc đó, một người phụ nữ hớt hải chạy đến, cô ta thở hổn hển nói: "Giám đốc, Giám đốc Shin...Kang...Kang Yoo Ri..cô ta gặp tai nạn...đang nằm ở phòng y tế".

Nghe như vậy, anh vội chạy nhanh đến bên Yoo Ri, hỏi thăm và lo lắng. Cô đi theo anh, nhìn cách anh chăm sóc cho người bạn gái hiện tại đầy sự ghen tị. Mọi thứ đều như đang hiện rõ ràng trước mắt cô, khi xưa cô cũng từng ở vị trí này. Anh cũng đã từng bảo vệ cô khỏi những người bạn xấu trong trường, quan tâm cô. Trái tim Nari như quặn thắt.

Yoo Ri kể lại sự việc với những giọt nước mắt dàn dụa: “Huhu, Đau quá….Họ nói em bị trật khớp….Em phải làm sao đây?....Em thay trang phục,...đôi giày đó em đã kiểm tra kỹ rồi, nhưng không hiểu sao nó lại bị gãy….Hình như có người đã phá em….Huhu…”

“Nực cười thật” - Nari cao giọng nói - “Cô gặp xui xẻo mà giờ lại đổ tội cho người khác”

Yoo Ri: “Chủ tịch Shin, tôi nói thật mà. Tôi chắc rằng có người ghen tị với tôi nên họ đã phá hỏng giày của tôi. Cô có thể cho người điều tra, tôi không hề nói dối.”

Nari: “Vậy cô nghi ngờ người đó là ai, bằng chứng đâu? Họ làm vậy vì ghen tị với cô. Cô nói thế làm tôi cũng thấy ganh tị với cuộc sống tốt đẹp cô đang có đó. Tôi chẳng có thời gian đâu mà điều tra chuyện vớ vẩn này. Có trách hãy tự trách mình xui xẻo và không cẩn thận trong công việc, đừng có đổ tội cho ai khác. Tôi ghét nhất thể loại người như cô.”

“Chủ tịch” - Khuôn mặt Yoo Ri xám xịt đầy sự sợ hãi, đôi tay cô bấu chặt vào giường.

Nari: “Tôi rất tiếc phải nói với cô, hợp đồng sẽ bị hủy bỏ. Dù đó là điều tôi không muốn vào phút cuối. Tôi sẽ nói chuyện lại với Giám đốc Lee bên công ty cô”.

“Chủ tịch Shin, đừng làm vậy mà. Tôi hứa đến trước đêm diễn tôi có thể bình phục và tiếp tục công việc. Hợp đồng này rất quan trọng với tôi”.

“Đêm diễn này cũng rất quan trọng với tôi” - Nari vẩy tay, quay bước đi - “Cô thông cảm cho, trong hợp đồng đã ghi rõ, kể cả nếu cô có thể bình phục vào hôm đó thì tôi cũng không dám mạo hiểm để một người mẫu không tập luyện trình diễn trong Show của mình. Chúc cô mau khỏe”.

……….

Những giọt nước tí tách, tí tách chảy, hai tay Nari hất nước lên khuôn mặt cô. Mệt mỏi, Nari muốn gục ngã, cô không thể xóa tan ánh mắt anh nhìn cô như muốn hỏi có phải cô đã làm điều này không……

”Nghe tin gì chưa, giám đốc Shin chính thức sa thải cô ta rồi. Đáng đời... Jae Mi kế sách của cô thật hay. Haha” - Tiếng cười nói, tiếng bước chân tiến về phòng vệ sinh nữ. Nari ngẩng đầu lên nhìn. Tiếng cười vội dập tắt, những cô gái đó khi thấy Nari ở đây liền run rẩy: “Giám đốc, tôi..”

“Là mấy cô” - Nari nghiêm nghị nói

Nhóm người mẫu trẻ: “Tôi xin lỗi, giám đốc. Tôi xin lỗi. Cô ta thực sự rất kênh kiệu, tôi…”

“Đủ rồi. Lần sau tôi không muốn thấy chuyện này xảy ra ở đây. Coi như tôi chưa nghe thấy gì. Nhớ làm việc thật chăm chỉ” - Nari cầm chiếc ví rồi rời đi.

…….

“Tại sao em làm vậy với Yoo Ri?” - Young Do giữ cánh cửa xe của Nari khi cô đang có ý định bước lên

Nari: “Anh đã đưa cô ta tới bệnh viện rồi à?”

Young Do: “Nari, em đừng làm vậy được không? Yoo Ri không có lỗi gì cả. Sao em lại bày những trò độc ác đến thế.”

“Độc ác. Nếu anh nghĩ em là con người như vậy thì cứ coi vậy đi. Không còn tình yêu hay lòng tin thì có giải thích thì cũng chả ích gì.” - Nari bước vào xe, đóng sầm cánh cửa. Tài xế chở cô nổ máy, chiếc xe dần lăn bánh vụt xa khỏi sự ghen tuông, hay nghi ngờ…. Young Do quay lại để trở về bên Yoo Ri. Bất ngờ, anh thấy trái tim se thắt lại, cảm giác xấu hổ bao trùm lấy anh khi anh nghe thấy tiếng bàn tán của mấy cô gái: “Giám đốc Shin hôm nay sao ấy nhỉ?...Thật may cho cô Jae Mi….Nếu là bình thường, cô đã bị cho thôi việc khi mà hại con nhỏ Yoo Ri...Hú hồn”.

