Chapter 6 (Vietnamese)

The Heirs 2: The power of the crown

Chương 6: Điều em không muốn

Phần 6.1: Hoán đổi

Kể từ ngày YD phát hiện ra điều khác biệt từ Nari, cô không gặp anh. Đã 2 ngày Nari không thấy YD đến trường. Cô băn khoăn tự hỏi có chuyện gì xảy ra với anh. Đang đi dạo trên dãy hành lang, Nari nhận ra MS ở phía trước. Cô tò mò lại gần định dò hỏi về YD thì thấy MS đang nói chuyện điện thoại. Cô lắng nghe…

MS: “YD à là mình đây. Cậu sao rồi khỏi ốm chưa? Tí nữa tan học mình sẽ qua thăm cậu….Có nhiều chuyện muốn tâm sự đây này...Chuyện gì á nhiều chuyện lắm….Chuyện đầu tiên là mình đã cày xới nát phòng bảo vệ mà không tìm ra được cuộn băng CCTV quay ngày hôm đó, không tài nào biết ai đã lén lút tặng quà cho cậu. Kiểu như là nó hoàn toàn bốc hơi không tồn tại ý. Mình cũng tra hỏi bác bảo vệ mà ko ai biết cuộn băng đó ở đâu, ai lấy, kể cả những cuộn băng khác có liên quan..... Mà cậu biết không, điên tiết thật. Mình đã gọi điện, nhắn tin suốt bao ngày nay mà con nhỏ JA đó không thèm trả lời. Chẳng nhẽ cô ta định làm kiêu với mình sao, cứ như tưởng mình muốn tán cô ta không bằng. Mình chỉ muốn gặp lại baby của mình đi cùng JA hôm đấy thôi mà khó vậy sao… Ờ mà cũng có khi, biết đâu con nhỏ Nari chơi đểu chúng ta cho số linh tinh...."

Đang tán phét với YD, MS ngoái ra sau, anh chợt nhận ra Nari. "Tí mình gặp nhau sau" - MS tắt máy. Anh quay sang nhăn nhó nói với Nari: "Cô đứng đây từ bao giờ, tính nghe lén tôi hả".

Từ đầu đến cuối điện thoại, cảm xúc Nari lẫn lộn, lúc kinh ngạc vui mừng vì người muốn số của JA là MS chứ không phải YD điều đó có nghĩa YD chẳng hề thích JA. Lúc muốn phì cười vì hóa ra anh chàng MS lại muốn thông qua JA làm quen một cô gái khác, lúc lại lo lắng và thật sự lo lắng cho sức khỏe của YD. Cô ấp úng trả lời: “Tôi, tôi đâu có nghe lén đâu, tình cờ đi ngang qua đây thôi. Cũng có nghe hay hiểu anh nói gì đâu.”

MS nhìn cô dè chừng: “Thật không đấy, mà số cô đưa cho bọn tôi là thế nào, tại sao bạn cô không bắt máy?”

Nari tò mò hỏi lại: “Số tôi đưa thật là của JA mà, cậu ta muốn nghe điện hay không tôi đâu can thiệp được. Mà… Bạn anh, YD anh ấy bị ốm sao?”

MS: “Cô cần biết làm gì”

Nari: “À không, không có gì. Bình thường tôi thấy anh ta khỏe mạnh, tự nhiên ốm thì ngạc nhiên không có gì hết. Hỏi đùa thôi mà. Tôi phải lên thư viện đây.”

Ngay khi cô định quay bước đi, MS gọi giật lại: “Từ từ đã, có thật số cô đưa là của JA không?”

Nari nghe vậy cô thở dài nhẹ nhõm vì MS không tiếp tục tra khảo cô chuyện tại sao cô lại quan tâm tới YD, cô trả lời: “Thật mà, không tin anh cứ gọi lại đi, tôi đảm bảo JA sẽ nghe máy.”

MS cầm điện thoại bấm số gọi, anh nói: “Mà cô nhỏ tuổi hơn tôi thì khi nói chuyện với tôi nên lễ phép hơn đi, biết chứ Nari.”

Điện thoại reo,..... Nari sợ hãi chạy, tránh xa khỏi MS.

……

“Alo, alo, JA hả” - MS vui mừng hớn hở vì lần này JA đã chịu bắt máy theo đúng như lời Nari tiên đoán.

Đầu dây bên kia sau một hồi im lặng cũng chịu lên tiếng: “Ừ Ji Ah đây. Sao anh phiền phức thế tôi đã không muốn nghe điện mà anh cứ gọi tới làm phiền vậy. Tôi không có thời gian hay hứng thú làm quen với anh đâu. Đừng gọi tới nữa”. - Nari đứng trên sân thượng cô trả lời cuộc gọi của MS. Đúng là cuộc sống, đã đâm lao thì phải theo lao. Tự nhiên đưa số điện thoại cho YD mà lại là đưa số của mình. Sự thật cuối cùng người cần lại là MS anh chàng đáng yêu nhưng lại rất phiền hà. Nari đành phải đóng giả làm JA bất đắc dĩ.

