Suy nghĩ của một cô gái đang yêu

Yours, mine, ours (Vietnamese translation)
Please log in to read the full chapter

 

DARA’s POV

 

“Mình không thể tin được là cậu đã ngủ với anh ta ngay buổi hẹn đầu tiên. Cậu đúng là một con đĩ mà.” Bom nói khi đang dùng café.

 

“Tự nói về mình đấy hả, đồ mồi chài.” Tôi đáp trả. “Ai là người đã ngủ với một gã nào đó rồi nói với bạn thân của mình về điều đó qua thư thoại hả? Ít nhất thì mình đã đủ tử tế để nói trực tiếp với cậu.”

 

“Đừng có tự lừa dối đi, mình đã nói với cậu là TOP và mình đã gặp nhau từ hồi đại học. Dạ tiệc từ thiện không phải buổi hẹn đầu tiên của bọn mình.”

 

“Mình không thể tin được là anh ta học chung đại học với chúng ta. Làm cách nào mà mình chưa từng thấy anh ta chứ?”

 

“Anh ấy là đàn em khóa dưới trong một lớp học nhạc của mình. Anh ấy đã bắt đầu nồi tiếng từ hồi đó, vậy nên anh ấy cố hết sức để không gây chú ý. Dù sao thì, anh ấy là sinh viên tốt. Đứng đầu tất cả các kì thi và luôn ở top trong danh sách của trưởng khoa.” Bom khoe khoang, khiến tôi rùng mình.

 

“Cậu đã có thể dừng lại ở chỗ ‘anh ấy là đàn em khóa dưới trong một lớp học nhạc của mình’. Mình làm được gì với cái thông tin anh ta là sinh viên giỏi hả? Trao học bổng cho anh ta chắc?”

 

“Khoe khang về Jiyong đi.”

 

Tôi sẽ chấp nhận thử thách đó. “Jiyong đã giành rất nhiều giải thưởng cho nghệ sĩ. Anh ấy viết hầu hết các ca khúc của BigBang và tất cả các ca khúc solo, và anh ấy được coi là thiên tài trong lĩnh vực của mình.”

 

“TOP cũng tự viết phần rap của anh ấy.”

 

“Không giống nhau.”

 

“Chà, TOP rất cừ trong chuyện giường chiếu.” Làm như tôi quan tâm vậy!

 

Tôi hừ mũi. “Cậu thậm chí không biết đâu. Kĩ thuật của Jiyong rất tuyệt. Hoàn toàn choáng váng luôn.”

 

“Choáng váng? Anh ta chỉ làm được thế thôi sao? TOP khiến mình đạt cực khoái như thể long trời lở đất vậy.”

 

“Thật sao? Bởi vì khiến mình đạt cơn cực khoái mạnh tới độ đủ để phá hủy một quốc đảo nhỏ.”

 

Chúng tôi hẳn sẽ tiếp tục cãi cọ xem vũ khí của bạn trai của ai dài hơn, nếu mấy người phụ nữ bên cạnh bàn chúng tôi không hắng giọng. Bom và tôi nhìn họ với vẻ ngây thơ. Tôi không hiếu vẫn đề của họ là gì nữa. Bàn tán về kinh nghiệm của chính mình là chuyện bình thường với phụ nữ. Tôi không làm tình nhiều lắm, vậy nên khi tôi làm việc đó, tôi thích chia sẻ nó với những ai có quan tâm.

 

Đừng phán xét tôi. Tôi cóc quan tâm chuyện tình dục của Bom trước đây, khi tôi còn độc thân. Giờ thì tôi đã có ai đó, tôi thích so sánh từng chuyện một và có thể học thêm vài kĩ năng để thỏa mãn người đàn ông của tôi. Người đàn ông của tôi, lạy Chúa, tôi thích cái từ đó.

 

Dù sao thì, chúng tôi hẳn đã nói quá to, đó là lý do tại sao họ xét nét. Xin lỗi vì đã có một cuộc sống tình dục khỏe mạnh và hạnh phúc nhé, đám phụ nữ Hàn Quốc bẳn tính.

 

“Cậu đã nói với anh ta là cậu yêu anh ta chưa?” Sau đó Bom hỏi.

 

“Chưa. Vẫn chưa.” Tôi báo với cô ấy.

 

“Tại sao không?”

 

Jiyong và tôi vẫn chưa bàn về quả bom ‘Anh yêu em’ mà anh ấy quăng ra tuần trước. À, là tôi đã không nói chuyện với anh ấy. Tôi đã làm đủ mọi trò để có thể tránh né việc đó, bao gầm cả chuyện xin lời khuyên của Il Woo và Minho.

