Chapter 3

Quiz

…. Bắc Kinh , tháng 9 năm 2007

Vic POV

Nhịp tim mình đang rối loạn, có lẽ dường như sắp đến lượt thi của mình. Không khí của cuộc thi thật căng thẳng, mọi người giống như đã rất quyết tâm với lựa chọn của bản thân. Còn mình thì sao? Đây là quyết định đúng đắn và có phải là điều mình muốn hay chỉ là mình muốn sự nổi tiếng để anh ấy hằng ngày phải nhìn thấy mình trong sự tiếc nuối, đó là mục đích chính của mình hay sao. Có lẽ điều ấy thật là ngu ngốc, mình có thể quay về và nhận học bổng tại học viện múa Bắc Kinh chứ không nên tốn thời gian vô ích vì việc này.

“ Xin mời thí sinh Song Qian”

Đã đến lượt mình, bỗng chốc mình đứng dậy giữa bầu không khí đầy hồi hộp, mọi người đều dồn cặp mắt của họ về phía mình. Mình nên bỏ về hay sao? Có lẽ việc thử sức không phải là quá quan trọng, vậy thì có nên cho bản thân mình một cơ hội để học hỏi không nhỉ? Mọi thứ đều rối tung lên cả.

“ Xin mời thí sinh Song Qian “

Mình bước vào phòng thi, đó có lẽ là quyết định của mình. Cho bản thân một cơ hội. Ban giám khảo đang hỏi mình, việc giới thiệu đã trôi qua tốt đẹp. Điệu nhạc nổi lên, thân thể mình như bị cuốn theo. Mọi người dường như đang ở trong một thế giới khác, giống như họ đang nhìn thấy một cô búp bê trong hộp nhạc. Không ai nhìn thấy được mình đang cô đơn bên trong, sau lớp vỏ thủy tinh bên ngoài là một con người đang khao khát được thoát ra khỏi. Mình như một cây nến cứng nhắc  đang chờ đợi một ai đó thắp sáng ngọn lửa để được tan chảy ra, ấm áp trở lại. Anh thật tàn nhẫn. Thì ra cứ tưởng bản thân đã quên nhưng sự thật anh vẫn ở đấy, trong tim mình. Một cú nhào lộn, cuộc đời mình có thay đổi từ đây? Bài thi đã kết thúc.

 

Có vẻ dường như mọi người thích nó, mình đã làm tốt phải không?

……..

“ Qian, ba mẹ luôn ủng hộ quyết định của con, nếu số phận con ở Seoul thì con sẽ thuộc về nơi đó, còn nếu con thuộc về nơi đây, thì dù con có đến đâu, con cũng sẽ trở lại nơi này.”

“ Mẹ à……… Nếu con đến nơi đó, gia đình mình sẽ lại càng khó gặp mặt đoàn tụ hơn bây giờ…… con không đành lòng xa cách”

“ Con gái ngốc của mẹ, con nghĩ mẹ muốn con ở nơi phương xa sao, nhưng con phải nhớ rằng bất kể con ở nơi đâu thì niềm hạnh phúc của bậc làm cha mẹ là thấy con mình trưởng thành khỏe mạnh và thực hiện được ước mơ của mình. Hãy đi và thực hiện ước mơ của con. Dù ở đâu đi nữa cha mẹ vẫn luôn yêu con. “

“… Mẹ….”

…………

Tạm biệt nhé quê hương tôi, tôi sẽ trở về.

 

 

 

Kyu POV

Chán quá!

Cái bàn phím sao lại hư lúc này kia chứ, game của mình. Hx “___”

 Ọt ọt… ọt

Hình như bụng của mình kêu. Ấy dza, quên mất, mình chưa ăn tối. Giờ này mà phải lặn lội đi ra phòng ăn, khổ cho thân mình quá.

Có người trong phòng ăn, là Leeteuk huyng và Eunhuyk.

