10. Cách mọi chuyện bắt đầu

[DRABBLE SERIES][SEONGJEONG][K-M] CHUYỆN THƯỜNG NGÀY

tumblr_mjuearytvh1r6u4djo7_1280.jpg?w=700&h=394

Tất cả mọi người trong nhóm đều thắc mắc một chuyện: Hyun Seong hay Jeong Min là người tỏ tình? Jeong Min là một kẻ kiêu ngạo và rất biết làm giá, còn Hyun Seong lại là một tên nhát chết. Vậy thì ai đây nhỉ?

“Em không biết đâu.” – Young Min múc một muỗng kem, trời mùa hè nóng quá.

“Anh thua.” – Dong Hyun khui lon bia mới lấy từ trong tủ lạnh ra rồi tu ừng ực.

Cả Min Woo cũng lắc đầu. Chuyện này là một bí mật. Có đi hỏi, hai người họ chẳng bao giờ chịu nói.

.

“Thực ra thì chuyện cũng không bí ẩn đến mức đấy đâu ạ. Nhưng chỉ vì giây phút ấy, đáng lẽ phải lãng mạn, thì nó lại thiếu muối quá nên hai người họ mới giấu thôi.”

Thật không ngờ, trong nhóm, ngoài Hyun Seong và Jeong Min ra, còn có người thứ ba biết được bí mật này. Đó chính là Jo Kwang Min!!!

“Chuyện là thế này này:

Vào một chiều trăng thanh gió mát, Jeong Min hyung ở phim trường, nhắn tin bảo có chuyện muốn nói với Hyun Seong hyung, còn bảo chuyện đó rất quan trọng, nhất định phải nói ra.

Mấy ngày hôm sau, hai ảnh đi ăn mảnh với nhau. Hai người lén lén lút lút, dắt nhau vào một quán trà sữa Đài Loan nằm cách kí túc xá tầm ba con phố. Sau đó khi đã ngồi xuống đâu đó xong xuôi, trà sữa cũng đã được mang lên phục vụ, hai người bọn họ lại nói với nhau những chuyện chán phèo như mấy hôm nay diễn tập nhạc kịch tốt chứ, cháu trai ở nhà thế nào,…”

Kwang Min bắt đầu kể.

“Rồi sao nữa?” – Min Woo hào hứng.

“Từ từ đừng nóng.” – Kwang Min đẩy đẩy cặp kính đen, đằng hắng vài cái. Rồi thằng nhóc đưa điện thoại lên gần miệng, giả làm cái micro. Bắt đầu nhại giọng.

“Rồi bỗng nhiên, Hyun Seong hyung hỏi:

– À hôm kia em bảo với anh là có chuyện quan trọng muốn nói. Bây giờ em nói đi. – Hyun Seong hyung hút một ngụm trà sữa, nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của Jeong Min hyung.

– À em, ý em là… anh ơi, mình… ưm…

– Sao? Em nói đi.

– Em đang suy nghĩ xem nói sao cho ngầu.

– Ngầu hả? Có cần thiết phải vậy không?

– Ôi giời ơi em ngại quá…

– Không sao. Anh không ngại, em cứ nói đi. – Hyun Seong hyung mặt tỉnh như không, hút thêm một ngụm trà sữa.”

“Rột… rột…”

Cả đám quay lại, trừng mắt nhìn Young Min đang ngồi hút trà sữa trân châu. Young Min trừng mắt lại nhìn mọi người:

“Sao? Em chỉ đang làm cho câu chuyện của Kwang Minnie thêm sống động thôi mà.”

“Kể tiếp đi chú!” – Dong Hyun tò mò đến đỉnh điểm.

“Jeong Min hyung lấy hết can đảm, một lần nữa nhìn thẳng vào mắt Hyun Seong hyung và nói:

– Anh ơi, mình…

– Sao?

– Anh ơi, mình…

– Em mà còn “anh ơi, mình…” là đến tối đó!

– Anh ơi, mình… – Jeong Min hyung hít một hơi thật sâu – … hẹn hò thôi!!! – Jeong Min hyung toe toét cười, dù ngại muốn chết.

Và Hyung Seong hyung đơ mặt ra như này.”