MS nghe vậy, anh thấy bực bội, anh như muốn hét lên trong điện thoại: “Cô tưởng tôi muốn làm quen với cô à, đừng mơ nhé. Không có đâu. Tôi gọi cho cô chẳng qua là vì…” - Anh nhẹ giọng xuống, cười hì hì: “...Vì cô cho tui số liên lạc của bạn cô đi, cô gái hôm đi cùng cô trong trung tâm thương mại đó.”

Nari suýt phì cười, thôi đã trót đóng giả làm JA thì cũng phải làm sao cho giống với tính cách của JA chứ. “Anh nói cái gì cơ, anh trêu tôi à, không cho, tôi sẽ không đưa số cho anh đâu.” - Cô nói

MS: “Cho tôi đi, tôi sẽ có quà tạ ơn cô mà, cô thích gì thì tôi sẽ mua cho”.

Nari bỗng nhớ ra việc YD bị ốm, bất giác không hiểu sao cô lại nói: “anh gửi tôi số của YD rồi tôi sẽ gửi anh số của bạn tôi.”

MS: “Ôi trời, cô muốn biết số của YD làm gì. Ái chà chà, tôi đã nói 2 người hợp nhau lắm, vậy mà cả 2 cứ thích phủ nhận. Được thôi, nhưng làm sao tôi tin là cô sẽ gửi lại”.

Nari: “Vậy thì thôi, cúp máy đây.”

MS: “Được rồi, được rồi, gửi qua tin nhắn nhé.”

Nari thở dài, một ngày mệt mỏi lại đến với cô……Một vài giây sau, MS đã giữ đúng lời hứa, anh gửi cô số điện thoại của YD. Còn cô, cô không biết phải làm như thế nào.

Chỉ vì mấy con số lẫn lộn này mà đau hết cả đầu. Mọi chuyện cứ rối như tơ vò. Nari thì đóng giả làm JA, còn giờ JA thì đành phải đóng giả là người bạn xinh đẹp của cô ấy thôi. Nari cầu mong mọi việc sớm kết thúc.Cô nhấc máy gọi cho JA để nhờ sự giúp đỡ. Chắc là sẽ ổn thôi, JA sẽ có cách đối phó với anh chàng MS mà không để lộ sự tình.

…..Bầu trời hôm nay trong xanh, mát mẻ. Nhưng anh bị ốm. Vì sao, hay tại hôm đó anh bị mưa ướt cùng cô, tối đến lại không về nhà mà chờ cô suốt ngoài đường nên bị cảm lạnh. Nari băn khoăn suy nghĩ, trong lòng cô dấy lên sự ăn năn và lo lắng tột cùng….



 

Phần 6.2: Tình cờ anh gặp em.

Đã 2 ngày YD không đến trường kể từ hôm phát hiện ra sự khác lạ từ Nari, dầm mưa rồi lại bám theo cô về nhà. Anh mệt mỏi ngồi dậy, đi vào phòng tắm và thay bộ quần áo khác. Xuống dưới cổng khách sạn anh gọi tài xế để đưa anh tới trung tâm thương mại. YD tính đi dạo hít không khí trời xuân. Chứ cứ nằm nhà không có việc gì làm, trong khi bạn bè thì đến lớp hết, chắc anh phát dồ lên. Giờ này đã quá, tan học được khoảng hai tiếng rồi mà đợi mãi không thấy MS qua như đã hẹn, anh đành lang thang một mình vậy.

Dù đã xế chiều, nhưng vẫn là trong tuần nên trung tâm khá vắng vẻ. YD dừng chân trước cửa hàng trang sức.

Cô nhân viên nhã nhặn hỏi: “Anh muốn mua gì ạ? Bên công ty em vừa ra bộ sưu tập mới, anh xem thử cặp nhẫn này mẫu mới nhất đấy. Chắc chắn bạn gái anh sẽ rất thích.” - Vừa nói cô vừa đưa anh coi cặp nhẫn đôi mà cô giới thiệu.

YD: “ Tôi không mua tặng người yêu.” (Có đâu mà mua =)) ) - Anh chỉ vào mẫu bông tai và nói tiếp - “Tôi muốn mua tặng mẹ tôi. Cô cho tôi xem kiểu này, à kiểu này nữa”.

