2. Pháo hoa

[DRABBLE SERIES][SEONGJEONG][K-M] CHUYỆN THƯỜNG NGÀY

Cuối năm nay Boyfriend không có lịch trình nào đặc biệt. Chỉ có Dong Hyun và Hyun Seong là vẫn bận tối mặt tối mày chuẩn bị cho mấy vở nhạc kịch hạ màn năm cũ. Cho nên toàn thể lớn bé trong kí túc xá, ai nấy cũng đều thu xếp tranh thủ về nhà.

Jeong Min đứng trước tủ quần áo, chọn chọn lựa lựa mãi vẫn không biết sẽ phải mang theo cái gì về nhà cho gọn. Cậu tự nhiên nhìn thấy cái khăn choàng cổ màu xanh đen treo trong góc tủ, nó là quà của Hyun Seong hồi mùa đông trước. Anh bảo lúc anh đi tập về nhìn thấy một sạp bán khăn choàng liền nghĩ đến cậu, và vì nó cũng có vẻ hợp với cái áo khoác Jeong Min đang có, nên anh đã mua.

Cái tên Hyun Seong đó, vậy mà năm nay bận đến nỗi đêm nào cũng về trễ thật trễ, lúc cậu đã ngủ quên mất rồi.

Suy nghĩ một lát, Jeong Min quyết định sẽ mang theo cái khăn choàng đó về nhà.

“Bao giờ anh về kí túc xá? Em về nhà trước đây. Yêu anh.” – cậu nhắn cho anh, chắc giờ vẫn đang tập kịch, một cái tin trước khi vác ba lô ra xe về Suwon.

“Ừ. Bao giờ về tới nhắn tin cho anh.”

Nhà của Hyun Seong ở xa lắm, mãi tận Yeongcheon. Chẳng Tết Tây năm nào anh về nhà, thậm chí có năm Tết ta anh cũng không về. Vì đã bảo rồi, nhà anh ở xa. Năm nào anh cũng ở lại kí túc xá, khi thì với một thành viên nào đó không về nhà vì lịch trình, khi thì anh chỉ có một mình. Còn Jeong Min năm nào cũng về với gia đình. Đôi khi cậu thấy có lỗi khi để lại anh một mình ở đó, nhưng Hyun Seong đã luôn bảo, anh không sao đâu.

“Anh về nhà chưa đấy?”

Có lẽ kí túc xá, với anh, cũng đã là căn nhà thứ hai.

“Anh vừa mới về.”

“Tối nay em có đi xem pháo hoa không?”

À mà còn một điều nữa. Năm nào Hyun Seong cũng đi xem pháo hoa một mình, vào đêm ba mươi mốt.

Và cả Jeong Min cũng vậy.

Vì anh từng bảo với cậu, “Chỉ cần là cùng ngước nhìn lên một bầu trời rực rỡ pháo hoa, cho dù em ở đâu, anh cũng sẽ tìm thấy.”

Gần cuối ngày, cậu mượn đỡ chiếc xe máy của anh trai, vẫn như mọi năm, một mình chạy ra trung tâm thị trấn. Chỗ đó năm nào người ta cũng bắn pháo hoa. Sáng rực rỡ.

“Tìm em đi.”

Jeong Min tìm được một chỗ đẹp rồi chống xe lên. Cậu nhắn cho anh cái tin cuối cùng của đêm ba mươi mốt. Trước khi tất cả mọi người quanh đó bắt đầu đếm ngược từ số năm.

5… 4… 3… 2… 1…

Và bầu trời Suwon bắt đầu sáng lên những chòm sáng xanh đỏ tím vàng. Ánh sáng như lửa tỏa ra khắp nền không trung đen kịt, át đi cả những ánh sáng của trăng sao, của đèn đường. Jeong Min rụt cổ vào bên trong chiếc khăn choàng xanh đen, tựa lưng vào xe máy ngắm nhìn pháo hoa hân hoan phát nổ ở phía xa. Rồi xác pháo hoa rơi xuống, vẫn lấp lánh trước khi hóa tro vào màn đêm. Tiếng bùm bụp nổ vui tai nghe háo hức đến lạ.

Hẳn Hyun Seong giờ này đang đứng đâu đó giữa trời Seoul, cũng ngắm nhìn pháo hoa rực rỡ.

“Chúc mừng năm mới.”

Jeong Min cảm thấy có ai đó đang nắm lấy bàn tay mình, chiếc xe máy như lại chịu thêm lực tựa của một người nữa. Cậu di di mũi giầy xuống đường, tiếp tục nheo mắt nhìn những đốm sáng sắp tắt của đợt bắn pháo cuối cùng.

“Chúc mừng năm mới, Hyun Seongie.”

Chỉ cần là cùng ngước nhìn lên một bầu trời rực rỡ pháo hoa, cho dù em ở đâu, anh cũng sẽ tìm thấy.

——————————————————————————–

A/N: Chúc mừng năm mới nha ^^

Chúc các bạn có một năm mới an khang thịnh vượng hạnh phúc thành công nha <3

Tuy viết về Tết dương lịch nhưng lần sau chúng ta sẽ cùng nói về những việc mà hai bạn trẻ làm trong những ngày Tết âm lịch nhé ^^

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
uncalled
#1
oh, how i wish you write your stories in english.. T_T
sungteukvip
#2
Chapter 10: cảm ơn cậu vì 1 bộ drabble đáng yêu thế này T^T fan Việt ở trên aff không nhiều nhưng cũng nhờ aff mà tớ tìm thấy cậu. viết 1 bộ nữa đi cậu ơi T^T ủng hộ hết lòng T^T
sungteukvip
#3
Chapter 4: ôi giời ơi là giời hỡi éc éc ;~~; nó cứ nhẹ nhàng tình tình vui vui ấy huhu. cái kiểu đọc được đến đâu mỉm cười đến đó ấy cậu hiểu hông ;~~;
nhưng mà, cho nhận vơ xíu, vì tớ thấy cái tên cậu quen quá, mà không nhớ ra...
sungteukvip
#4
Chapter 3: Cute af huhuhu