 

Il Woo thật sự vô dụng.

 

Ôi lạy Chúa, hai người cặp nhau rồi. Là một cặp đôi chính thức yêu nhau. Giờ cô đã có thai chưa? Điều đó có nghĩa cuối cùng tôi đã là cha đã đầu rồi hả? OMG, tôi phải lên kế hoạch làm lễ rửa tội cho con hai người. Tôi có thể xin một đứa con của hai người không?

 

Câu cuối cùng khiến tôi nổi điên. Anh ta nghĩ tôi như chó cái đẻ con để đem cho sao? Gã flower boy điên khùng.

 

Ít nhất thì Minho khá hơn hơn. Không, thật ra thì cậu ta cũng điên khùng, nhưng lời khuyên của cậu ta có tác dụng.

 

Nếu cô muốn đánh lạc hướng một gã đàn ông khỏi nói chuyện về điều gì đó nghiêm túc, cứ giơ vú cho anh ta xem. Vú giống như điểm chí mạng của đàn ông vậy, chúng khiến mọi khả năng của chúng tôi yếu đi.

 

Jiyong và tôi ngủ với nhau mọi đêm, và chuyện dần trở nên quá rõ ràng khi tôi không muốn nói về cái chuyện ‘yêu đương’. Anh ấy không ép tôi đáp trả lại hay gì cả, nhưng anh ấy nhắc nhở tôi ít nhất 1 lần 1 ngày.

 

Điểm may là Jiyong rất dễ bị đánh lạc hướng. Anh ấy như một đứa trẻ nhỏ và vú vê của tôi là món đồ chơi mới đẹp đẽ của anh ấy.

 

 

 

“Vậy, em không nghĩ là chúng ta nên nói chuyện về cái điều anh đã nói với em tối đó và là cái điều anh đã liên tục nói với em hàng ngày sao?” Jiyong hỏi.

 

“Jiyong, nhìn này!” Tôi hoảng hốt cởi áo sơ mi ra.

 

“Oooohhhhh” Anh ấy kêu lên thích thú.

 

 

“Mình cũng thấy rất tệ khi không nói với anh ấy là mình yêu anh ấy, Bom.” Tôi trả lời. “Nhưng cậu không nghĩ là mình nên kể tất cả mọi chuyên về mình trước đã à?”

 

“Mình nghĩ anh ta biết về cậu nhiều hơn chính bản thân cậu đấy, Dara.”

 

“Mình đang nói về Sanghyun.”

 

Cô ấy há hốc miệng hình chữ ‘O’ khi đã hiểu ra.

 

“Mình thấy có lỗi vì đã không kể mọi chuyện với anh ấy. Thật sự là tất cả những bí mật của mình khiến mình nghĩ mình không xứng đáng với anh ấy chút nào.”

 

Bom thở dài, lớn tiếng và rõ ràng. Tôi biết cô ấy đang phát bực vì tôi. Gì chứ, tôi cũng bực bội với chính mình nữa. Nhưng tôi không thể ngăn cái suy nghĩ rằng mình phải chịu trách nhiệm cho vụ tai nạn nhiều năm trước. Dù sao thì đó là lỗi của tôi nên cha mẹ và Sanghyun mới lên chiếc xe đó.

 

“Không ai đổ lỗi cho cậu về tai nạn đó hết, D. Cậu có thể câm miệng về nó được chưa?” Cô ấy nói như quát. “Cứ kể cho anh ta chuyện đó đi, khoan, không phải, nói về Sanghyun trước. Khiến anh ta thấy cảm thương cho cậu vì cậu đã hi sinh nhiều cho em trai như thế nào.”

 

“Mình sẽ không lợi dụng em trai đâu, như vậy là độc ác.”

 

“Được rồi, nhưng mình phải nói với cậu là – anh ta sẽ thấy bình thường với câu chuyện thú nhận về quá khứ của cậu mà thôi.” Cô ấy nói như kiểu hiển nhiên.

 

Tôi ngả người ra ghế và nhìn lên bức tường sau lưng cô ấy. Lỡ Jiyong ghét tôi thì sao? Tim tôi đã thấy đau đớn khi mới nghĩ về việc anh ấy ghét tôi.

 

“Mình xin lỗi vì cứ làm phiền cậu về việc này.” Tôi nói, phá vỡ bầu không khí im lặng.