Cô nhân viên mỉm cười và đưa cho anh xem, cô cũng không ngừng giới thiệu về các mặt hàng nào là nó được chế tác từ bạch kim, mẫu kia gắn kim cương bao nhiêu cara, hay ngọc trai,....

YD chẳng buồn nghe, anh ngắm nghía và băn khoăn không biết mua gì cho mẹ.

………….

Cùng lúc đó, XX (cô bạn gái của JA mà MS rất muốn làm quen) cũng đi dạo tại trung tâm này. Cô trông thấy anh, một thằng con trai đang lựa chọn đồ trong cửa hàng trang sức phụ nữ.

Cô lặng nhìn anh một lúc rồi lại gần và nói: “Tôi nghĩ anh nên chọn mẫu này cho mẹ anh.” - Cô chỉ vào đôi bông tai được gắn ngọc trai hồng - “Ai cũng biết ngọc trai có nguồn gốc từ biển cả, và biển cả cũng chính là biểu tượng cho tình mẹ bao la. Những viên kim cương trắng bao xung quanh có ý nghĩa như là sự vĩnh cửu, tình yêu vĩnh cửu của người con dành cho mẹ của mình. Đó là ý nghĩa của người đã thiết kế ra đôi bông tai này, có phải vậy không?”

YD ngoái lại nhìn cô, cả anh và cô nhân viên tại cửa hàng đều hết đỗi ngạc nhiên.

YD nhíu mày: “ừ có ý nghĩa. Cảm ơn cô.” - Anh quay sang nhân viên và nói tiếp: “vậy thì gói cho tôi chiếc này lại đi.”

Sau khi thanh toán và nhận hàng, anh bỏ đi, cũng chẳng đoái hoài gì tới XX.

Cô vẫn đứng đó nhìn anh phong thái và cử chỉ của anh. Cô nhận ra anh ốm đi nhiều, khuôn mặt anh xanh xao hơn. Bỗng cô gọi giựt lại: “Anh,..”

YD dừng bước quay lại: “Cô gọi tôi, có chuyện gì thế”

XX: “Anh không nhớ tôi sao?”

YD: “Chúng ta đã gặp nhau ư? Ở đâu? Đây không phải lần đầu tiên sao? Tôi không nhớ. Xin lỗi nhé.”

Cô gượng cười, khẽ nói: “Tôi không đủ ấn tượng để người khác có thể nhớ về mình sao.”

YD thắc mắc nhìn cô: “Cô nói gì cơ, tôi không hiểu.”

XX: “Chủ nhật tuần trước, tại đây, tôi đi cùng với JA, anh nhớ chứ”

YD ồ lên một tiếng: “Là cô à, là cô à. Người mà suốt ngày MS nhắc đến. Cuối cùng cũng gặp.” - Anh bước tới gần với cô, ngắm thật kĩ xem cô xinh tới mức nào mà MS - cậu bạn của anh - suốt ngày ca tụng cô. “Ừ cũng công nhận cô ấy đẹp thật” - Anh thầm nghĩ. Bất giác anh nhận ra, anh bảo: “Cô, ánh mắt cô giống một người tôi đã gặp”.

XX hỏi lại: “Ai?”

YD lắc đầu: “Không nhớ nữa, chỉ là rất quen”. - Anh cười - “Tôi có việc đi đây. MS thích cô đấy. Người đi cùng tôi hôm đó, giống như cô đi cùng với JA. Cô nhớ đáp trả tình cảm của bạn tôi tử tế nhé. Một lần nữa cảm ơn cô vì sự gợi ý này."

Cô đứng lại đấy, nhìn theo dáng anh, khuất dần. Cô cười cay đắng…..

……

Ngay sau khi từ trung tâm thương mại về, YD đến tìm mẹ ngay. Anh mang món quà ra tặng mẹ mình và tự tay đeo đôi bông tai cho mẹ. Bà nhìn YD trìu mến, nói: “Con chưa khỏi ốm thì đừng ra ngoài đi linh tinh lỡ cảm lạnh ốm lại thì sao. Cũng đâu cần phải mua quà cho mẹ làm gì. Ngồi đây chờ mẹ, mẹ đi nấu bát cháo cho con.” Đã lâu lắm rồi, giờ trái tim anh như được sưởi ấm thêm. Nhẹ nhàng và tình cảm

-----

Về phía XX, cô đi đến nhà tìm gặp JA. Vứt chiếc túi xách Hermes lên giường cô ngả lưng xuống, miệng nói: “Mệt thật, chẳng nhẽ khuôn mặt mình chẳng có tí ấn tượng gì sao mà anh ta không hề nhớ mình.”

JA ngồi trên ghế gần đấy, vừa sửa móng tay cô vừa bảo: “Có thể anh ta bị đồng tính nên nhìn những cô gái đẹp như chúng ta không có tí cảm xúc nào.”