___Khi đã không còn lòng tin thì tình yêu, mọi điều em làm cho anh đều trở thành vô nghĩa___

(*Địa vị của Nari thay đổi do RDRF thuộc tập đoàn Royal do anh trai cô là chủ tịch nên Nari chỉ là Giám đốc. Cô được gọi là chủ tịch hội đồng quản trị ngân hàng SIB)

 

Phần 16.2: Khiêu khích

Resort Zeus, tỉnh Changwon,

5 giờ chiều, các nhân viên của cả hai công ty Zeus và RDRF tất bật chuẩn bị cho buổi diễn đêm nay. Quang cảnh nhốn nháo, ồn ào, người thì chuẩn bị âm nhạc, ánh sáng,...người thì lo phần sân khấu, hoa, ghế ngồi.... Không ai có được một giây để ngơi nghỉ. Ngay cả Young Do, anh cũng tối mắt tối mũi đích thân chỉ đạo các khâu chuẩn bị bên lề và tiếp đón khách mời. Điều anh làm đơn giản vì muốn buổi ra mắt thương hiệu của cô được hoàn hảo, thành công tốt đẹp.

"Woah, thật hoành tráng" - Yoo Ri reo lên khi vừa bắt gặp Young Do - "Đẹp thật, khu Resort này đã đẹp, giờ lại càng trở nên tuyệt vời hơn".

"Sao em tới đây?" - Young Do bất ngờ khi thấy Yoo Ri xuất hiện.

Yoo Ri: "Em không còn cảm thấy đau nữa. Em đến cùng với giám đốc Lee".

Young Do: "Bo Na?"

"Aigu, con bé này vừa đến nơi đã tia thấy Young Do" - Bo Na trêu chọc Yoo Ri rồi cô quay sang nói với Young Do - " Nari đâu?"

Young Do: "Tôi không biết. Vẫn chưa gặp cô ấy. Nhưng hình như đã đến đây rồi."

"Giám đốc Shin" - Chợt Yoo Ri chen vào cuộc nói chuyện - "Cô ấy thật đáng sợ... Tự nhiên em gặp xui xẻo không tham gia được Show....Nhưng cô ấy cũng chả nhân nhượng cho em".

"Đừng có nhắc lại chuyện đấy Yoo Ri, cô ấy cũng đã đền bù cho em rồi mà" - Bo Na cau mày tỏ vẻ không bằng lòng - "Ô... Nari kìa phải không?". Trông thấy Nari đang đứng nói chuyện cùng trợ lý, Bo Na vội gọi tên cô. Nari ngoái sang nhìn, cô nhắn nhủ đôi điều với trợ lý rồi đi về phía họ.

Bo Na: "Nari, vấn đề....."

"Em biết rồi" - Nari vội ngắt lời Bo Na, cô nói - "Em đã sắp xếp cho chị. Đúng 6h30, phóng viên của Vogue và FashionTV sẽ tới. Họ sẽ dành 15 phút để phỏng vấn và PR cho công ty Sidus HQ. Chị tìm Trưởng phòng Im nhé. Anh ta sẽ giúp chị."

"Cảm ơn em" - Bo Na cười rạng rỡ. Công ty của cô mới thành lập 6 năm dù có chút tiếng tăm trong nước nhưng Bo Na luôn muốn công ty sẽ được biết đến rộng rãi hơn ở làng thời trang quốc tế. Nari đã hứa giúp cô có buổi phỏng vấn và gặp gỡ với những ông lớn đầy danh tiếng. Bo Na cực kỳ hào hứng.

"Vậy nhé, em rất bận" - Nói xong, Nari liền quay gót đi luôn, không hề đoái hoài tới Yoo Ri hay Young Do dù chỉ một lần.

Anh nhìn theo bóng dáng cô với sự hối hận vì đã nghi ngờ cô, một nỗi day dứt luôn thường trực trong lòng mà chưa thể gửi đến cô lời xin lỗi. Yoo Ri khuya tay trước mặt Young Do, cô hỏi: "Anh nghĩ gì mà đăm chiêu vậy?"

"Không có gì" - Young Do gạt tay Yoo Ri, anh nói - "Anh bận nhiều việc lắm. Đừng làm phiền anh".

Young Do bỏ đi, và cả Bo Na cũng đi gặp trưởng phòng Im, chỉ còn lại mình Yoo Ri. Cô thở dài trở về phòng đã được đặt chỗ ở khu Resort..

.......