“ Huyng à, em nghe nói công ty mình lại vừa có một trainee người Trung Quốc nhé.”

“ Thế à, mà công ty mình khó có thể nhận người nước ngoài lắm, nên anh nghĩ khả năng người ấy được debut như Hankyung là rất ít cơ hội “

“ Em còn nghe nói cô ấy rất xinh đẹp, vẻ đẹp giống như một vị thần vậy, khả năng cô ấy debut theo hình thức người mẫu là rất cao. “

“ Sao giờ này các anh còn chưa ngủ? “

“ À, thì ra là Kyu, em làm gì vào giờ này vậy?”

“ Em đang tìm thức ăn, em đói quá. “

“ Lại game phải không? Em phải ăn uống đàng hoàng chứ, đừng có vì game mà quên ăn như thế nữa.”

“ Em chơi game là no bụng à, chỉ có khi không chơi game nữa em mới thấy đói bụng thôi. Bàn phím của em hư mất rồi, huyng cho em mượn máy nha”

“ Thôi đi, em phải ăn rồi đi ngủ sớm đấy. Huyng về phòng đây”

“ Cho em mượn đi mà.”

“ Không được”

“ Hix, huyng không còn thương em nữa à”

“ Anh nói không được mà”

“ Huyng à”

“ Thôi được rồi, nhưng phải ăn đi rồi tiếp tục, không được thức khuya quá đấy”

“ Keke. Em biết rồi .”

Mình lại tiếp tục với game của mình. Thật là sung sướng, mà hình như các anh ấy nói về một trainee người Trung Quốc. Nếu cô ấy được debut lại có một Hankyung phiên bản nữ, chắc sẽ thú vị đây. Phải nhắn tin cho Changmin biết mới được. Keke