 

“Đừng nói vậy. Bạn bè là để làm như vậy mà.” Cô ấy mỉm cười. “Cậu có thể nói cảm ơn bằng cách thừa nhận rằng bạn trai cậu là một thằng loser và rằng bạn trai mình là một biểu tượng alpha tuyệt hảo.”

 

“Không bao giờ có chuyện đấy. Không xảy ra ở kiếp này đâu. Hay thậm chí là cả 100 kiếp sau đó.”

 

 

***

 

 

 

Tối nay, đoạn CF bia của tôi với Lee Minho sẽ được phát sóng. Jiyong không muốn xem nó vậy nên tôi đã quyết định không xem cùng anh ấy.

 

Ngày hôm sau tôi phải tới văn phòng sớm hơn Jiyong để hoàn tất các giấy tờ, bởi lúc 11h sáng, BigBang sẽ có một buổi quay quảng cáo. Tôi đã chuẩn bị tất cả trang phục của anh ấy ở trong xe, vậy nên tất cả những gì anh ấy phải làm chỉ là lái xe tới văn phòng để chúng tôi có thể chuyển đồ sang xe tải nhỏ của công ty và cùng đi tới nơi quay phim.

 

Khi tôi ra khỏi tòa nhà YGE lúc 11h, tôi thấy Jiyong đang tựa người trên xe tải, nhìn tôi bước tới. Ở một thế giới khác, tôi hẳn đã vừa la hét vừa chạy ào vào vòng tay của anh ấy, nhưng trong thế giới này, phiên bản tôi chỉ mỉm cười vừa phải với anh ấy rồi nhìn ra nơi khác.

 

“Hey,” anh ấy nói, kéo cửa xe mở ra. Tôi không bỏ qua cái vẻ cứng nhắc của anh ấy, nhưng quyết định tạm phớt lờ nó đi.

 

Hai chúng tôi dùng chung xe với TOP, Seungri, manager của hai người họ, và cả 2 staff khác.

 

“Noona, đoạn CF của chị rất hot. Chị và Lee Minho trông đẹp đôi đấy.” Seungri chào trước khi tôi ngồi xuống bên cạnh cậu ta. Jiyong trông còn cứng nhắc hơn nữa bên cạnh tôi.

 

“Ca khúc của cô cũng đang đứng số 1 trên các BXH nữa.” TOP nói thêm. “YG-hyung hẳn đang sướng rơn.”

 

Phải. Bên cạnh đoạn CF, YG cũng đã quyết định phát hành ca khúc dùng trong CF mà tôi đã thu âm cùng Teddy-oppa dưới dạng ca khúc digital, đương nhiên là, dưới mác của YGE. Tôi phải thừa nhận là tôi đã nghi ngờ quyết định của ông ấy, bởi tôi sợ rằng nó sẽ thất bại thảm hại. Tôi không muốn ông ấy đầu tư vào tôi quá nhiều, khi tôi thậm chí còn không tự tin với việc mình làm. Ý của tôi là, ông ấy muốn phát hành cái ca khúc, thứ mà nếu không có Teddy-oppa thì nó nghe giống như một con dê đang hát vậy. Ông ấy đã nghĩ cái quái gì khi làm những việc đó chứ?

 

Đến cuối thì quyết định của YG đã được định đoạn và không thể thay đổi. Tôi thấy nhẹ nhõm bởi kết quả hiện tại, theo lời của TOP, thì khá tốt.

 

“Noona, em xin chữ ký của chị được không?” Seungri nói.

 

“Gì cơ?”

 

“Cút đi, Seungri.” Jiyong nạt khi quàng cánh tay quanh người tôi.

 

“Woooooooohhhhhh!!!!” Tất cả mọi người trong xe cùng ghẹo.

 

“Đừng lo, Dara. Anh sẽ bảo vệ em.” Một staff chêm vào, nhái lại hành động của Jiyong.

 

“Mục tiêu mới trong đời tôi là thấy hai người hôn nhau.” TOP nói, dí sát đầu tôi và Jiyong lại gần nhau.

 

Tôi đập tay anh ta đi trước khi cấu Jiyong, “Đây là lý do tôi bảo anh giữ bí mật về chúng ta.”

 

“Đó phần lớn là lỗi của em.” Anh ấy bật lại. “Tại sao em lại tạo một dấu hôn sau gáy anh chứ? Đương nhiên anh không thể che cái thứ mà anh không thấy ngay lập tức được.”

 

Thêm nhiều lời trêu chọc hơn nữa khiến tôi đỏ mặt.