Âm nhạc nổi lên, những ánh đèn chiếu sáng màn đêm tối, đêm của thời trang, đêm của những lời chúc mừng, đêm của bữa tiệc. Nari bước ra sân khấu cùng với Vedette của buổi diễn gửi bài phát biểu ngắn gọn và lời cảm ơn tới những vị khách dưới những ánh đèn flash nhấp nháy. Cô đi xuống dưới sân khấu, xinh đẹp lỗng lẫy như một nữ hoàng, nâng ly, bắt tay với từng người. Và điều gì đến cũng phải đến, Nari đâu thể quên gửi lời cảm ơn tới một người quan trọng đã góp phần giúp cô tổ chức buổi tiệc tuyệt vời này. Nari đứng trước mặt anh, trái tim cô đập rộn ràng. Young Do khi trông thấy Nari, nụ cười trên môi anh tắt ngấm, anh quay người đứng đối diện với cô. Ánh mắt họ xoáy sâu vào đối phương, vẻ đẹp của anh, vẻ đẹp của cô, họ như rơi vào cõi si mê. Kim Won vui vẻ, vô tư nói: “Nari, em thấy tối nay tuyệt chứ. Toàn bộ đều do công sức của Young Do đó. Haha”.

“Em biết chứ, vì bản hợp đồng đầu tư mà Giám đốc Choi đã phải vất vả” - Nari nói, ánh mắt cô vẫn nhìn anh không rời - “Cảm ơn anh, bữa tiệc dù chưa được gọi là hoàn hảo nhưng các vị khách của tôi đều thích thú như vậy cũng ổn. Một lần nữa cảm ơn anh”.

“Tại sao lại chưa hoàn hảo, em thấy đêm nay gọi là quá tuyệt vời đó. Young Do à, anh làm tốt lắm” - Yoo Ri chen ngang, vừa nói cô vừa thể hiện những cử chỉ tình tứ dành cho anh.

Nari: “Bởi vì…..ở đây chưa được sạch thực sự, vẫn còn xuất hiện những con côn trùng đáng ghét”.

“Côn trùng á, em đâu thấy con nào” - Yoo Ri nói như muốn khiêu khích Nari. Cô vòng tay ôm chặt lấy Young Do hơn và lẩm bẩm như để mình anh nghe thấy: “Chủ tịch Shin thật khó tính”.

“Mọi người thông cảm cho cô gái này, cô ấy ưa thích sạch sẽ mà” - Một người đàn ông bảnh choẹ bước tới và nói - "Young Do, còn nhớ tôi chứ. À giờ phải gọi là Giám đốc Choi nhỉ. Oách thật đấy."

Young Do tất nhiên làm sao có thể quên con người này, mà dù có muốn quên cũng không thể. Hắn quá nổi tiếng ở Hàn Quốc. Anh bất ngờ và đôi chút khó chịu, bức tức, tại sao hắn lại xuất hiện ở đây.

Nari trố mắt lên nhìn: "Em nhớ đâu có mời anh."

"Aigu, em đừng khiến khách hàng tiềm năng của em cảm thấy ngại chứ" - Hắn ta cười lớn, cầm ly rượu chạm tách một tiếng vào chiếc ly trên tay Nari và nhấp một ngụm sảng khoái.

"Chủ tịch Lee" - Kim Won vui vẻ khi anh nhận ra người quen - "Cậu cũng có mặt ở đây ư. Lâu lắm chúng ta không gặp nhau."

"Oh my god" - Yoo Ri khi thấy người đàn ông lạ mặt, cô vội buông Young Do ra - "Anh ta là Chủ tịch Lee của tập đoàn dầu khí P.L"

Kim Won bắt tay chào hỏi, anh nói tiếp: "Tôi nghe nói cậu đang có kế hoạch đầu tư tại Dubai. Dự án này thành công thì số tiền chảy vào túi cậu là không nhỏ đâu. Đúng là tuổi trẻ tài cao. Chúc mừng cậu, Jong Suk."

Cũng như mọi lần, Yoo Ri luôn lanh chanh và thích xen ngang vào câu chuyện của người khác. Cô chào hỏi tìm cách làm quen: "Có thật người đứng trước mặt tôi là Chủ tịch Lee của tập đoàn dầu khí lớn nhất nước ta."

Young Do thấy thái độ của Yoo Ri vậy, anh càng bực bội, anh trừng mắt nhìn cô. Nhưng Yoo Ri không thèm đếm xỉa, cô ta nói: "Từ trước đến nay tôi luôn khâm phục anh, giờ mới được gặp trực tiếp, anh đẹp trai hơn trên hình nhiều. Không những vậy anh còn là người tài giỏi. Thật hạnh phúc vì hôm nay được gặp anh."

Sự ngưỡng mộ của Yoo Ri dành cho Jong Suk là một điều quá bình thường. 10 năm qua tiếng tăm của Jong Suk vang rội. Xuất phát điểm là con trai của nguyên thủ tướng và chủ tịch tập đoàn P.L nhưng khi thừa kế sự nghiệp của gia đình, thành tích của anh còn rạng rỡ hơn. Khối tài sản cá nhân thậm chí còn gấp 3 lần so với Nari. Một tỷ phú đẹp trai, độc thân như anh là niềm khát khao của các cô gái trẻ.

