Mười ba

Chuyện những ngày mưa
Mười ba

Ngày hôm sau, tôi tự tra tấn mình vì đã để hắn dụ dỗ mình một cách quá đơn giản như vậy. Nhưng thật sự, lúc đó tôi cũng chẳng hiểu vì sao. Cứ như rằng anh có phép thuật gì đó trong đôi mắt ấy và đã khiến tôi phải nghe theo. Cho dù con cá Song Ngư có bướng bỉnh đến đâu cũng bị mê hoặc. Tức chết đi được! Tức chết đi được!

Mà phải chi anh trìu mến nói rằng “Vì người anh muốn cưới là em” thì tôi đã chẳng phải làm mặt giận dỗi từ chối không đi làm gì. Đằng này, anh lại hoàn toàn không khẳng định chuyện đó. Cũng không phải là phủ định nó, nhưng càng nghĩ tôi lại càng thấy chẳng có lý do nào tôi lại phải xuất hiện ở lễ đính hôn của người yêu cũ với một người con gái khác cả.

Tôi cũng chẳng có thời gian nhiều sau đó để nghĩ về việc này. Mất đến vài hôm tôi mới lại có thời gian thảnh thơi một chút. Vừa phải hoàn thành nốt dự án đang dang dở, vừa phải chuẩn bị cho một dự án tiếp theo. Lúc tôi vừa mới định nghỉ ngơi một tí thì một vị đạo diễn lại liên lạc với tôi và muốn gặp tôi để bàn bạc và thảo luận về việc sản xuất phim lấy cảm hứng từ một quyển tiểu thuyết do tôi viết.

Tôi ăn mặc lịch sự với một chiếc váy suôn dài đến đầu gối màu hồng phấn. Trên tay cầm một chiếc ví xách nhỏ. Tôi đi cùng xe với chị biên tập, chị ấy cũng sẽ giúp tôi trong việc soạn lại kịch bản của phim sau khi đã nói chuyện với vị đạo diễn.

Khi đến nơi, tôi ngạc nhiên nhận ra đây không phải là một công ty hay một hãng phim mà tôi đã tưởng tượng. Mà nó lại là một biệt thự nhà riêng.

Ông đạo diễn đích thân ra mở cửa mời tôi và chị biên tập vào trong. Không cần phải được giới thiệu cho, tôi cũng biết ông ấy giàu như thế nào. Cả mảnh vườn trước nhà đã to hơn căn hộ chung cư của tôi rồi.

Ông dẫn chúng tôi vào phòng khách, nơi đã có một ai đó ngồi sẵn từ trước. Chàng trai lịch sự đứng dậy chào chúng tôi và cùng với vị đạo diễn, xếp chúng tôi ngồi vào chiếc ghế salon.

Đúng là đại gia có khác, cái salon êm thật là êm. Tôi ngồi xuống rồi không muốn đứng lên nữa.

Họ mời chúng tôi uống nước. Hỏi thăm và làm quen xong xuôi, vị đạo diễn cất tiếng nói trước.

“Thật ra hôm nay tôi không định mời hai cô đến nhà đâu, vì chuyện công việc thì mình nên bàn bạc ở công ty thì hay hơn. Nhưng vì tôi muốn chúng ta có cảm giác thân mật, để cho nó bớt ngột ngạt, tôi thấy ở nhà rồi nói chuyện cũng được. Lát nữa tôi mời hai cô ở lại ăn cơm tối. Vợ tôi đang chuẩn bị rồi.”

“Làm phiền bác quá!” Tôi cười nhẹ, gật đầu thay lời cám ơn.

Bác quàng tay qua vai chàng trai ngồi kế bên mình rồi nói tiếp.

“Đây là con trai tôi. Nó muốn tìm một bộ phim để đời. Với kinh nghiệm làm đạo diễn hơn mười năm, tôi muốn mua lại bản quyền kịch bản từ truyện của cô rồi chuyển thể thành phim điện ảnh do nó thủ vai chính. Tôi hy vọng cô đồng ý với mức giá tôi đã đưa ra…”

Tôi nhìn chị biên tập và chị ấy gật đầu. Tất cả hợp đồng và thỏa thuận chị ấy đều liên lạc qua mail với trợ lý của vị đạo diễn này. Chị ấy có nói sơ cho tôi về các điều khoản trong hợp đồng trên đường đưa tôi đến đây.

“Dạ, cháu có xem qua rồi. Với cháu tiền bạc cũng không thành vấn đề. Chỉ mong bác đừng thêm thắt nhiều quá vào phim làm ảnh hưởng xấu đến cái ý nghĩa gốc của cuốn truyện…” Tôi cười ngại ngùng, hay tay đan chặt vào nhau bối rối. Tôi hồi hộp vô cùng, không biết những gì mình nói có hơi bất lịch sự không.

“Vậy nên bác mới phải mời cháu đến đây để chúng ta cùng nói chuyện. Nào, con trai, con có muốn thay đổi gì trong kịch bản thì nói với cô ấy nhé!” Bác cười với cậu con trai rồi đứng dậy. “Tôi xin phép ra ngoài có việc một tí. Tôi sẽ trở lại sau.”