XX bật dậy cau có: “JA, cậu không được nói linh tinh”

JA bình thản đáp trả: “Đừng có hét lên với mình. Cậu muốn mình không giúp cậu chuyện đấy chứ”.

XX lại nằm xuống giường, uể oải đáp: “Được rồi cậu đã thắng JA”.







 

Phần 6.3: Anh đừng làm phiền tôi nữa.

Sau bữa tối ngon miệng do đích thân mẹ làm cũng như một giấc ngủ dài, YD cảm thấy khỏe mạnh hơn. Như mọi lần anh lái xe mô tô đến trường.

Vừa tới nơi, YD đã chạy đi tìm Nari, với anh cô như là một trò chơi mới mà anh muốn khám phá. Ngay khi gặp Nari đang đi tới thư viện, anh nhanh chân chặn trước cửa không để cô vào. YD cười trêu chọc, khoanh tay trước ngực, ngăn đường đi của cô cũng như những học sinh khác có ý đi vào hay đi ra khỏi thư viện.

Nari dù có cố gắng mấy cũng không đẩy anh đi được, cô tức giận nói: “Mới sáng anh làm trò gì vậy. Vừa khỏi ốm xong, giờ đến trường quậy phá à. Tránh ra đi để mọi người còn vào”.

“Thì sao chứ, tôi đố ai dám nói gì tôi đấy” - YD thách thức nhìn mọi người - “Muốn tôi tránh ra ư? Được thôi, cô nói cho tôi nghe coi, chuyện đấy là như thế nào?”

Nari lúng túng khi anh vẫn còn để ý tới chuyện này, cô đáp: “Chẳng có gì giải thích cả. Tránh ra đi.”

YD cười lớn: “Ngoan ngoãn đi theo tôi nếu cô không muốn bí mật mà cô muốn che giấu bị lộ trước mặt nhiều người thế này.” - Anh thì thầm vào tai cô.

Nari hết sức ngạc nhiên nhìn anh. Nhưng anh đã đi mất, cô chẳng hiểu anh đã biết bí mật gì ở cô. Cô vẫn sợ hãi đành cất bước lẽo đẽo theo anh.

Học sinh trong trường đều nhìn theo bóng họ mà phì cười. Ai cũng nghĩ rằng YD đang tìm cách bắt nạt một đứa thuộc nhóm xã hội được quan tâm là cô - Nari.

…….

Bước chân anh dài thật dài, anh cứ đi hết từ chỗ này đến chỗ khác trong trường học, mặc cho Nari theo sau. Đến lúc quá mệt mỏi, cô dừng lại hét lên: “YD, rốt cuộc anh muốn tôi theo anh đến đâu chứ, anh định lượn mấy vòng trường nữa đây. Không có gì thì tôi về đây.”

YD quay lại nhìn cô cười thích thú: “Sắp tới nơi rồi, cô im lặng theo tôi nốt đi. Nếu không muốn tôi gọi tất cả mọi người lại mà nói họ biết bí mật của cô đó.”

Nari ấp úng: “Bí mật, bí mật gì chứ. Tôi chẳng có bí mật gì hết. Anh đừng có suy diễn”

YD nhíu vai, anh đi tiếp dẫn cô lên sân thượng. Anh khóa cửa lại rồi quay sang cô.

Nari nhìn anh khó hiểu: “ Anh muốn gì chứ, sao phải khóa cửa”

YD: “Đề phòng có người lên phá đám cuộc nói chuyện giữa tôi và cô thôi”- Anh vui vẻ nhìn cô nói tiếp - “Nào nói cho tôi biết đi, thực sự cô là ai. Tôi đã nhìn thấy hết rồi đó. Cô còn nhớ chứ, cách đây 3 hôm, trên sân thượng này, hôm đó trời mưa. Cô tự nói hay là để tôi ra tay.”

Nari sợ hãi, cô chạy về phía cửa: “Tôi nói rồi không có gì bí mật ở đây cả. Tôi phải về lớp đây, sắp vào học rồi.”

“Cô thật cứng đầu” - YD đuổi theo cô, anh với tay giật thật mạnh tóc cô.

Trong làn gió nhẹ, mái tóc Nari xõa xuống. Mái tóc màu chocolate của cô ánh lên trong nắng mai, suôn dài bồng bềnh. Cô kinh hãi quay lại nhìn anh, còn anh cũng hết đỗi kinh ngạc nhìn cô. Giây phút này ánh mắt họ chạm nhau. Nari lên tiếng phá tan bầu không khí im ắng: “Anh làm trò gì vậy giả tôi đây” - Cô giật lấy bộ tóc giả trên tay YD và bỏ chạy. Cô muốn tránh xa khỏi anh, thật nhanh. YD quá là bất ngờ, anh không kịp phản ứng mà cũng không biết phản ứng hay nên nói gì lại. Anh thẫn thờ nhìn cô.

