Chương 2

Mạn Mạn

-...tức chết mà! Sao có thể?-Ngô Thế Huân bực tức đạp cái ghế bành trước mặt.


Lộc Hàm lo lắng nhìn người đối diện đang phát hỏa,trên tay còn cầm li cà phê đang bốc khói thơm nồng:
-Phó Tổng à! Anh hạ nhiệt bớt đi. Nào,lại đây, uống ngụm cà phê cho tỉnh táo.


Nhìn Lộc Hàm khẩn trương như người mẹ dỗ con trẻ, Thế Huân cũng đành nhận li cà phê.


-Tên Phác Xán Liệt đó,rốt cuộc là thành tích như thế nào lại có thể gây ra cuộc nội chiến như vậy?-Lộc Hàm không giấu được tò mò.


Thế Huân mắt giật giật mấy cái, xem ra vẫn chưa nguôi giận hoàn toàn:
-Hắn ta dù mới 24 tuổi nhưng lại có thể ngang nhiên lật đổ 1 tập đoàn có vị trí trong thương trường này. Nhờ ngoại hình tuấn tú một chút,hắn nhanh chóng có được con gái tập đoàn kia. Điều bất ngờ là lúc có được vị trí dưới 1 người trên nghìn người,hắn lại trở mặt phá hủy tập đoàn. Có người nói hắn xảo quyệt,có người nói hắn bất lương nhưng trong mắt những kẻ chúng ta, hắn lại là con ong hút mật.


Lộc Hàm gật gù chăm chú:
-Xem ra Ngô Diệc Phàm xuất hiện vì hắn cũng không sai. Nhưng mà... Có được hắn,Phó tổng không sợ "nuôi ong tay áo" sao?
-Anh trai tôi là 1 kẻ không dễ chơi, 1 khi hắn đã ra tay thì có nghĩa là Phác Xán Liệt là một bảo vật tỏa sáng. " Nuôi ong tay áo" thì chỉ là do tập đoàn kia ngu ngốc, chúng ta ít nhiều phải đón tiếp hắn thật nồng hậu.- vừa nói Thế Huân vừa nhìn sang toà cao ốc đối diện với tấm bảng "Tập đoàn NGÔ PHÀM" lấp lánh đèn.

-Nhưng,tôi đã cố tình cho xây dựng NGÔ HUÂN ở phía đối diện thì hẳn cũng nên tranh giành bất chấp cả máu mủ.Huống hồ Xán Liệt chỉ là hợp đồng thử việc 1 tháng. Quyền quyết định thay đổi vẫn có hiệu lực,vì vậy trong 1 tháng này chúng ta nên tập trung về 1 mục tiêu là Phác Xán Liệt.Nên nhớ có Ngô Diệc Phàm thì vẫn tồn tại Ngô Thế Huân trước mặt, "vỏ quýt dày có móng tay nhọn"


Lộc Hàm chăm chú nhìn thanh niên tuấn mĩ trước mặt. Trong bộ đồ vest tây sang trọng, tràn đầy nhiệt huyết tuổi trẻ,tim không khỏi chệch 1 nhịp.

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
No comments yet