 

“Cứ khoe khoang thêm nữa đi. Lạy Chúa, tôi không chịu nổi anh mà.” Tôi nói với anh ất.

 

“Cảm giác đấy là tương đồng mà thôi.”

 

Chúng tôi quay ngoắt đầu sang hai bên khi trong xe mọi người cùng lặng phắc.

 

“Mấy người có thể nghĩ rằng giờ họ đã chính thức cặp kè, việc cãi họ sẽ bớt căng thẳng. Tôi đoán là chúng ta nhầm to hết rồi.” TOP bình luận.

 

Chuyến đi dài một tiếng tới địa điểm quay đã trôi qua trong không khí im lặng khó xử vì tôi và Jiyong. Tôi biết như vậy là hơi xấu tính nhưng đó là cách chúng tôi đối xử với nhau. Có tình cảm với nhau không thể khiến chúng tôi ngừng những cuộc cãi vã trẻ con.

 

Nghĩ vậy trong đầu, tôi tự hỏi anh ấy sẽ phản ứng thế nào nếu tôi tung một quả bom nghiêm túc như là những vấn đề về gia đình tôi ra.

 

Tôi thấy điện thoại rung ở trong túi xách. Tôi lục tìm nó và ngạc nhiên khi thấy đó là tin nhắn của Jiyong. Tôi quay đầu sang nhìn anh ấy và thấy anh ấy đang đút tay dưới áo khoác và đặt ở trên đùi. Tôi cũng ngay lập tức giấu điện thoại vào trong túi và khi đảm bảo rằng không có ai đang nhìn mình, tôi bắt đầu đọc tin nhắn đó.

 

From: Mr. Know it all

To: Dara.

Message: Làm sao em dám hôn gã Lee Minho đó hơn trăm lần chứ?

 

Tôi nhíu lông mày nhắn tin trả lời.

 

From: Dara

To: Mr. Know it all

Message: Whut?!

 

From: Mr. Know it all

To: Dara.

Message: Anh đã đọc bài viết trên vài forum, họ viết rằng em đã hôn ít nhất cả trăm lần. ÍT NHẤT SAO?! Làm ơn đính chính lại đi.

 

Tôi thấy mình mỉm cười. Hóa ra đây là lý do lúc nãy anh ấy cứ cáu kỉnh cho tới khi chúng tôi cãi vã vặt vãnh sao?

 

From: Mr. Know it all

To: Dara.

Message: Đừng có cười. Chẳng có gì buồn cười cả.

 

Tôi ngước mắt lên nhìn anh ấy và mỉm cười dù cho anh ấy vừa bảo tôi không được cười, nhưng tôi có thể thấy là anh ấy khá nghiêm túc.

 

From: Dara

To: Mr. Know it all

Message: Nụ hôn đó chẳng là gì cả. Tôi không muốn bất cứ điều gì làm hỏng mối quan hệ của chúng ta, vậy nên đừng để thói ghen tuông làm phiền anh.

 

Lạy Chúa, anh ấy thật đáng yêu. Tôi không thể đỡ được. Dù sao thì, có một điều chắc chắn có thể làm hỏng mối quan hệ của chúng tôi, đó chính là bí mật. Bí mật của tôi. Tại sao tôi không thể tự tin

Please log in to read the full chapter
Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
Hoangha97
#1
Chapter 42: Sao k trans tiếp v ạ. Ngưng hẳn luôn hả ss
senalybom #2
Hic. Fic này ngưng trans luôn hả bạn ơi. Đang hay quá à
Thuong99 #3
Chapter 42: chết vì hóng mất thôi T-T
Thuong99 #4
Chapter 42: tiếp tục tran nha ad.fighting
senalybom #5
Pleaseeee
Hóng chết mất rồi MICH ơi
HoaPark #6
Chapter 42: Mong chap tiếp theo quá đi ss MICH ơi.hi
HoaPark #7
Chapter 41: Tại sao ko nói với Jina rằng Da là bạn gái của a chứ hả? Ji..!!!
HoaPark #8
Chapter 40: Ko thích cái cách Ji cứ khen bạn gái của của mình như vậy. Dù sao thì bạn Da và bạn Ji cũng làm lành rồi.
HoaPark #9
Chapter 39: Haizzzz. Bạn Ji lại bị bạn Da giận rồi. Là vì Jina. Cố mà giải quyết đi nha
HoaPark #10
Chapter 38: Là hiểu nhầm hiểu nhầm thôi nhỉ. Ji yêu Da nhất mà. Jina chỉ là quá khứ