……

Sau giờ tan học Nari lại tới chỗ làm thêm. Cô buồn bã vì YD đã biết chuyện, một phần dung mạo thật của cô.

Ngay khi đặt chân tới quán mỳ Love, cô đã nhận ra YD ở đó, vẫy tay chào cô và nở nụ cười thật tươi. Nari nhìn anh chán chường, vào khoác bộ tạp dề rồi bước đến chỗ anh: “quý khách gọi món gì vậy?”

“Cô nói chuyện với khách hàng kiểu gì đấy. Có cần tôi gọi bà chủ ra đây dạy lại nhân viên không?” - YD lém lỉnh đáp

Mặt Nari, nhăn nhó tối sầm lại: “Anh đến đây làm gì hả. Tốt nhất anh quên chuyện ban sáng đi”.

YD: “Quên là quên thế nào được, thú vị thế cơ mà. Cô đừng để ý tới tôi, cứ làm việc của mình đi. À cho tôi một tô mỳ ramen”

Nari thở dài quay trở lại với công việc.

……

Trời dần tối, YD vẫn ngồi đó chờ cô xong việc. Nari dọn dẹp mọi thứ gọn gàng rồi sửa soạn đi về. Cô đạp xe, anh lái mô tô cùng song hành trên con đường vắng.

Không chịu được sự đeo bám dai dẳng của anh, cô dừng lại hét lên: “Anh đừng có đi theo tôi nữa được không? Tại sao anh cứ phải để ý tới đời tư của tôi. Anh rảnh quá không có gì làm sao.”

YD dựng xe, anh đứng thẳng đối diện với cô: “Ừ, cuộc sống buồn tẻ quá, còn cô thì thật là….đầy hứng thú.” - Ánh mắt anh nhìn xoáy sâu vào mắt cô, như thể anh đang muốn tìm cách len lỏi và đọc tâm trí cô hiện giờ. Anh tiếp tục: “Mái tóc là giả, mấy vết tàn nhang kia cũng là giả. Cô không thấy mệt mỏi khi mỗi sáng dậy phải che giấu khuôn mặt thật của mình sao. Trình độ hóa trang của cô cũng giỏi quá, nhìn như thật ý. Tôi thắc mắc tại sao, cô phải tự biến mình thành xấu xí.”

Nari nhìn đi chỗ khác như thể trốn tránh ánh mắt anh: “Vì tôi muốn bình yên, anh đừng quan tâm chuyện tôi nữa.”

Cô định leo lên xe để đạp về nhà, thì anh nắm lấy cẳng tay cô giữ lại. YD càng phấn khích hơn: “Cô bỏ cặp kính ra xem nào, để tui coi khuôn mặt thật của cô.” - Anh giằng lấy cặp kính của cô, cũng như giật bộ tóc giả trên đầu cô, mặc cho cô cố gắng phản kháng lại.

YD nhòm nhòm vào cặp kính, anh tiếp tục trêu cô: “Kính 0 độ à, thế mà tôi cứ tưởng cô cận thật”.

Thấy cô im ắng hồi lâu, anh ngước lên nhìn cô. Bất giác anh nhận ra cô, nước mắt đang lăn dài trên má. Từ trước đến giờ anh rất sợ thấy con gái khóc. Vậy mà hôm nay anh lại thấy cô khóc một lần nữa. Anh lúng túng: “Này chỉ đùa thôi mà, sao khóc dữ vậy”.

Nari hét lên như thể quát vào mặt anh: “Anh biến đi. Điều anh cần quan tâm là CES mối tình đầu của anh đó. Còn tôi chẳng là gì cả, vì vậy đừng quan tâm xem hình dáng tôi thế nào hay gia cảnh tôi ra sao. Đừng làm phiền tôi nữa, biến đi.”

YD nhìn cô lạnh lùng, anh vứt giả lại mấy món đồ của cô rồi phóng xe máy đi, bỏ lại cô đang nuối tiếc những gì đã nói ra.

Hôm nay một ngày mà cô đã kéo anh xa khỏi cuộc sống của cô. Càng ngày càng xa…. Trong khu vườn với đầy loài hoa đang khoe sắc và tỏa hương ngào ngạt, Nari khóc lớn. Giờ đây, với cô dù khu vườn mà cô luôn yêu quý chăm sóc có đẹp đến mấy thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Cô chỉ muốn phá hủy tất cả. Tâm trạng cô trống rỗng và đớn đau…..Mái tóc dài bay bay trong gió đêm….