Kwang Min tháo kính xuống, đần mặt ra diễn tả điệu bộ của Hyun Seong lúc đó, khiến cả đám phá lên cười.

“Chưa hết nha. Sau đó, mặt ảnh bắt đầu đỏ dần lên, hai tai ảnh đỏ như cà chua luôn ý.

– Em hết ngại rồi anh ơi. Giờ anh trả lời đi! – Jeong Min hyung bắt đầu mặt dày trở lại, nên càng làm cho Hyun Seong hyung đỏ mặt hơn.

– Giờ đến anh ngại… – em thề, lúc đó mặt ảnh vừa đần vừa đỏ, y như sắp độn thổ được đến nơi. Rồi em thấy Jeong Min hyung đưa tay ra, Hyun Seong hyung nắm lấy, còn tự mình xòe tay Jeong Min hyung ra để đan năm ngón tay của mình vào nữa.

– Sao? Mình hẹn hò thôi!!! – Jeong Min hyung trông thích thú lắm.

– Ừm… anh cũng nghĩ đã đến lúc rồi.

– Vậy?

– Như thế này mà ngầu á? Em có thể tình cảm hơn được nữa không? – Hyun Seong hyung siết chặt lấy tay Jeong Min hyung, cúi đầu ngại ngùng.

– Vậy thì… Anh ơi em thích anh, anh làm bạn trai em nha?… Anh thích vầy hả?

– Ừm… anh nghĩ là… ừ anh đồng ý…

Trời đất ơi, em thề lúc đó em ngồi ngay sau lưng hai người họ và nổi hết cả da gà…”

Kwang Min bắt đầu rùng mình.

“Thật không vậy chú? Sao anh thấy mày không tin tưởng được.” – Dong Hyun xoa xoa cằm.

“Nó là em trai sinh đôi với em mà em còn thấy không đáng tin.” – Young Min đang múc bánh flan lên ăn.

“Cậu xạo quá rồi! Làm gì có chuyện Jeong Min hyung tỏ tình trước.” – Min Woo ngồi ôm gối, ra chiều nghĩ nghĩ.

“Thôi dẹp đi. Giải tán. Anh mày còn lắm chuyện phải quan tâm hơn là câu chuyện tự bịa ra của chú.” – Dong Hyun đứng lên đi ra khỏi phòng ngủ, kéo theo sau là Young Min và Min Woo.

“Ơ, sao mọi người không ai tin em nhỉ?” – Kwang Min mếu máo. Rõ ràng là mình kể sự thật cơ mà!!! TT^TT

End.

/Chào xìn. Hôm nay đã là ngày cuối cùng tớ viết xong cái series này rồi. Thành thật xin lỗi các bạn vì nó chỉ có 10 chương ngắn ngủn mà còn ra đứt quãng không đều khiến mọi người đợi lâu nha. Trong thời gian qua, tớ rất cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ cho couple SeongJeong và đặc biệt là series nha. Tớ cũng không muốn dừng ở đây đâu nhưng cuộc vui nào cũng đến lúc tàn, tớ nghĩ đến đây mình nên dừng lại thôi, để mọi người đỡ chán mà tớ cũng bí quá rồi T^T

Một lần nữa, cảm ơn mọi người trong thời gian qua đã dành thời gian yêu thương series này nha <3/

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
uncalled
#1
oh, how i wish you write your stories in english.. T_T
sungteukvip
#2
Chapter 10: cảm ơn cậu vì 1 bộ drabble đáng yêu thế này T^T fan Việt ở trên aff không nhiều nhưng cũng nhờ aff mà tớ tìm thấy cậu. viết 1 bộ nữa đi cậu ơi T^T ủng hộ hết lòng T^T
sungteukvip
#3
Chapter 4: ôi giời ơi là giời hỡi éc éc ;~~; nó cứ nhẹ nhàng tình tình vui vui ấy huhu. cái kiểu đọc được đến đâu mỉm cười đến đó ấy cậu hiểu hông ;~~;
nhưng mà, cho nhận vơ xíu, vì tớ thấy cái tên cậu quen quá, mà không nhớ ra...
sungteukvip
#4
Chapter 3: Cute af huhuhu