My young master / Cậu chủ của tôi

Song Soojin's Drabble Collection

Title: My young master/Cậu chủ của tôi
Author: Song Soojin
Characters: Chen/Kyungran(you)
Note:
1. Finally, my first drabble for Chen! I’ve wanted to write one for him long time ago already. And when the idea popped up, I thought it was perfect. Omg, I think I love this drabble a little too much XD
2. This drabble is written in both Vietnamese and English.
3. Please inform me if you take this anywhere else. Thanks for reading and have a nice time ^. ^

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

Vietnamese:
_Vào đi.
Tôi thở ra, cố gắng trấn tĩnh lại trái tim của mình trước khi mở cửa bước vào. Và đập vào mắt tôi là cậu ấy với nụ cười giống mèo quen thuộc. Nó làm tôi nhớ lại đêm qua và tôi có thể cảm thấy má mình bắt đầu nóng lên. Chúa ơi, tôi đang ngoại tình với cậu chủ của mình. Cũng không hẳn là vậy, chỉ là cậu ấy đã được đính ước với một người con gái khác mà thôi.
_Xin chào Kyungran. - Giọng nói của cậu ấy bất chợt kéo tôi về với thực tế.
_Thưa cậu chủ, bữa tối đã sẵn sàng.
_Thôi nào. - Cậu ấy tiến lại gần, nụ cười vẫn giữ trên môi - Đừng có cứng nhắc như vậy, ở đây đâu có ai đâu.
_Cậu chủ. - Tôi cúi xuống và trốn tránh ánh mắt của cậu ấy - Mọi người bao gồm cả vị hôn thê của cậu đang chờ cậu ở dưới nhà.
Cậu ấy dừng bước và không nói gì hết. Vì thế mà tôi quyết định ngó lên và khi tôi làm vậy, tôi đã bắt gặp bản mặt phụng phịu của cậu ấy. Cậu ấy không thích mọi người nhắc đến vị hôn thê của mình, nhất là tôi.
_Lại nữa à? - Cậu ấy bĩu môi - Gì cũng được, mình không đói.
_Ít nhất hãy xuống gặp cô ấy một chút đi. - Tôi nói - Nếu cậu cứ tránh mặt cô ấy như vậy thì bố cậu sẽ không vui đâu.
_Aish, thôi được rồi. Nhưng! - Cậu ấy hào hứng giơ ngón trỏ ra trước mặt tôi - Với một điều kiện.
_Gì nữa đây? - Tôi nhìn cậu ấy một cách khó hiểu.
_Cho mình cắn một cái đi.
Cậu ấy cười còn tôi thì trợn mắt ra. Cắn ư? Có lẽ đó là điều đáng sợ duy nhất về cậu ấy - một ma cà rồng.
_Không được! - Tôi kêu lên - Bố mẹ cậu sẽ không thích chuyện này đâu. Với lại, máu mình cũng không ngon nữa, cậu không nên cắn mình!
_Đi mà, chỉ lần này thôi. - Cậu ấy nài nỉ - Nếu không thì mình sẽ không đi đâu hết.
Biết rõ cậu ấy là người cứng đầu như thế nào, tôi chỉ biết cắn răng mà “ừ” lấy một cái. Tim tôi cứ đập thình thịch khi cậu ấy bắt đầu rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi, vì thế mà tôi nhanh chóng nhắm chặt mắt lại. Cậu ấy ở gần đến mức tôi có thể nghe thấy tiếng cười của cậu ấy ngay sát tai mình. Tôi nín thở chờ đợi điều tiếp theo sẽ xảy ra, nhưng tôi không ngờ là nó lại là một cái hôn nhẹ vào má.
_Cản ơn nhé Kyungran, mình đi đây.
Cậu ta ném cho tôi một cái nháy mắt rồi nhanh chóng chạy biến mất, để mặc tôi đứng ngơ ra đó vì bị lừa. Và đến khi tôi tỉnh lại thì cậu ta đã biến mất khỏi hành lang rồi.
_Này, quay lại đây ngay. Kim Jongdae!


English:
_Come in.
I breathed out, trying to calm my heart before opened the door and stepped in. And there in front of me was him and his familiar cat-like smile. It reminded me of last night and I could feel my cheeks started to heat up. My God, I’m having an affair with my young master. Well, some kind like that since he already got engaged with another girl.
_Hi Kyungran. - His voice suddenly brought me back to reality.
_Young master, the dinner is ready.
_Oh c’mon. - He stepped forward, the smile still lingered on his lips - Don’t be so formal, there’s no one here.
_Young master. - I looked down and avoided his gaze - Everyone including your fiancé is waiting for you downstairs.
He stopped his track and didn’t say anything so I decided to peak up. And when I did, I saw his sulky face. He doesn’t like it when someone mention about his fiancé, especially me.
_Again? - He pouted - Whatever, I’m not hungry.
_At least just go down to see her for a minute. - I said - If you keep avoiding her like this then your dad won’t be happy.
_Aish. Alright, fine. But! - He excitedly held out his index finger - With one condition.
_What’s now? - I looked at him confusingly.
_Can I bite you?
He smiled at me while I widened my eyes. Bite? Maybe that’s the only scary thing about him - a vampire.
_No way! - I exclaimed - Your parent won’t like this. Beside my blood isn’t that tasty, you shouldn’t bite me!
_Please, just this once. - He whined - Or else I won’t go anywhere at all.
Knowing how stubborn he is, I had no choice but to agree with his request. My heart was beating fast when he started to close the distance between us so I quickly shut my eyes close. He was so close that I could even hear his chuckle right next to my ears. I held my breath, waiting for the next thing to happen but I didn’t expect it to be a peck on the cheek.
_Thank you Kyungran, I’ll be going now.
He threw me a wink then quickly ran away, leaving me there dumbfound after being fooled. And when I finally snapped out of it, he was nowhere to be seen in the hallway.
_Yah, comeback here this instant. Kim Jongdae!

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
sapphirefrogeggs13
285 streak #1
Chapter 7: oh??? what a twist! mischievous plan from mc~ ^^