 

Phần 6.4: Cuộc hẹn tại tiệm cà phê

Từ tối hôm Nari nói với YD rằng anh hãy biến đi, cô chẳng có bất kỳ cơ hội nào gặp anh nữa. Mỗi ngày đến trường cô không còn thấy anh quẩn quanh bên cô để trêu chọc như trước hoặc nếu có gặp thì anh cũng chỉ lướt qua cô như chưa hề quen biết. Tính cách anh là thế - lạnh lùng đến tàn nhẫn, cô chẳng là gì của anh, chẳng phải là người anh cần cho đời mình vậy nên khi cô bảo đi là anh sẽ đi không hề tiếc nuối. Những ngày này, đúng như những gì cô mong ước, cuộc sống của cô trong trường học trôi qua thật yên bình. Thỉnh thoảng có một vài lời bàn tán đố kị và khinh miệt cô, nhưng vốn dĩ từ trước đến nay, Nari đâu có quan tâm….Cô nghẹn đắng lòng….

……

Về phía MS và JA. Sau bao ngày buôn dưa lê qua điện thoại tất cả những gì MS nhận được cũng chỉ là sự dửng dưng hời hợt từ JA - người mà anh luôn nghĩ là XX cô bạn đáng mến của JA.

Vậy mà hôm nay lại có sự kì lạ bất ngờ, khi MS gọi rủ cô đi chơi cô liền đồng ý.

MS: “Chiều nay tan học rảnh không, chúng ta hẹn gặp nhau nha”

JA: “OK”

MS: “Thật á. Em đồng ý thật á. Vậy anh đón em ở đâu?”

JA: “Không cần đón đâu, hẹn nhau ở đâu em tự qua.”

MS: “Gặp ở tiệm cà phê Prince nhé.”

JA: “Sau giờ tan học em sẽ tới đó….Ờ mà anh gọi YD đi cùng đi.”

MS: “Sao phải gọi cậu ta? Đây là cuộc hẹn riêng của chúng ta mà.”

JA: “Con gái lần đầu gặp mặt thì phải ngại chứ. Anh rủ bạn anh, em rủ bạn em cho vui.” - Cô  cười bí hiểm trong điện thoại

MS: “Nhưng sao phải là YD”

JA: “Anh thắc mắc nhiều thế hả, bảo gọi thì gọi.”

MS: “Cậu ta sẽ không tới đâu, YD không thích đi gặp mặt bọn con gái kiểu này”

JA: “Thì anh nói dối anh ta để lừa tới, YD nhất định phải có mặt.”

MS: “Gì chứ”

JA: “À em sẽ giới thiệu một cô bạn của em, cô ấy thích YD.”

MS: “Ý em là JA.”

JA: “Cứ đưa tới đi anh sẽ biết là ai” - Cô cười lớn

MS: “Ok, mà bao giờ em nói anh biết em tên là gì. Em thích anh gọi em là baby mới honey sao.”

JA: “Nói rồi mà, chiều nay anh nhớ đưa YD đến cuộc hẹn, em sẽ nói cho anh biết. Haha.”

Đấy cuộc điện thoại kì lạ của họ diễn ra dài dòng như vậy, MS thì phấn khích với cuộc hẹn nhưng cũng đầy khó hiểu khi cô ấy lại nhất quyết muốn YD có mặt. Thôi dù sao được gặp cô anh cũng vui mừng rồi.

……

Vừa tan học, Nari nhận cuộc gọi của JA, cô tức tốc tới nhà JA để rồi bị cô bạn kéo đi ra ngoài không kịp hiểu chuyện gì.

Còn YD về đến nhà, MS gọi điện thoại cầu cứu mà không nói rõ vấn đề. YD đành phải vội vàng tới nơi cậu bạn đang ở. Anh vớ tạm đôi găng trên bàn mà quên mất rằng đó là thứ anh không muốn nhận, là thứ anh luôn mong muốn tìm ra người tặng để giả lại.

Cả 2 bên cùng đi tới cuộc hẹn với những bí mật nhỏ của mình.

…….

Tiệm cà phê Prince,

YD bước chân vào cửa hàng, anh ngó nghiêng tìm MS, cho tới khi gặp cậu bạn đang ngồi một mình ở góc bàn. Anh lại đó ném ánh nhìn khó hiểu về phía MS, anh bảo: “Có chuyện gì?”

MS vỗ vỗ vào chiếc ghế cạnh đấy: “Cậu cứ ngồi xuống đi, rồi nói chuyện.”