Tôi cũng đứng dậy chào bác trước khi bác bước ra cửa, rồi ngồi xuống lại tiếp tục đoạn hội thoại với chàng trai mới gặp.

“Xin chào, tôi là Mark.” Chàng trai chìa tay ra để bắt tay với tôi, tôi cũng nắm lấy tay anh ta nhẹ nhàng.

“Hình như anh lớn hơn em vài tuổi nên anh cứ xưng là anh nhé.” Mark cười. Mái tóc vàng óng ánh lấp lánh trước mắt tôi. Anh thật rất điển trai.

Tôi cũng cười lại, “Dạ, ok. Em là Ixora.”

“Ừm… về cốt truyện của em, anh rất thích. Nhưng anh muốn thay đổi chỗ này, chỗ này, em có chịu như vậy không?”

Một cơn mưa to ào xuống bên ngoài khung cửa sổ. Nhưng nó không hề gây ảnh hưởng đến chúng tôi. Chẳng ai thèm quan tâm đến thời tiết vào lúc này cả. Chị biên tập hỗ trợ tôi ghi chép lại những trao đổi giữa tôi và Mark. Chúng tôi hăng say bàn bạc và trò chuyện cho đến tận khi bác đạo diễn quay về, và chúng tôi cùng ăn tối với nhau.

Mark nói chuyện rất có duyên và rất lịch thiệp. Anh thích chọc cho tôi cười và anh cười cũng rất đẹp. Trong lúc ăn tối, anh cứ kể những mẩu chuyện hài hước giúp cho không khí rất ấm cúng và gần gũi. Đột nhiên tôi có cảm giác như đây là gia đình của chính mình vậy. Tôi cảm thấy rất thoải mái và vui vẻ.

Tôi quên khuấy đi chuyện của tôi và Kris.

Tối hôm đó, bác đạo diễn và người vợ còn mời chúng tôi ở lại dùng trái cây và xem chương trình tivi ở phòng khách. Chị biên tập có việc gia đình nên phải về sau bữa tối. Tôi cũng đã định đánh bài chuồn chạy theo chị nhưng vợ bác đạo diễn cứ nài nỉ nên tôi đành ở lại, còn có cả Mark cười thật tươi nói rằng “Anh sẽ đưa em về sau.” Làm sao mà từ chối được.

Bác gái cứ thích ngồi gần tôi, trò chuyện và nhìn sâu vào mắt tôi. Bác hỏi về gia đình tôi nhưng tôi cứ kể khéo là tôi sống tự lập lâu rồi. Bác tâm sự rằng bác luôn muốn có được một đứa con gái, nhưng ông trời lại không cho. Tôi hỏi đùa sao bác không đòi Mark cho một đứa con dâu. Mark cười to khoái chí như chỉ chờ câu hỏi đó rồi quay sang tôi, “Thì bây giờ không phải là mẹ anh đang có một đứa con dâu sao?”

Tôi ngượng chín cả mặt. Không ngờ anh ta to gan đến mức dám cưa cẩm tôi trước mặt ba mẹ mình.

Lát sau trời tạnh mưa, anh lấy xe đưa tôi về nhà. Trên đường về, để không ai hiểu lầm chuyện gì, tôi cố giải thích rõ với anh là tôi không thích giới nghệ sỹ, và tôi lại càng không muốn bị dính vào scandal với những người đó.

Anh chỉ cười nhạt, mắt dán vào con đường trước mặt, tay nắm chặt vô lăng. Anh im lặng một lúc và hỏi tôi. “Vậy Kris thì sao?”

Tôi giật mình. Anh ấy biết về tôi và Kris sao? Thật là ngạc nhiên. Tôi cũng không nghĩ là tôi và Kris lại được nhiều người chú ý đến vậy.

“Ừm… chuyện đó…”

“Chủ nhật tới là đính hôn đúng không? Anh cũng được mời.”

“A-Anh cũng được mời sao…?” Tôi lắp bắp hỏi, nhìn chằm chằm vào cửa sổ xe lốm đốm vài giọt mưa còn đọng lại.

“Nhiều diễn viên, ca sỹ khác cũng được mời mà. Ngạc nhiên thật, lúc trước mọi người cứ nghĩ anh ta đang hẹn hò với em, vậy mà bây giờ lại đính hôn với một cô người mẫu ở nước ngoài mới về.” Anh liếc nhìn tôi. Tôi chỉ lẳng lặng thở dài rồi nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa.

Tôi buồn lắm chứ. Chẳng phải đó là lý do khiến tôi không ăn không ngủ, chỉ khóc suốt mấy ngày đêm sao? Vậy mà lại còn bị “bắt buộc” đến nữa chứ. Tôi cũng không rõ Kris đang muốn bày trò gì với mẹ anh ấy. Nhưng ít ra anh ấy cũng phải nói với tôi tại sao tôi lại phải có mặt ở bữa tiệc đính hôn đó. Tôi đã ghét những chuyện rắc rối của giới showbiz, vậy mà giờ còn bắt “bạn gái cũ” xuất hiện ở một nơi mà gần như tất cả mọi người trong giới nghệ sỹ đều có mặt sao. Chưa kể đến việc báo chí sẽ đưa tin rần rần cho xem.

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
dreamshop
#1
Hiem thay nguoi Viet o day. hihi