Chapter 12

Quiz

Victoria POV

“ Qian à, em đến chỗ đấy lấy trang phục biểu diễn cho bọn anh rồi đón xe đến chỗ tiếp theo nhé.”

“ Dạ.”

“ Ừ, làm việc đi.”

Trang phục biểu diễn, sẽ có ngày mình được mặc trang phục biểu diễn và đứng chung với họ trên cùng một sân khấu không . Liệu ngày ấy có còn xa không ta. Ôi mong chờ quá. Hì hì.

 

 

 

Narrator POV

“ Em cám ơn chị nhé.”

“ À, ừ không có gì, công việc của chị mà.”

~~~~~~~oooooo~~~xxxx~~~~

“ Alo, là điện thoại của Qian, xin hỏi ai gọi đấy ạ? “

“ À, anh là Junsu đây, em lấy xong trang phục rồi hả ?”

“ Dạ vâng, em đang trên đường đến địa điểm tiếp theo đây.”

“ À, ừ, em có thể ghé qua tiệm thuốc bên đường để mua thuốc tăng lực cho anh Jeajoong không? “

“ Ừm, ok anh, em sẽ mua.”

“ Ừ, bye em.”

“ Em chào anh.”

Thuốc tăng lực, hừm, công việc của họ thật nặng nhọc phải dùng đến cả những loại thuốc ấy, chúng thật sự chỉ có hiệu quả nhất thời thôi.

………………..

~~~~~~~oooooo~~~xxxx~~~~

“ Anh Junsu à, em đến nơi rồi.”

“ À không, là anh Micky nè, xin lỗi em nhưng em có thể tìm mua giúp anh một cốc café không? “

“ À, không sao, thế anh uống café như thế nào?”

“ À, café đen, một chút đá thôi, anh đang viêm họng, một ít đường, đừng cho sữa. Cảm ơn em nhé.”

“ Không có chi, em đi mua cho anh đây.”

……………….

“ Ồ Qian, em tới rồi hả ?”

“ À, em chào các anh, đây là thuốc tăng lực cho anh Jeajoong, còn đây là café cho anh Micky.”

“ À cảm ơn em.”

“ Hì hì, không sau đâu, công việc của em mà.”

“ Qian, đây không phải loại thuốc tăng lực anh dùng, đúng thật là không thể nhờ vả người khác được. Trợ lí Kim, cô đi mua cho tôi nhé.”

“ Em xin lỗi, em có thể di mua lại giúp anh không?”

“ Thôi không cần đâu, để trợ lí Kim mua.”

“ Anh Jeajoong,  thuốc tăng lực nào mà chẳng giống nhau, sao anh lại làm phiền hà người khác thế. Cô ấy đã đi mua giúp anh rồi, sao lại nói kiểu như vậy.”

“ Cái thằng này, mày nói gì thế hả, mày có  thể dùng cái mày không quen sao, biết nó độc hay tốt.”

“ Thuốc nào mà chẳng tăng lực, sao anh cứ thích như thế.”

“ Anh Changmin à, không sao đâu, anh Jeajoong nói cho em tên thuốc, em mua lại cho anh nhé, do em bất cẩn, không hỏi rõ ràng tên thuốc, mà tự mua theo ý mình.”

“ Thôi được em mua cho anh loại này.”

“ Đúng thật là….”

“ Này Changmin, em đi đâu đó?”

“ Em đi ra ngoài một chút, lát em quay lại.”

“ Cái thằng này, sắp đến giờ diễn rồi đấy.”

 

 

 

…………

“ Ha..ha, nó bắt đầu nổi máu lên rồi, phải tích cực hành động hơn mới được.”

“ Ừ, cậu nhóc cũng có ngày như thế này, nhanh thật đấy, chớp mắt đã già rồi, hx.”

 

 

………

“ Lần này thì đúng là loại thuốc của anh rồi, làm phiền em quá.”

“ À không sao, em xin lỗi.”

“ Thôi cho qua đi.”

“ Này Qian!”

“ Có chuyện gì vậy anh Yunho?”

“ Em có biết nấu ăn không nhỉ?”

“ À, nấu ăn, em có biết một chút.”

“ Vậy à, bọn anh đang thèm cơm nấu đây, dạo này bận quá, Jeajoong nó không nấu được, phải ăn cơm đặt, ngán lắm. Từ ngày mai em nấu giúp cho bọn anh được không?”

“ Cái gì ? Trợ lí chứ có phải người nấu cơm đâu mà phải nấu cơm như vậy. Anh đùa à. Cô ấy đến để học kinh nghiệm biểu diễn chứ không phải đi nấu cơm.”