“Em là…” - Jong Suk nhìn từ đầu xuống chân Yoo Ri, anh hỏi

Yoo Ri: “Riri”

“À” - Jong Suk reo lên, anh vội bắt tay cô, hớn hở - “Em là người mẫu nổi tiếng đây mà, từng là gương mặt đại diện cho LG phải không? Aigu, anh coi đi coi lại cái quảng cáo đấy hàng nghìn lần để ngắm em đó. Em có biết anh là một fan bự của em. Nhìn ngoài đời còn đáng yêu hơn nữa…..Đây là danh thiếp của anh. Cho anh số điện thoại của em nhé, cả chữ ký và ảnh luôn”.

Yoo Ri cười tươi: “Anh thật là vui tính, chủ tịch Lee”.

“Đừng xưng hô như vậy, em cứ gọi anh là Jong Suk oppa.” - jong Suk nháy mắt tinh nghịch

Yoo Ri: “Dạ, oppa”

“Này, Kang Yoo Ri” - Young Do tỏ rõ sự bực bội, anh trợn to mắt nhìn Jong Suk.

Nhưng Jong Suk vẫn bình thản, anh cười nói như muốn trêu tức Young Do: “Giám đốc Choi, sao cậu lại to tiếng với một cô gái xinh đẹp thế?”

“Ai bảo anh tán tỉnh bạn gái người ta” - Nari nhìn cảnh tượng này, cô không thể nhịn cười bởi sự tinh quái của Jong Suk.

Jong Suk tỏ vẻ vô tội: “Hả, thật sao? Yoo Ri em là bạn gái của Giám đốc Choi sao. Aigu, tôi thật xin lỗi cậu….Nhưng đáng tiếc thật...Anh cứ nghĩ em chưa có người yêu để anh có cơ hội. Giám đốc Choi, cậu may mắn thật đó.”

“Jong Suk, anh đừng trêu họ nữa” - Nari mỉm cười - “Yoo Ri à, cô cũng nhiệt tình thật đấy, nhưng chả tinh ý chút nào hết…..Giám đốc Choi anh phải cẩn thận với anh chàng này chứ, để cô bạn gái xinh đẹp thế này trong tầm mắt anh ta thì rất dễ bị cuỗm mất”.

Jong Suk: “Nari, em đừng nói xấu anh. Anh nào dám cướp bạn gái của Giám đốc Choi. Young Do đã tặng anh một món quà rất lớn. Anh còn chưa có dịp gửi lời cảm ơn cậu ấy mà”.

Kim Won: “Ý cậu là gì?”

“Anh Won không biết chuyện nhỉ” - Jong Suk xoáy ánh nhìn thách thức về phía Young Do - “Tôi có nên nhắc lại ở đây không? Cậu còn nhớ chứ, Young Do”.

“Jong Suk” - Khuôn mặt Nari xám xịt, cô lo sợ khi Jong Suk cứ tìm cách để chọc tức Young Do.

“Cậu yên tâm đi, Young Do. Cậu đã nhường cho tôi một điều tuyệt vời nhất trên thế giới, tôi không có lý do gì để cướp những thứ khác của cậu” - Jong Suk dửng dưng, cười lớn. Anh quàng tay qua vai Nari: “Xin lỗi mọi người nhé. Cho tôi mượn cô gái này chút”. Young Do nhìn theo bóng dáng hai người hòa vào đám đông. Mọi ký ức xưa như ùa về, sự thù hận, căm phẫn thôi thúc anh. Anh muốn lao đến đánh cho tên Jong Suk một trận. Hắn chính là một trong những nguyên nhân khiến anh phải xa cô. Giờ hắn lại xuất hiện khiêu khích và cười nhạo anh……

 

Phần 16.3: Những nụ hôn đớn đau

Bữa tiệc dần kết thúc, các quan khách đều trở về phòng nghỉ ngơi. Jong Suk vẫn bám theo cô, không để cô rời khỏi mắt anh. Nari mệt mỏi đứng chờ đợi thang máy cùng với anh, nói: “Lúc nãy anh đùa quá rồi đấy. Đừng có chọc Young Do”.

Jong Suk: “Em thương hắn à. Hừ, buồn cười thật. Em vẫn yêu một người mà người đó không còn yêu em. Tỉnh lại đi, hai người đã kết thúc rồi”.

“Em giống anh thôi” - Nari ngoái sang nhìn Jong Suk. Cô muốn nhắc nhở anh tình cảm của cô dành cho Young Do cũng chỉ giống như tình cảm anh dành cho cô, theo đuổi một người không yêu mình. Anh không chịu buông tha cô, thì không có lý gì cô phải ngừng yêu Young Do.