YD ngồi xuống cạnh MS: “Lại tính làm gì đây, mình không rảnh đâu nhé”

MS bẽn lẽn giải thích lý do rằng hôm nay anh có hẹn với cô bạn của JA, nhưng cô gái đó muốn rủ thêm bạn nên anh đành phải gọi YD. Nghe vậy YD bực mình quát: “Mình không thừa thời gian để cùng cậu đi hẹn hò nhảm nhí này đâu, còn bao việc phải làm. Về đây.”

MS bật dậy giữ YD ở lại: “Cậu đừng về. Mà giờ về cậu có gì làm đâu rồi lại phải đi rửa bát cho bố cậu thôi. Ở lại với mình đi. Năn nỉ.

Liền ngay sau đó, JA và Nari đi vào tiệm. JA kéo tay cô ngồi vào bàn đối diện với MS và YD trước sự sửng sốt của 2 người con trai.

MS ngạc nhiên, anh nói: “Ơ sao lại là cô, sao cô đến đây cùng Nari, bạn cô đâu rồi.”

JA đáp: “Bạn tôi đây” - Cô chỉ vào Nari nói tiếp - “Nari là bạn tôi anh còn mong ai tới nữa”

MS: “Không ý tôi là bạn khác của cô cơ. Cô gái mà đi cùng cô hôm chúng ta gặp ở trung tâm thương mại ý.”

JA liếc nhìn Nari, cô bảo: “à người đó hả, hôm nay cô ấy sẽ không xuất hiện đâu. Mà tôi còn xinh hơn cô ấy nên anh đừng băn khoăn nữa.”

Từ khi vào tiệm cà phê gặp YD, Nari thực sự rất lúng túng, cô vừa vui mừng, vừa lo sợ không dám đối diện với anh. Cô quay sang nói với JA: “JA à, thế này là như nào vậy. Cậu….”

Chưa kịp nói hết câu, YD đánh uỵch vào bàn, anh đứng dậy nói: “Thật nhảm nhí, lần sau cậu còn lừa mình như thế này thì chết với mình đấy MS”. Anh ra về. Thấy thái độ YD như vậy, Nari thực thất vọng, cô đành nhã nhặn, giả vờ mệt và bỏ đi ngay sau đó.

Cuộc hẹn trong mơ của MS đã bị thất bại hoàn toàn. MS cáu giận cầm máy gọi lại vào số điện thoại mà anh cứ tưởng là XX, cùng lúc đó điện thoại của JA đổ chuông. Cô cầm máy hua hua trước mặt MS cười lớn trước sự kinh ngạc của anh. MS điên tiết thật sự khi phát hiện ra bí mật bấy lâu anh bị JA lừa dối. Anh cũng bỏ về…..



 

Phần 6.5: Khuôn mặt thật của em

Rời khỏi tiệm cà phê, Nari cứ lẽo đẽo theo sau YD. Anh đi đâu cô lại đi đến đó cho đến khi trời dần tối.

YD điên tiết, anh quay lại quát: “Cô bị điên à, đi theo tôi làm gì hả.”

Nari rụt rè nói: “Tôi, tôi… Tôi muốn nói lời xin lỗi anh. Tôi xin lỗi vì hôm đó đã nói như vậy với anh, tôi không cố tình.”

“Cô nói đúng mà, chẳng có lý gì khi tôi cứ làm mấy trò rảnh hơi với cô. Tôi nên cảm ơn cô mới đúng, cô nhắc tôi rằng tôi không dư thời gian để đùa giỡn với cô.” - Anh nhếch mép cười mỉa mai.

Ánh mắt cô cay cay nhìn anh: “Tôi xin lỗi mà, thật tình xin lỗi. Anh đừng giận nữa. Tôi chỉ muốn chúng ta làm bạn của nhau mà anh đừng quan tâm xem tôi là ai, tôi như thế nào.”

YD: “Là bạn ư? Để tôi nói cô biết, thứ nhất cô nhỏ tuổi hơn tôi, cô không thể là bạn tôi được. Thứ hai, là bạn mà lại giấu giếm nhau mọi điều như thế sao, đấy gọi là bạn bè ư. Và điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất, tôi chỉ tò mò vì không biết cô là ai, một kẻ khốn khó hay một tên trọc phú; một người luôn muốn đóng giả thành xấu xí. Vậy đó, giờ thì tôi hết hứng thú rồi, nên chẳng còn quan tâm nữa đâu.” - Anh dừng lại nhìn thẳng vào mắt cô suy nghĩ hồi lâu rồi nói tiếp - “Nhưng nếu cô…..cô muốn làm bạn với tôi, nếu vậy cô đừng có giấu bí mật của cô với tôi nữa. Hãy nói thẳng ra.”

Nghe anh nói, Nari nghẹn ngào hỏi lại: “Tại sao anh cứ phải thắc mắc điều này, tôi,....”

