Chương 16

Mạn Mạn

Lúc Bạch Hiền và Xán Liệt đến quán bar đã thấy Kai nóng lòng đứng đợi ở ngoài.Hôm nay Kai mặc áo sơ mi đen quyến rũ, còn đeo thêm chiếc nhẫn đầu lâu rất dân chơi. Kiểu Bad boy như vậy, phụ nữ ắt hẳn bao quanh vo ve rất nhiều. Nhìn kĩ lại thì ngoài vẻ điển trai, Phác Xán Liệt và Kai không còn điểm chung nào cả. Bạch Hiền thắc mắc 2 người này sao có thể trở thành bạn thân được?


- Hai người làm gì lâu thế? Cứ tưởng cho tôi leo cây rồi!


Xán Liệt cười khổ:
- Là do Bạch Hiền …


Chưa nói hết câu đã bị người bên cạnh đạp chân một cái, dùng đôi mắt toé lửa nhìn mình.


Bị phạt và ngủ quên có gì hay ho để lan rộng chứ? T.T


Kai thấy 2 người này có ẩn khúc gì đó không tiện nói, liền tế nhị mà đánh trống lãng:
-Thôi thôi! Đến là được rồi! Nhanh chóng chuẩn bị đi.


Kết thúc buổi biểu diễn, Bạch Hiền mỉm cười sung sướng, chạy lại góc khuất Xán Liệt đang ngồi mà quơ tay quơ chân thông báo:
-Tôi được nhận rồi! Kai còn khen tôi có tiềm năng, có thể kí hợp đồng dài hạn rồi! Phản ứng của khán giả cũng rất tốt nha, có người còn tặng hoa tôi nữa mà tôi tặng lại cho mấy người nhạc công rồi. Á quên!- Bạch Hiền cốc đầu mình 1 cái- quên dành 1 cành cho anh rồi!


Nói xong ỉu xìu mà ngồi xuống cạnh Xán Liệt, 2 tay chống cằm mà bĩu môi đầy thất vọng.


- Thôi nào! Hôm nay là ngày vui của cậu đừng vì những chuyện nhỏ nhặt mà phá hỏng không khí. Huống hồ tôi rất rộng lượng nha!- Nói xong Xán Liệt giơ ngón cái, cười lộ hàm răng.


Bạch Hiền hứ 1 tiếng nhưng mà tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều.
Xán Liệt đưa cậu 1 li nước màu vàng nhạt
- Nào, uống đi, đây là cocktail, độ cồn ít lắm, là loại tôi yêu thích. Uống ăn mừng cậu được nhận việc.


Bạch Hiền nghe là đồ uống Xán Liệt yêu thích cũng gật đầu mà cầm lấy. Lúc môi chạm vào chất lỏng cảm thấy vị ngọt ngọt, còn có mùi bạc hà dịu nhẹ, lúc chảy vào cổ họng lại như có ngọn lửa cháy âm ỉ rất sảng khoái. Bạch Hiền chưa uống xong đã đưa 2 ngón tay cái tuyệt vời làm Xán Liệt cũng bật cười. Nhưng mà Xán Liệt không ngờ rằng Bạch Hiền là lần đầu uống thứ nước có cồn nên tửu lượng rất kém. Mới 2 li đầu óc đã quay mòng không biết trời đất là gì, còn hứng thú đòi gọi thêm mấy li, miệng không ngừng “ rất tuyệt nha!“. Sau đó còn muốn ra sân khấu nhảy nhót cũng may Xán Liệt ngăn cản nếu không e rằng sẽ có chuyện cười thiên hạ.


Nói mấy câu lảm nhảm Xán Liệt nghe không rõ nhưng mà lại nghe được 1 câu rất rõ ràng. Lúc đó còn vỗ vào mặt Xán Liệt mấy cái:
- Anh đó! Tôi nói anh đó! Hic hic. Phác Xán Liệt! Anh hic hic. Rất đẹp trai. Hic hic. Còn tốt bụng nữa. Nếu được hẹn hò với anh nhất định rất hạnh phúc. Hic hic. Mà nếu không, tôi cũng không muốn thấy anh hẹn hò với người khác. Hic hic. Buồn lắm đó nha. 


Sau đó liền nắm cổ áo Xán Liệt mà lên giọng:
- Nghe rõ chưa hả? Phác Xán Liệt. Trả lời xem.


Sau đó nhỏ tiếng dần rồi dựa hẳn vào lồng ngực Xán Liệt. Nghe nhịp thở đều đều của đối phương, phát hiện người kia đã ngủ, liền ôm vào lòng, thì thầm bên tai:
- Tôi còn chưa cho cậu đáp án.


Bạch Hiền cảm thấy cơ thể được bao bọc ấm áp, cũng tìm chỗ thoải mái nhất trên người đối phương mà dựa vào. Hoàn toàn ngủ say, không hề biết mọi chuyện thật- giả, tốt- xấu như thế nào.


Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
No comments yet