“Vậy sao. Anh thì nghĩ em đã đặt tình cảm của mình vào một nơi thật ngu ngốc” - Jong Suk cười, ánh mắt anh dán chặt vào cánh cửa của thang máy, đang từ từ mở ra - "Em thử nhìn xem”. Nari liền nhìn theo Jong Suk, cô ngạc nhiên với điều mình đang thấy, không phải lần đầu nhưng nó cũng khiến cô cảm thấy sock - Yoo Ri, cô ta đang ôm Young Do, hôn lên môi anh một nụ hôn mãnh liệt. Toàn bộ cơ thể Nari trở nên run rẩy, cô như sắp khụy xuống. Có vẻ như Jong Suk cảm nhận được nỗi đau của cô, anh vội ôm lấy cô, anh hắng giọng, và cầm tay cô bước vào thang máy: “Xin lỗi vì đã làm phiền. Chúng tôi cần trở về phòng sớm để nghỉ ngơi…. Mà hai người cũng thiệt là, dù đây là Resort của cậu nhưng cũng đừng làm thế chứ. Khiến người ta ghen tị quá…”

Young Do không trả lời, anh xấu hổ, ái ngại. Không gian trong thang máy nhỏ bé giờ càng trở nên ngột ngạt. Sự căng thẳng như bao trùm nơi đây, Young Do thỉnh thoảng liếc mắt dò tìm cảm xúc nơi Nari,….vẻ ngoài của cô bình thản là vậy, nhưng trái tim cô như muốn than khóc.

Khi thang máy lên tầng 4, tất cả đều đi ra. Jong Suk cười châm chọc: “Có duyên thật, chúng ta cùng tầng cơ à. Chúc cậu và bạn gái ngủ ngon”.

Yoo Ri: “Em cảm ơn. Chúc anh ngủ ngon. À chủ tịch Shin, em cũng chúc chị ngủ ngon.”

Nari, cô đang vặn tay nắm cửa phòng, chợt đôi tay cô run rẩy, sự đau khổ, tức tối của cô như được đẩy lên đỉnh điểm khi nghe giọng nói của kẻ đã cướp anh khỏi cô.

Và tiếng nói của Jong Suk lại thì thầm bên tai cô, như đùa giỡn, trêu chọc thứ tình yêu ngu ngốc của cô: “Ngủ ngon, em nhé. Đừng để bản thân mình phải gặp ác mộng”.

Như bị ma xui quỷ khiến, cô đã bất ngờ làm một điều mà không bao giờ mong muốn, sự giận giữ đã khiến cô không thể điều khiển được lý trí. Nari kéo tay Jong Suk, cô ôm chầm lấy anh và hôn anh. Cô muốn làm bất cứ điều gì chỉ để khiến anh hiểu nỗi đau của cô, dù có thể không xảy ra. Nước mắt cô tuôn rơi ướt đẫm khuôn mặt Jong Suk, tuy nhiên cô vẫn tiếp tục..kéo dài nụ hôn này. Lúc đầu Jong Suk cũng cảm thấy bất ngờ, nhưng ngay lập tức anh hòa mình vào trò chơi kể cả khi anh biết nỗi đau và những giọt nước mắt của cô. Jong Suk ôm thật chặt lấy Nari, đón nhận nụ hôn của cô dành cho anh. Rồi anh vòng tay qua eo Nari, xoay người cô để anh đứng đối diện với Young Do, anh mở mắt nhìn Young Do đầy kiêu ngạo và ngay lập tức trở về với trò chơi tình cảm đang diễn ra. Young Do bất động, đôi chân anh như đóng băng xuống nền nhà. Anh không thể diễn tả được cảm xúc đang đến với anh.

Yoo Ri thúc vào người anh, gọi tên anh: “Young Do à, Young Do. Họ là một đôi à? Chủ tịch Shin và chủ tịch Lee. Tại sao lúc nãy, chủ tịch Lee…. Em không hiểu. Nếu họ là một đôi tại sao lại không thấy tin tức nào hết nhỉ...Ôi trời”.

“Em về phòng đi. Anh mệt rồi.” - Young Do gằn từng tiếng trong cổ họng. Anh quay gót về phía thang máy, bấm đợi...1 giây, 2 giây,..cửa vẫn không mở. Young Do sốt ruột, anh chạy tới cầu thang bộ, mặc tiếng Yoo Ri đang gọi tên anh. Anh chỉ muốn nhanh chóng biến mất khỏi chỗ này, xóa đi hình ảnh đáng nguyền rủa vừa xảy ra……

Yoo Ri lắc đầu khó hiểu, cô về phòng riêng và đóng cửa lại.

Dãy hành lang trở nên hiu quạnh chỉ còn lại hai con người Nari và Jong Suk. Anh lên tiếng: “Em muốn tiếp tục đến bao giờ nữa đây. Hắn bỏ đi rồi. Màn kịch của em nên kết thúc chứ nhỉ vì khán giả đã coi xong bộ phim”

Nari liền buông Jong Suk ra, cô gạt đi những giọt nước mắt còn vương: “Xin lỗi anh.”

Jong Suk: “Sao lại xin lỗi, em phải cảm ơn anh chứ. Vì anh đã tham gia diễn màn kịch này cùng em.”

Nari: “Em không có tâm trạng đùa với anh đâu.”