YD chen vào: “Vì tôi thích thế, cô không muốn thì thôi”. Anh quay gót đi, Nari bèn gọi lớn, nước mắt lưng tròng: “YD, nếu anh muốn biết khuôn mặt thật của tôi thì quay lại đi.” - Vừa nói cô vừa lấy tay gỡ bộ tóc giả, cặp kính và lục tìm khăn giấy tẩy trang trong cặp sách.

YD ngoái lại, anh ngỡ ngàng nhìn cô. Mái tóc màu chocolate, khuôn mặt đôi môi và ánh mắt cô thật quen thuộc. Anh  lắp bắp: “Cô, cô là…”

Nari nhìn anh trìu mến: “Anh còn nhớ chứ, cô gái  giúp anh chọn mua đôi bông tai cho mẹ, cô gái mà anh chẳng thèm để ý khi lần đầu gặp ở trung tâm thương mại vì khi đó anh chỉ muốn nói chuyện với JA. Cô gái mà anh nhắn nhủ rằng phải đối xử tốt với bạn của anh ta vì cậu ấy thích tôi. Là tôi Shin Nari.”

YD tròn mắt nhìn cô, anh bật cười: “Ôi trời không thể tin được” - anh bước lại gần phía cô - “Hai người hoàn toàn khác biệt lại là một sao. Xinh đẹp và xấu xí, giàu có và nghèo. Cô đang đùa tôi sao. Vậy cô sẽ giải thích thế nào cho tôi về gia đình cô.”

Nari buồn bã: “Tôi nghĩ thế là đủ rồi, khuôn mặt thật của tôi anh đã biết. Còn về gia đình tôi anh đừng bận tâm, cứ coi tôi là trọc phú đi.”

YD cười khểnh: “Gì chứ. Một người có bà mẹ giản đơn, sống trong căn nhà chật hẹp mà lại dùng túi hermes, mặc váy dior. Cô đùa tôi chắc. Dù sao đã tiết lộ thì nói hết đi. Cô là ai?”

“Biết để làm gì, xin anh đừng hỏi tôi nữa” - cô nói.

Mặc lời van lơi của cô, tính khí ngang tàng của YD khiến anh vẫn nhất quyết ép cô nói ra sự thật. Nari như bị ép đến đường cùng, cô hét lên: “Tôi đã nói anh đừng truy hỏi tôi nữa tại sao anh không nghe. Tại sao anh cứ muốn biết hoàn cảnh gia đình tôi, tại sao anh không thắc mắc cái kia là ai đã tặng anh. Tại sao chứ?” - Cô chỉ vào đôi găng anh để ở túi áo ngực.

YD bất giác nhìn cô, anh lấy găng tay ra khẽ nói: “cái này cô biết là của ai ư?”

Nari thẹn thùng cúi xuống: “Em không nghĩ là anh sẽ dùng nó, cảm ơn anh..”

YD ngạc nhiên anh hỏi: “Ý cô nói là…. Của cô tặng tôi sao”. Nari gật đầu, cô định mở miệng lên tiếng thì YD lạnh lùng nhìn cô: “Hình như cô hiểu sai ý tôi rồi, tôi mang nó theo chẳng qua tìm cơ hội giả lại thôi. May quá giờ tìm ra rồi.” - Anh giúi lại vào tay cô - “Cảm ơn vì cô đã tặng tôi, nhưng thật tiếc tôi không thể nhận được.”

Nước mắt lại lăn dài trên má cô, một lần nữa…… Đêm nay trời đầy sao.

 

 
Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
lily30692
#1
I translated to english.
Would u like continue to read this fanfic ^^
ratnaaha #2
Would you like to put it on english?
I dunno how to read vietnamese
storys #3
Chapter 53: Wow ! The end is so strong ! It's kind of weird to read about some characters who in the beginning were 18 years old and now their children are 18 . Congratulations for this wonderful story !
MissNAJOHN #4
Chapter 50: So she decides to leave YoungDo??? How Saddd!!!!! :( this.is.a.good.story.
storys #5
Chapter 48: Wow , so many updates ! These days you really been active . Thank you ! <3
IUkekeke #6
Chapter 46: I really like this storyy . Akhh please 20 with english pleasee .
I hope youngdo and Nari .
I'm IU fans . If someday this story will make into drama . I hope IU and kim woobin is the castt .
lily30692
#7
@Angehollicexoiu: yep, i also think that. I always hope some day SBS will find out and make to drama with Young Do is main character. But maybe...that day will be far :(
Angehollicexoiu
#8
Chapter 45: i hope this story found out and made into drama
storys #9
Chapter 17: Chapter 17 in English , please !!! <3
storys #10
Chapter 16: Chapter 16 in English , please !!! <3