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
nguyenlam2245 #1
Chapter 25: Có lẽ lời nhắn của mình cho bạn đã quá trễ, vì cũng gần 2 năm rồi nhưng mình vẫn hy vọng bạn quay lại đây và đọc được.
Fic của bạn rất hay và mình có cảm giác nó rất gần với hiện thực vậy! Mình yêu Vic và cũng thích những ai yêu thương và bảo bọc cô ấy! Đôi lúc mình cũng tự hỏi liệu thực tế ngoài đời mối quan hệ giữa họ có tiếp tốt đẹp ko? Đọc fic của bạn đã cho mình thêm rất nhiều động lực. Cám ơn bạn và mình mong rằng một ngày nào đó bạn sẽ quay lại và hoàn thành fic này!
yellow_potato #2
@ Changtoria : thật sự là mình rất muốn update đều đặn bạn à, nhưng mà nhà mình thuộc thành phần tiểu thương, nên gần tết thật sự bận đấy, không thể post đều đặn như trước được. Có lẽ bây giờ chỉ tranh thủ thôi, phải đợi tết xong mới viết đều đặn được, bạn thông cảm nha. Mình cũng rất ghét đọc truyện cứ bị gián đoạn, vì như vậy sẽ khó theo dõi lắm, nhưng mà bây giờ thì chỉ bik xin lỗi thôi à. Dạo này bạn cũng không lên thường xuyên được nhỉ.
Changtoria #3
Hi bạn, lâu rùi mới thấy bạn update. Mình ko ngờ trong truyện này, hoàn cảnh gia đình Vic lại như vậy. Mình nghĩ là Vic phải bị tổn thương lắm khi nghe bố mẹ mình nói như vậy, theo mình ko có nỗi đau nào hơn là thiếu tình yêu thương từ bố mẹ, nó sẽ ảm ảnh đến suốt cuộc đời. :( Dù sao thì mình tin ngoài đơn bố mẹ Vic rất yêu thương, chiều chuộng con gái rượu và cũng rất tự hào về Vic nữa. Còn Changmin, mong là anh ấy sẽ sớm hiểu ra tình cảm mà mình dành cho Kyu ko phải là tình yêu. ^^ Update soon!
yellow_potato #4
@ Changtoria : ừm, cuối năm thật sự là thời giân bận nhất trong năm của mình, nên không thể post truyện thường xuyên như trước được. Thật sự mình cũng rất tiếc. Hix. Mình nghĩ là bạn viết truyện sẽ rất hay đấy vì mình thấy khả năng văn chương của bạn cũng cực kì tốt mà. Mình nói thật đấy bạn. hihi, biết đâu sắp tới sẽ có câu chuyện nào đó của bạn, lúc đấy mình sẽ là một độc giả trung thành
Changtoria #5
Mình thi xong rồi, bi h nghỉ xả hơi chuẩn bị viết luận văn thui. ^^ Dạo này bạn cũng có vẻ bận nhỉ? Ko update thường xuyên đc, nhưng ko sao, mình chỉ hy vọng là bạn có thể hoàn thành nó và tiếp tục viết những câu chuyện khác nữa. Mình cũng rất muốn viết nhưng khả năng văn chương có hạn. :D Update soon!
yellow_potato #6
@ Changtoria : mình thì xong rồi, nhưng cuối năm bận rộn quá. Hihi.Không ngờ mình cũng đã update được 18 chap, thiệt cảm ơn bạn đó. Mong là cuối năm nay sẽ có nhìu moment đáng trông đợi xáy ra ^^. Mình tin là càng khó tìm được bạn tri kỷ thì đến khi gặp được mới càng quý trọng và giữ gìn, hy vọng họ sẽ là những người bạn tri kỷ dù có chuyện gì xáy ra đi nữa.
Changtoria #7
Mình chỉ còn 2 môn thi nữa thui. Bạn còn nhìu ko? Bạn đang thi mà vẫn chăm chỉ up chap, cám ơn bạn nhìu lắm. :D Sắp cuối năm rùi, chắc là sẽ có dịp nhìn thấy Changkyutoria tái ngộ trên sân khấu đây, mình mong chờ quá nè. Mình cũng chỉ hy vọng tình bạn của họ vẫn sẽ bền vững dù cho có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Làm idol có nhìu cái lợi nhưng cũng có nhìu cái hại mà, khó mà tìm đc những người bạn tri kỷ lắm, mong là 2 anh chàng này sẽ chăm sóc Qian của mình thật tốt. Hehe! :D Update soon!
yellow_potato #8
@ Changtoria : hôm nay mình cũng ôn bài để mai thi bữa cuối, thấy mệt, định rằng sẽ không viết nhưng cuối cùng cũng lọ mọ mở máy lên đánh. Bạn còn thi nhiều ngày nữa không ? uhm, mình cũng nghĩ như bạn vậy, hi vọng ở ngoài đời họ sẽ đối xử thật tốt với nhau dù cho có là gì của nhau đi nữa, nhưng mà điều này là phụ thuộc ở họ, còn tụi mình thì chỉ biết hi vọng thôi nhỉ. :D
Changtoria #9
Cả ngày hôm nay mình phải đi thi, bi h mới vào đọc truyện của bạn. <3 Vic thật may mắn vì có 2 người bạn thân tốt như vậy. Thật sự đôi khi mình hy vọng ngoài đời họ cũng sẽ chỉ là bạn thân thôi, bởi vì tình bạn thì bao giờ cũng bền vững hơn tình yêu. Tình bạn trở thành tình yêu thì dễ nhưng từ tình yêu quay lại tình bạn thì ko dễ chút nào :( Haiz! Đôi khi mình lại nhạy cảm như thế đấy. Update soon nhé! :D
yellow_potato #10
@ Changtoria :mình cũng đã đọc được điều ấy nên mình dựa theo sự việc đó để viết, mình nghĩ là dù Vic tửu lượng có cao đến đâu thì cũng không thể bằng Kyu và Chang được. Với lại khi buồn người ta lại càng thích uống nhiều và càng dễ say nữa.