“Vậy em nghĩ anh có tâm trạng đùa với em à” - Bỗng nhiên Jong Suk trở nên cáu giận, ánh mắt anh rực đỏ - “Đến bao giờ em mới thôi coi anh như con rối của em. Anh phải làm gì để em quên được hắn ta. Em mở to mắt ra mà nhìn. 10 năm, đã 10 năm trôi qua, hắn ta còn yêu em không? Hãy nhìn vào thực tế đi. Mỗi ngày em đều dõi theo hắn thì em cũng hiểu rõ. Young Do, nó không còn yêu em đâu. Nó đã có người bạn gái mới xinh đẹp, quyến rũ. Mà không có hàng trăm cô, em chẳng còn là gì với nó hết. Kể cả khi nhìn thấy em hôn anh, nó cũng chả biểu cảm gì. Tỉnh lại đi Shin Nari, những giọt nước mắt của em không đáng đâu, sự chờ đợi của em cũng vô ích. Quên hắn ta đi. Anh cũng thấy mệt mỏi khi nhìn em đau khổ thế này”.

“Em không làm được” - Nari nói trong nước mắt, cô đẩy cửa đi vào phòng và đóng sầm cánh cửa. Jong Suk nhìn theo dáng cô ngán ngẩm, anh cũng đã chờ đợi cô, không phải là 10 năm mà là hơn 20 năm. Tình yêu anh đã trao cô từ thuở trẻ thơ nhưng cô luôn vô tình không đáp trả….. Một cánh cửa phòng khác lại được đóng, kết thúc một buổi tối thành công cho sự nghiệp nhưng cũng tạo nên một vết thương đau đớn cho những trái tim. Dong Hae vặn vòi hoa sen, để dòng nước rửa trôi đi phiền muộn, mệt mỏi trên cơ thể anh.

………..

Đêm nay là đêm bán nguyệt, ánh sáng mập mờ chiếu vào căn phòng của Young Do. Anh bật dậy, đồng hồ điểm 2h30 phút. Anh không tài nào ngủ được, anh đi tới ban công lặng nhìn khung cảnh tuyệt vời nơi đây. Cảnh đẹp là vậy, nhưng trái tim anh cảm thấy xót xa. Anh không thể hiểu cảm xúc này. Anh muốn lẩn tránh cô, từ chối cô nhưng...tối nay anh hiểu ra một điều, anh cảm thấy ghen tuông khi cô ở bên người đàn ông khác. Sau bao năm giờ anh mới có lại cảm giác lúc xưa, sợ hãi nếu cô không còn yêu anh, không còn thuộc về anh. Young Do tháo sợi dây chuyền đeo trên cổ xuống, anh nhìn chiếc nhẫn được lồng vào đó. Viên kim cương lóe sáng dưới ánh trăng…….

 

Phần 16.4: Nụ hôn dưới ánh trăng

Young Do dụi mắt, hình ảnh hiện ra trước mắt anh là thật hay giả - một cô gái mặc chiếc váy trắng tinh khôi, cô đang bước những bước chân chập choạng. Từ ban công anh dõi theo từng hành động của cô. Chớp mắt một cái, bóng dáng cô biến mất. Young Do hoảng loạn khi thấy người con gái đó rơi tùm xuống bể bơi. Mặt nước im ắng, không gian tĩnh mịch đến rợn người. Anh sợ hãi, lao thật nhanh ra khỏi phòng, chạy tới khoảng sân rộng của khu Resort. Anh cất tiếng gọi tên cô: “Ri Ri,.....Ri Ri à”. Đến bể bơi, cảnh tượng trước mắt anh vô cùng khủng khiếp, những chai rượu vỡ toang trên nền đất, người con gái đó đang nhắm nghiền mắt, không hề động đậy, những đợt sóng nước dập dềnh bao phủ lấy cô. Không một chút suy nghĩ, Young Do nhảy ùm xuống, anh bơi đến bên cô, lay gọi cô: “Nari à, tỉnh lại đi mà. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Em đừng làm anh lo lắng. Tỉnh dậy đi, Ri Ri ơi…”

Tiếng gọi của Young Do như vang thấu trời đêm, anh sợ hãi nếu cô không còn tồn tại trên đời. Anh ôm ngang thân người cô để đưa cô lên bờ, bất chợt đôi mắt cô từ từ hé mở. Không kịp phản ứng, Young Do ngạc nhiên khi cô kéo anh vào lòng, ôm anh và hôn anh. Dường như anh có thể cảm thấy một luồng điện đang chạy trong anh. Chính là cảm giác này, tình cảm này từ quá khứ xa xôi đang dần thức dậy. Trái tim Young Do đập thình thịch, liên hồi, anh để mặc cô dẫn dắt anh quay về những năm tháng cũ. Ánh trăng trên cao như soi rọi chuyện tình của họ, những làn nước lăn tăn gợi sóng, những cánh hoa anh đào bay bay trong gió đêm và một nụ hôn ngọt ngào như để nhắc nhở họ thứ tình cảm đậm sâu mà đã bị lãng quên. Đôi môi run rẩy, cô buông anh ra, nhìn anh và mỉm cười trìu mến.