“ Cái thằng này, im lặng đi, ở đây chưa tới lượt em. Qian à, em giúp tụi anh được không?”

“ À, không sao, em có thể làm được, anh yên tâm.”

 

……………

“ Yah, đây là phần cơm hộp em chuẩn bị sao, đẹp mắt thật đấy.”

“ Các anh ăn thử xem có phù hợp không nhé?”

“ Qian, thiếu ớt rồi, em không mua ớt à.”

“ Em nghĩ là ăn ớt không tốt cho dạ dày, với lại lịch làm việc của các anh dày đặc như thế này, nếu dùng ớt sẽ làm khó tiêu hơn.”

“ Ấy dza, không có ớt anh ăn không được. “

“ Ăn một chút thôi cũng không được sao anh.”

“ Đã nói không được là không được mà.”

“ Trời ạ, không có ớt bộ anh chết sao anh Jeajoong, nếu Trái Đất này không trồng ớt nữa, bộ có kẻ chết vì đói à.”

“ Cái thằng này, mày ăn nói cái kiểu gì vậy hả? Càng ngày mày càng hỗn láo, ăn nói với anh mày thế này đây à.”

“ Em nói thế thì đã sao. Sao anh cứ làm khó dễ cho người ta vậy. Cả các anh nữa, bình thường các anh có đối xử với những trợ lí khác như vậy đâu. Sao lại có sự phân biệt ở đây, vì cô ấy là người mới nên dễ bắt nạt à.”

“ Shim Changmin, mày vừa phải thôi nhé, đừng có không coi ai ra gì như vậy. Mà nếu thế, mày và Qian có quan hệ gì, sao suốt lần này đến lần khác mày cứ bênh vực cô ấy. Đó chẳng qua là những công việc trợ lí phải làm thôi, giúp đỡ chúng ta là công việc của họ.”

“ Các anh thật là quá đáng. Cô ấy chỉ có một tháng để học hỏi chúng ta, vậy mà các anh chỉ dạy kiểu gì vậy, chỉ cho cô ấy cách bắt nạt những người trợ lí mới vào nghề à, chỉ dạy cho cách làm việc thiếu chuyên nghiệp như vậy hả ?”

“ Anh Changmin à, em không sao, đó chỉ là chuyện em phải làm thôi, anh đừng nói như vậy nữa.”

“ Em im lặng đi, từ nay các anh còn bắt nạt cô ấy nữa, thì đừng có nhìn mặt em đấy.”

“ Ha….ha, Shim Changmin của chúng ta lớn thật rồi, đã có một cô gái để bảo vệ bằng cả sức mạnh của mình. Qian à, tụi anh xin lỗi nhé, tụi anh chỉ muốn trêu thằng nhóc này thôi.”

“ Cái gì, các anh dám lừa em à.”

“ Không lừa nhóc, thì sao xem được màn kịch hay này.”

“ Anh hùng cứu mỹ nhân chứ hả.”

“ Trời đất ơi, các anh chết với em rồi…. hehe"

