Chương 8

Mạn Mạn

Sau lần đầu đến nhà Xán Liệt, Bạch Hiền liền ấn tượng không tốt về con người này. Cũng suy nghĩ nếu tiếp tục hợp tác với đối phương thì thà rằng rút khỏi chương trình văn nghệ liên hoan còn hơn. Không ngờ vài hôm sau, lúc Bạch Hiền đang lười biếng nằm ườn ở nhà, Phác Xán Liệt lại chủ động gọi điện thoại hỏi địa chỉ nhà. Sau đó không rõ như thế nào, 10 phút sau, Phác Xán Liệt trong chiếc áo sơ mi trắng hơi mỏng, khuôn mặt có phần gầy đi đã đứng trước cửa nhà Biện Bạch Hiền.

Câu đầu tiên bước vào nhà, Phác Xán Liệt đã mở miệng:
- Không có nước mời khách sao?

Bạch Hiền lúc này như con mèo nằm phơi nắng, nằm trên ghế sô pha,trả lời lười biếng:
- Trong bếp đó, anh khát thì cứ đi lấy uống

Đối với hạng người như Phác Xán Liệt, Biện Bạch Hiền cũng không có nhu cầu gây thiện cảm với hắn. Chỉ cần sau buổi liên hoan văn nghệ, có thể vẫy tay chào tạm biệt vĩnh viễn. 

Mãi một lúc sau, Phác Xán Liệt mới tay cầm li nước, tay đút túi quần. Lúc này Bạch Hiền mới chú ý đến cây guitar mà Xán Liệt mang theo.
-Hóa ra anh đệm đàn cho tôi sao?

-Có gì lạ sao?- Xán Liệt nhếch lông mày

"May quá, không phải song ca."

Bạch Hiền thở phào nhẹ nhõm.

-Chúng ta có thể bắt đầu chưa?
-Không. Tôi buồn ngủ
- nói rồi lấy tay che mặt
-Nhanh nào!!!
-Đã ngủ rồi!!!
-Hay đợi tôi bế cậu ra đây?

Bạch Hiền chưa kịp suy nghĩ thì cảm thấy bản thân đã được nhấc bổng. Hoảng sợ mà khoác hai tay vào cổ Xán Liệt, nhìn rất giống kiểu bế công chúa nha

-Bỏ tôi ra, bỏ tôi ra! Đồ hỗn đản nhà anh!
Bạch Hiền dãy dụa, miệng không ngừng chửi mắng.

Xán Liệt nhếch môi, song cũng đặt Bạch Hiền nhẹ nhàng xuống đất.
-Không đùa nữa! Bắt đầu thôi!

Bạch Hiền nhanh chóng đứng dậy phủi áo, lấy lại phong độ. Rõ ràng ai mới là người đùa giỡn trước chứ?

-Hát tôi nghe một bài xem nào?- Xán Liệt đột nhiên nghiêm túc

Bạch Hiền cũng không sợ. Bắt đầu cất giọng hát bài When I was your man mà cậu yêu thích. Tiếng hát trong trẻo, đầy tình cảm, Bạch Hiền nhắm mắt cảm nhận nỗi đau của người đàn ông trong bài hát

-Dừng, được rồi. Cậu hát hay lắm! Chúng ta chọn bài Let it go trình diễn nhá.

Hình như... có gì đó không đúng O.O
-Sao không phải bài When I was your man?
- Chứ bài Let it go không được sao?
-Bài hát rất hay nhưng mà...
-Bạch Hiền gãi đầu- đó không phải là giọng nữ sao?
-Thì sao?
- Xán Liệt nhíu mày
-Thì tôi phải hát tông nữ à? TT___TT
-ờ.


"Ờ cái gì mà ờ chứ! Là tôi hát đó, là tôi hát giọng nữ đó."


- Sao có thể?
- Có gì không thể? Cậu không thấy nếu ca sĩ nam hát giọng nam rất bình thường hay sao? Cậu- Biện Bạch Hiền- là 1 người có giọng hát tài năng. Sao cậu không cho người ta thấy khả năng tuyệt vời của mình bằng cách hát thử giọng tông nữ chứ?
- lời Phác Xán Liệt như mật ngọt rót vào tai Bạch Hiền.


-Nhưng mà còn lyrics thì sao?
-Cậu yên tâm tôi đã xem lời rồi. Hoàn toàn phù hợp dù người hát là nam. Sao? Đồng ý không?


Bạch Hiền nghe Phác Xán Liệt khen 1 cái thì tâm trạng bay đến tận cung trăng rồi.


"Xem ra hắn cũng có thẩm mĩ tốt. Vả lại thử sức ở một khía cạnh mới không phải rất thú vị sao?"


-Được rồi! Tôi đồng ý!

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
No comments yet