“Em khiến anh lo sợ quá, nhìn em rơi xuống bể bơi anh cứ tưởng có chuyện gì sẽ đến với em. May là em không sao hết.” - Anh luồn ngón tay nhẹ vuốt ve mái tóc ướt sũng của cô, lời nói như thể trách móc nhưng cũng đầy yêu thương. Nari ngả người về phía sau hòng tránh cử chỉ âu yếm anh dành cho cô và trèo ra khỏi bể bơi. Young Do lo lắng theo sát gót chân cô, nhìn cô bước lên bờ, đôi chân loạng choạng như sắp ngã. Mỗi lần như vậy, anh đều dìu cô nhưng cô luôn từ chối và đẩy anh ra. Ngước lên nhìn vầng trăng sáng, Nari nói: "Do Do à, anh hãy nhìn lên bầu trời đi. Vầng trăng tròn là tình yêu của chúng ta. Nhưng giờ chỉ còn em một nửa chiếu sáng..Nửa của anh nó tối đen như mực rồi..em chả nhìn thấy gì hết trơn á. Haha..." - Tiếng cười đầy xót xa nhanh chóng biến mất, giọng đượm buồn, Nari khẽ tiếp tục - "Ánh trăng đó đã không còn trọn vẹn, tình yêu của chúng ta cũng chẳng còn. Vì giờ chỉ còn mình em mà thôi."

"Nari, em say rồi" - Young Do tiến sát tới cô, nắm tay cô - "Để anh đưa em về phòng nghỉ. Gió đêm lạnh lắm, người em lại ướt sũng nữa. Nghe lời anh đi. Em có thể bị cảm đó"

"Em không có say. Đừng tỏ vẻ quan tâm em nếu như anh không muốn" - Nari hét lên, cô quay người nhìn chằm chằm vào mắt anh - "Trả lời em đi, em không muốn chờ đợi nữa. Thực sự em mệt mỏi lắm rồi. Anh sẽ quay về bên em chứ?"

Làm sao anh có thể trả lời cô trong lúc này, anh vẫn chưa quyết định được điều mà trái tim muốn anh thực hiện. Anh vẫn còn nghi ngờ, sợ hãi và ám ảnh nếu anh yêu cô một lần nữa và một ngày cô lại rời xa anh. Young Do lảng tránh: "Đừng nói linh tinh nữa, hãy để anh đưa em về phòng".

"1, 2, 3,.." - Nari lẩm bẩm, những giọt nước mắt từ từ tuôn rơi - "Anh không trả lời được, anh phải băn khoăn...Vì cô ta đúng không? Hay vì điều gì khác."

Young Do vội lau những giọt nước mắt cô, anh nhẹ nhàng nói: "Không phải như em nghĩ đâu Nari. Anh..."

"Là gì chứ" - Nari mạnh mẽ gạt đôi tay anh ra, nước mắt cô càng ngày càng rơi nhiều hơn - "Em đã thấy cách anh quan tâm cô ta thế nào. Cách anh nhìn em ghê tởm thế nào khi nghĩ em hại cô ta. Và cái cách anh ôm cô ta, hôn cô ta."

Young Do lắp bắp: "Chuyện đó,....không phải,....anh...anh"

Giọng Nari trở nên yếu ớt, cô nói trong tuyệt vọng: "Anh nghĩ em sống vui sướng ư. Không, không hề, 10 năm qua em đã trải qua bao khó khăn vất vả để có được thành công như hôm nay, để có thể tự tin trở về bên anh mà không còn lo sợ một ai dám ngăn cản chuyện chúng ta. Em học tập, làm việc không hề biết đến một niềm vui nào trong cuộc sống. Có nhiều lúc em mệt mỏi muốn gục ngã  Nhưng nghĩ đến anh, em lại tự nhủ với bản thân phải cố gắng vượt qua. Ngày em rời đi, em mạnh mẽ nói rằng anh có thể quen bất kì cô gái nào khác nhưng đó là điều em không muốn. Em nói nhưng em tin tưởng anh cũng sẽ chờ đợi em như em chờ anh. Khi biết tin anh có cuộc sống thoải mái ở đây với những cô nàng nóng bỏng vây quanh. Em đã nói với bản thân chỉ là vui thôi, nếu em quay về, anh sẽ lại đến bên em, là của em. Nhưng hiện thực hoàn toàn không phải".

Young Do ấp úng không nói nên lời. Dù anh có là một kẻ đào hoa thì đối diện với cô anh luôn cư xử như kẻ khờ dại. “Chúng ta sẽ nói chuyện vào ngày hôm sau nhé. Giờ thì em mau về phòng thay quần áo đi, trời lạnh lắm đấy” - Anh ngọt ngào dỗ dành cô nhưng đó không phải điều Nari muốn nghe. Cô tiếp tục nói, nói cho bản thân cô nghe, nói để giải tỏa những đớn đau mà cô luôn chịu đựng bấy lâu: “Hình như em đã nhầm lẫn một điều. Nghĩ lại chúng ta có là gì của nhau. Em là người bắt đầu tình cảm trước, nói yêu anh trước là em, tự nhủ mình là bạn gái anh trước cũng là em. Anh đâu có nói bất cứ điều gì, không hề nói yêu em, không một lần nào. Sao em có thể khăng khăng bắt anh phải trả lời cho sự chờ đợi của em.”