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
nguyenlam2245 #1
Chapter 25: Có lẽ lời nhắn của mình cho bạn đã quá trễ, vì cũng gần 2 năm rồi nhưng mình vẫn hy vọng bạn quay lại đây và đọc được.
Fic của bạn rất hay và mình có cảm giác nó rất gần với hiện thực vậy! Mình yêu Vic và cũng thích những ai yêu thương và bảo bọc cô ấy! Đôi lúc mình cũng tự hỏi liệu thực tế ngoài đời mối quan hệ giữa họ có tiếp tốt đẹp ko? Đọc fic của bạn đã cho mình thêm rất nhiều động lực. Cám ơn bạn và mình mong rằng một ngày nào đó bạn sẽ quay lại và hoàn thành fic này!
yellow_potato #2
@ Changtoria : thật sự là mình rất muốn update đều đặn bạn à, nhưng mà nhà mình thuộc thành phần tiểu thương, nên gần tết thật sự bận đấy, không thể post đều đặn như trước được. Có lẽ bây giờ chỉ tranh thủ thôi, phải đợi tết xong mới viết đều đặn được, bạn thông cảm nha. Mình cũng rất ghét đọc truyện cứ bị gián đoạn, vì như vậy sẽ khó theo dõi lắm, nhưng mà bây giờ thì chỉ bik xin lỗi thôi à. Dạo này bạn cũng không lên thường xuyên được nhỉ.
Changtoria #3
Hi bạn, lâu rùi mới thấy bạn update. Mình ko ngờ trong truyện này, hoàn cảnh gia đình Vic lại như vậy. Mình nghĩ là Vic phải bị tổn thương lắm khi nghe bố mẹ mình nói như vậy, theo mình ko có nỗi đau nào hơn là thiếu tình yêu thương từ bố mẹ, nó sẽ ảm ảnh đến suốt cuộc đời. :( Dù sao thì mình tin ngoài đơn bố mẹ Vic rất yêu thương, chiều chuộng con gái rượu và cũng rất tự hào về Vic nữa. Còn Changmin, mong là anh ấy sẽ sớm hiểu ra tình cảm mà mình dành cho Kyu ko phải là tình yêu. ^^ Update soon!
yellow_potato #4
@ Changtoria : ừm, cuối năm thật sự là thời giân bận nhất trong năm của mình, nên không thể post truyện thường xuyên như trước được. Thật sự mình cũng rất tiếc. Hix. Mình nghĩ là bạn viết truyện sẽ rất hay đấy vì mình thấy khả năng văn chương của bạn cũng cực kì tốt mà. Mình nói thật đấy bạn. hihi, biết đâu sắp tới sẽ có câu chuyện nào đó của bạn, lúc đấy mình sẽ là một độc giả trung thành
Changtoria #5
Mình thi xong rồi, bi h nghỉ xả hơi chuẩn bị viết luận văn thui. ^^ Dạo này bạn cũng có vẻ bận nhỉ? Ko update thường xuyên đc, nhưng ko sao, mình chỉ hy vọng là bạn có thể hoàn thành nó và tiếp tục viết những câu chuyện khác nữa. Mình cũng rất muốn viết nhưng khả năng văn chương có hạn. :D Update soon!
yellow_potato #6
@ Changtoria : mình thì xong rồi, nhưng cuối năm bận rộn quá. Hihi.Không ngờ mình cũng đã update được 18 chap, thiệt cảm ơn bạn đó. Mong là cuối năm nay sẽ có nhìu moment đáng trông đợi xáy ra ^^. Mình tin là càng khó tìm được bạn tri kỷ thì đến khi gặp được mới càng quý trọng và giữ gìn, hy vọng họ sẽ là những người bạn tri kỷ dù có chuyện gì xáy ra đi nữa.
Changtoria #7
Mình chỉ còn 2 môn thi nữa thui. Bạn còn nhìu ko? Bạn đang thi mà vẫn chăm chỉ up chap, cám ơn bạn nhìu lắm. :D Sắp cuối năm rùi, chắc là sẽ có dịp nhìn thấy Changkyutoria tái ngộ trên sân khấu đây, mình mong chờ quá nè. Mình cũng chỉ hy vọng tình bạn của họ vẫn sẽ bền vững dù cho có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Làm idol có nhìu cái lợi nhưng cũng có nhìu cái hại mà, khó mà tìm đc những người bạn tri kỷ lắm, mong là 2 anh chàng này sẽ chăm sóc Qian của mình thật tốt. Hehe! :D Update soon!
yellow_potato #8
@ Changtoria : hôm nay mình cũng ôn bài để mai thi bữa cuối, thấy mệt, định rằng sẽ không viết nhưng cuối cùng cũng lọ mọ mở máy lên đánh. Bạn còn thi nhiều ngày nữa không ? uhm, mình cũng nghĩ như bạn vậy, hi vọng ở ngoài đời họ sẽ đối xử thật tốt với nhau dù cho có là gì của nhau đi nữa, nhưng mà điều này là phụ thuộc ở họ, còn tụi mình thì chỉ biết hi vọng thôi nhỉ. :D
Changtoria #9
Cả ngày hôm nay mình phải đi thi, bi h mới vào đọc truyện của bạn. <3 Vic thật may mắn vì có 2 người bạn thân tốt như vậy. Thật sự đôi khi mình hy vọng ngoài đời họ cũng sẽ chỉ là bạn thân thôi, bởi vì tình bạn thì bao giờ cũng bền vững hơn tình yêu. Tình bạn trở thành tình yêu thì dễ nhưng từ tình yêu quay lại tình bạn thì ko dễ chút nào :( Haiz! Đôi khi mình lại nhạy cảm như thế đấy. Update soon nhé! :D
yellow_potato #10
@ Changtoria :mình cũng đã đọc được điều ấy nên mình dựa theo sự việc đó để viết, mình nghĩ là dù Vic tửu lượng có cao đến đâu thì cũng không thể bằng Kyu và Chang được. Với lại khi buồn người ta lại càng thích uống nhiều và càng dễ say nữa.