Chương 4

Mạn Mạn

Bạch Hiền nhấn số điện thoại lạ vừa mới được ban tổ chức cho. Đây là người cậu sẽ hợp tác cùng thực hiện phần song ca trong chương trình liên hoan của trường sắp tới. Dù rất yêu thích ca hát nhưng cậu chỉ có thói quen đơn ca 1 mình nay phải hợp tác chỉ sợ có chút khó khăn. Nghe đâu người hợp tác lần này là đàn anh hơn cậu 2 khóa thành ra cũng phải cư xử có chuẩn mực, nên đương nhiên phải lịch sự gặp mặt người ta mà thông báo 1 tiếng. Tuy nhiên cậu đã đi khắp hành lang, phòng học trong trường đều không kiếm được, bất đắc dĩ phải xin số điện thoại từ phía ban tổ chức.


-Alô! - giọng nam trầm ấm bên đầu dây vang lên, Bạch Hiển hơi giật mình 
-Alô, cho hỏi có phải là đàn anh khóa trên- Phác Xán Liệt không ạ?
-Khụ...khụ...- đầu dây bên kia ho vài tiếng, vẫn chất giọng khàn khàn đáp lại- là tôi.


-À, em là Biện Bạch Hiền sau anh hai khóa, nay tham gia chương trình liên hoan...
-Đã biết.


A~ cái người này. Sao có thể tùy tiện ngắt ngang lời người khác chứ.
-À vâng, vậy giờ em có thể gặp mặt anh ở đâu?

Đầu dây bên kia im lặng vài giây.
-Nhà tôi.

Dù là con trai nhưng lần đầu gặp mặt lại ở nhà đối phương nhất định có điểm khó xử. Con người này quả thật rất kì lạ. Sao có thể tùy tiện mời người khác về nhà như vậy.
-A! Sao có thể?

-Vậy không lẽ là nhà cậu?
-A~ cũng không phải TT___TT


Sau nửa tiếng loay hoay cuối cùng Bạch Hiền cũng tìm được 1 căn nhà nhỏ ở cuối đường. Dù nằm khuất nhưng căn nhà lại được bao bọc bởi hàng dây leo xanh mát. Xung quanh là hàng rào trắng, trước cửa còn có 1 hộp thư đỏ trang trí trông rất đáng yêu. Ấn tượng đầu tiên của Bạch Hiền về căn nhà là sự đơn giản song lại tạo cho đối phương cảm giác gần gũi, hiền hòa.

-Sao có thể chậm chạp như vậy?- Người thanh niên cao lớn ló đầu ra khỏi cánh cửa, tay chỉ vào chiếc đồng hồ bên trái.


- A! Là do em không bắt được xe- Bạch Hiền căng thẳng, không lẽ trả lời là do tìm nhà anh còn khó hơn mò kim đáy bể hay sao TT___TT.


Bước vào nhà, Bạch Hiền liền vô cùng yêu thích nội thất bên trong. Hai màu chủ đạo xám trắng được kết hợp hài hoà từ màu tường đến đồ vật trong nhà. Phác Xán Liệt xem ra là người rất có mắt thẩm mĩ nha.


-Tôi mời cậu vào nhà không phải là thẩm định đánh giá khiếu thẩm mĩ của tôi nha.
Bạch Hiền giật mình, cảm giác đối phương hình như "Đi guốc trong bụng mình" phát hiện Xán Liệt đang nhìn mình chăm chú, 1 tay
vịn tường, tay kia đang cầm túi chườm đá.


-Anh đang sốt sao?-Bạch Hiền hoảng hốt dìu thân thể hơn 1m8 đứng không vững kia. Phát hiện toàn thân đối phương nóng như lửa đốt. Sau đó còn nghe người kia lầm bầm
-Xem ra mắt cậu còn dùng được.

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
No comments yet