Đến đây phải chia tay rồi
Yours, mine, ours (Vietnamese translation)
DARA’s POV
“Cô thật sự đã hoàn thành công việc trong MV rất cừ đấy Dara, tôi rất tự hào về cô.”
“Cảm ơn, tôi cũng thấy rất vui khi làm việc đó.”
“Thật tốt khi biết vậy.”
…
“Làm tốt lắm, thật đấy.”
“Cảm ơn giám đốc.”
“Tên của cô đang đứng đầu trên danh sách tìm kiếm.”
“Hmm.”
“Diễn tốt lắm. Cô-…”
“OKAY, ĐỦ RỒI.” Tôi bực bội hét lên. Ông ấy đã khen ngợi tôi suốt 20 phút vừa qua. Tôi rất coi trọng điều đó, như tôi đã luôn miệng nói với ông ấy (trong 20 phút vừa qua), nhưng đủ là đủ.
“Lần cuối cùng, cảm ơn giám đốc về những lời khen ngợi, tôi rất coi trọng việc này. Thật đấy, cảm ơn. Nhưng giám đốc có thể đi vào trọng tâm luôn được không?”
“Không thể đợi để được quay lại với Jiyong sao?”
Tôi ngay lập tức chỉ tay vào ông ấy vào nói, “Giám đốc lại đang đánh trống lảng một lần nữa.”
Ông ấy thở hắt ra trước khi lấy một tập tài liệu từ trong ngăn kéo ra. Ông ấy thả nó trước mặt mình và búng tay mạnh một cái, tập tài liệu đã bắn tới chỗ tôi.
“Sự trở lại của Iljimae,” tôi đọc lớn tiêu đề của tập tài liệu.
“Mở ra đi.” Ông ấy khơi gợi.
Tôi hơi chần chừ.
Bạn không thể cứ mở tài liệu ra cùng với YG, đặc biệt là ở trong văn phòng của ông ấy.
Đây là một nơi rất nguy hiểm.
“Mở ra đi,” ông ấy thúc giục.
“Tôi thật sự không muốn.”
“Đó là kịch bản mà, Dara, không phải bom đâu. Mở ra đi.” Ông ấy nói khi nhìn mấy thứ đồ chơi xung quanh bàn ông ấy.
“Kịch bản sao?”
“Của một bộ drama.”
“Của một bộ drama sao?!”
“Đạo diễn của bộ drama đó là bạn của tôi.”
“Và…”
“Họ cần một nữ diễn viên cho một vai phụ.”
“Và…”
“Phần đó là của cô.”
“Đừng có đùa.”
“Nhưng trước khi bắt đầu việc quay phim, tôi hi vọng là cô sẽ kí hợp đồng làm diễn viên chính thức của YGE.” Ông ấy nói một cách cực kì, cực kì thận trọng.
Phải rồi.
Sẽ không bao giờ.
“Yay!” Tôi hào hứng kêu lên, chỉ để xem phản ứng của ông ấy. Tôi có cảm giác là chuyện này sẽ chỉ càng lúc điên rồ hơn.
“Chính thế.” Ông ấy kêu lên còn hào hứng hơn cả tôi, lần này ông ấy đã dám nhìn vào mắt tôi. “Ôi, tạ ơn Chúa,” ông ấy thở ra rất, rất mạnh. “Tôi thật sự nghĩ là cô sẽ phát điên lên về việc này và tàn phá rất cả. Vậy cô thích việc này hả?” Ông ấy hỏi, nhìn tôi với vẻ hi vọng.
Để tôi nghĩ nhé.
Tsk.
Không.
“Ôi, chuyện này thật tuyệt vời. Tôi không thể thích việc gì hơn một kịch bản drama cho việc diễn xuất mà tôi thậm chí KHÔNG ĐƯỢC BIẾT là nó có tồn tại. Thật quá sực tuyệt. Như là, WOW. Cảm ơn vì đã nghĩ đến tôi. Tôi rất vui vì đã CHẲNG ĐƯỢC BIẾT gì về việc này. Và hơn thể nữa, GIÁM ĐỐC muốn tôi kí hợp đồng làm diễn viên cho YGE. Thật quá sức TUYỆT VỜI.” Tôi tuyên bố với tất cả khả năng đá xoáy của mình.
Ông ấy rũ vai xuống.
“Okay, tôi hiểu rồi. Cô không thích việc này.”
Tốt.
“Dara,” ông ấy chống cả hai tay lên bàn. “Tôi chỉ nghĩ rằng đây là một cơ hội tốt cho cô-…”
“Ssshhh.” Tôi xùy. “Tôi sẽ ngăn giám đốc ở ngay tại đó, khi mà vẫn còn sớm. Tôi không muốn làm diễn viên.”
Ông ấy nhíu chặt lông mày. “Cô có hiểu tôi đang đều xuất việc gì ngay lúc này không vậy? Tôi đang cho cô một cơ hội mà rất nhiều người muốn cược cả tính mạng để được ở trong vị trí của cô, và cô thì chỉ gạt nó đi.”
“Giám đốc có ngừng lại để nghĩ rằng có thể tôi chỉ là không hề muốn nó? Đừng có khiến tôi cảm thấy có lỗi vì không làm cái điều mà giám đốc đã ích kỷ nhồi nó vào họng tôi.”
“Tại sao cô lại không muốn chứ? Đừng có bảo tôi là cô không muốn có thêm hater bởi tôi sẽ không tin đâu.”
Tôi mỉm cười. “Tôi đã ở trong ngành công nghiệp này được 3 năm rồi, và tôi biết nó thê thảm như thế nào. Giám đốc biết tôi mà, tôi thích được tôn trọng sự riêng tư.”
“Cô đã là một hình tượng của công chúng rồi, tại sao không làm tới bến luôn đi?”
“Nó không giống việc làm manager cho Jiyong hay chỉ đóng một vai nhỏ xíu trong một MV.” Tôi nói điều hiển nhiên. “Tôi chỉ không nghĩ rằng việc làm tập trung theo đuổi diễn xuất sẽ phù hợp với tôi. Nó không giống tôi một chút nào cả.”
“Chính xác thì cô là ai vậy, Dara?”
“Tôi sẽ nói cho giám đốc biết khi tôi biết được điều đó.”
“Để tôi giúp cô nhé. Cô, Dara Park, là một nữ diễn viên. Thế nào hả?”
“Giám đốc sẽ không ngừng lại, phải không?”
“Tôi cũng cứng đầu như các nghệ sĩ của mình vậy. Và bao gồm cả cô luôn nữa.”
“Xin lỗi nhé, sajangnim. Câu trả lời vẫn là Không.”
Ông ấy thở dài thật mạnh, “Tôi không còn cách nào khác cả. Hợp đồng của cô sẽ kết thúc vào thứ 6 này, đúng không?” Ông ấy đột nhiên hỏi.
Hợp đồng của tôi với công ty quy định trách nhiệm và vai trò của tôi với tư cách là manager của Jiyong, và cả những vấn đề liên quan tới bảo mật thông tin với vai trò là một nhân vật của YGE.
Comments