“Em mệt mỏi lắm rồi, mệt mỏi vì sự im lặng của anh. Anh lúc nào cũng vậy với em, lạnh lùng đến đáng sợ. Em không hiểu” - Cô nghẹn ngào, ngập ngừng nói trong tiếng nấc, hơi thở gấp gáp, trái tim như bị ai bóp chặt. Nari xoay chiếc nhẫn trên tay cô, những giọt nước mắt thi nhau rơi chảy tí tách xuống viên kim cương chói lóa - “Anh yên tâm điều em sắp nói sẽ không ảnh hưởng đến bản hợp đồng. Em vẫn sẽ giúp anh. Ngay ngày mai em sẽ gửi lại cho anh. Đó có thể coi là điều tốt đẹp cuối em làm cho anh.”

“Ý em là sao?” - Sự sợ hãi dâng trào trong ánh mắt của Young Do, anh có thể cảm nhận rõ điều khủng khiếp nhất sẽ xảy ra.

“Nó không phải là của em, cũng giống như anh không thuộc về em” - Nari tháo chiếc nhẫn, cô run rẩy đặt vào lòng bàn tay của Young Do - “Em xin lỗi vì những ngày qua đã làm phiền tới cuộc sống của anh. Khi anh cười sẽ đẹp trai hơn rất nhiều vậy nên từ giờ anh hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc nhé”.

Nari nở một nụ cười, nụ cười tươi nhất mà cô có thể, cô muốn lưu giữ hình ảnh của cô thật đẹp trong anh, để anh không phải bận tâm tới cô, thương hại cho cô. Nari quay lưng bước trở về khu phòng nghỉ. Dưới ánh trăng mờ, hình ảnh hiện lên trong mắt anh là một cô gái nhỏ bé, đôi vai gầy gò, mái tóc cô, cơ thể cô ướt sũng. Hình ảnh đó như đã từng xuất hiện trong ký ức anh vào một chiều mưa, cũng cô gái học sinh với những giọt nước mắt lăn trên bờ mi, mái tóc ngắn và những bí mật mà anh luôn muốn khám phá. Nhưng có một điều đến đêm nay anh mới phát hiện ra, cô quá gầy, gầy đến mức như một bông hoa bồ công anh dễ dàng bị gió thổi bay, 10 năm qua thực sự là cô đã phải đối mặt với cuộc sống tối tăm. Young Do khụy ngã xuống nền sân cỏ mềm mại, anh nắm chặt chiếc nhẫn năm xưa anh đã tặng cô vào một buổi tối lãng mạn tại nhà hàng L’ami Louis. Anh không hiểu, đúng là anh đã nhút nhát khi không dám thừa nhận anh yêu cô, nhưng những gì anh làm cho cô là chưa đủ ư, tại sao cô có thể nói ra điều này. Cô nói rằng cô đã chờ đợi anh 10 năm, vậy sao cô không chờ anh thêm một thời gian ngắn nữa thôi, để anh có thể hàn gắn vết thương bấy lâu trong lòng anh. Anh hiểu rằng anh không muốn họ kết thúc chóng váng như này. Anh khóc, giọt nước mắt của nhớ nhung, đau khổ, yêu thương,......

Những cánh hoa anh đào theo gió bay bay, vương lại trên vai anh. Và làn gió cũng vuốt ve mái tóc anh, cơ thể anh như thể an ủi nỗi đau khổ trong tim anh. Nhưng không thể nào, vết thương cũ, vết thương mới đang hành hạ anh, khiến anh thực sự đã gục ngã…...

 

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
lily30692
#1
I translated to english.
Would u like continue to read this fanfic ^^
ratnaaha #2
Would you like to put it on english?
I dunno how to read vietnamese
storys #3
Chapter 53: Wow ! The end is so strong ! It's kind of weird to read about some characters who in the beginning were 18 years old and now their children are 18 . Congratulations for this wonderful story !
MissNAJOHN #4
Chapter 50: So she decides to leave YoungDo??? How Saddd!!!!! :( this.is.a.good.story.
storys #5
Chapter 48: Wow , so many updates ! These days you really been active . Thank you ! <3
IUkekeke #6
Chapter 46: I really like this storyy . Akhh please 20 with english pleasee .
I hope youngdo and Nari .
I'm IU fans . If someday this story will make into drama . I hope IU and kim woobin is the castt .
lily30692
#7
@Angehollicexoiu: yep, i also think that. I always hope some day SBS will find out and make to drama with Young Do is main character. But maybe...that day will be far :(
Angehollicexoiu
#8
Chapter 45: i hope this story found out and made into drama
storys #9
Chapter 17: Chapter 17 in English , please !!! <3
storys #10
Chapter 16: Chapter 16 in English , please !!! <3