Chương 7

Bạch Hiền- Tiểu bảo bối



#Thiếu nữ giang hồ: oaoa, quả thật truyện mới của ngươi rất hấp dẫn a~! Đọc tiêu đề mà ta đọc đi đọc lại 2,3 lần rồi ^o^
#Lộc Đại gia: ngươi quá khen ta mới bắt đầu viết thôi,ý tưởng mới có sáng nay. À mà truyện ngươi đến đâu rồi? Thật là xấu bụng khi dừng ngay cảnh gây cấn a~!
#Thiếu nữ giang hồ: Ta đang viết đây, sáng nay phải đi nhận lớp mới nên chưa hoàn thành. Dự chiều mai đi học về viết xong chương cuối.
#Lộc Đại gia: oaoa,sáng nay ta cũng mới nhận lớp. Ngươi học ở đâu a~?
#Thiếu nữ giang hồ: ko nói ngươi nghe đâu. =V= Thôi ta đi ngủ sớm,ngươi ngủ ngon, nhớ đừng thức khuya quá! ^o^

Thiếu nữ giang hồ đã rời khỏi cuộc nói chuyện
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Bạch Hiền a~! Dậy đi con, sắp có mặt trời mọc rồi!

-Oa,còn sớm chán mà. Mấy giờ rồi mẹ?

-Mới có 6h20 à. Ko phải 7h con thi xếp lớp sao?

6h20,6h20 ăn sáng là 6h40, đi xe bus 30p...

-aaaaa,con trễ rồi, sao mẹ ko gọi con sớm hơn? >o<

-thấy con ngủ ngon quá nên...

Mà khoan...

-6h20 sao mà mặt trời sắp mọc hả mẹ? =V=
-thì là phim Hàn Quốc "Mặt Trời mọc" phát sóng lúc 6h30 á! =o=

Mẹ à! T.T sáng sớm đã muốn khóc. T^T

Ko biết Bạch Hiền xoay xở thế nào mà 6h30 đã lên xe ba chở ra trạm xe.

-Aaaa, xe 12 kìa, ba nhanh đi!

Xui xẻo thế nào mà Bạch Hiềnvừa đến trạm cũng là lúc chuyến xe lăn bánh đi đến trạm kế =V=

-Con,trạm tiếp theo là ở đâu?- Ba Bạch Hiền hét lên trên chiếc xe đang xé gió mà chạy
-a, chuyện này... con chưa đi lần nào nên ko biết ạ! T.T

Đúng lúc 2 cha con nhà Biện như gà mắc tóc thì 1 chiếc mô tô vượt lên,trên xe còn chở 1 nam sinh.

-Con nhìn kìa!Phải học sinh trường con ko?
-Dạ phải!-Bạch Hiền vui mừng.
- Được rồi,ba sẽ đi theo chiếc mô tô đó, nó dừng ở đâu thì chắc chắn trạm ở đó rồi!

Ba đúng là số 1 mà,thông minh hơn Bạch Hiền gấp trăm lần ToT

Cũng nhờ chiếc mô tô đó mà Bạch Hiền cuối cùng cũng bước lên xe bus. Ngồi chỗ cuối cùng còn trống trên xe, chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì phát hiện nam sinh ban nãy đang ngồi cạnh mình a~Nếu nói đẹp trai thì ko đủ miêu tả hết, phải dùng "tuyệt hảo" đúng "tuyệt hảo"

-Mĩ nhân- Bạch Hiền thốt lên
-Sao? -giọng nói trầm đục bên cạnh vang lên, đôi mắt đen láy nhìn Bạch Hiền đầy vẻ khó hiểu
- à ko.-Bạch Hiền bối rối, nhận thức bản thân vừa nói gì. Đáng lẽ phải dùng từ Mĩ nam thế quái nào mà... =V=

-Cũng đi trễ a~?-mắt nam nhân kia sáng lên như gặp được đồng minh
-ừa-Bạch Hiền xấu hổ trả lời
-Tóc!
-Hả?-Bạch Hiền sững sờ, rồi nhận ra, vội vàng lấy chiếc gương nhỏ ra soi. Trời ạ! Màn rượt đuổi tốc độ khi nãy đã biến đầu Bạch Hiền chẳng khác gì tổ quạ cỡ trung. Oaoa,đây là ngày đầu tiên đến trường mà T.T

Đến phòng thi cũng là lúc trống đánh bắt đầu kì thi KIỂM TRA XẾP LỚP nên vội vã ngồi vào bàn, ko nhận ra nam nhân ban nãy cũng thi 1 phòng và ngồi ngay sau lưng.

Kì thi xếp lớp để đánh giá đúng thực lực của học sinh ở trường Trung học B. Năng lực mỗi học sinh sẽ phản ánh theo số điểm để rồi từ đó xếp theo thứ tự lớp.Như vậy A1 là lớp giỏi nhất,rồi đến A2,A3 và cuối cùng là A7. Học sinh các lớp sẽ được giáo viên theo dõi, hướng dẫn theo mỗi trình độ khác nhau nhờ vậy mà kết quả học tập sẽ có tiến bộ rõ rệt.

-Chết rồi!-Bạch Hiền thốt lên khi nhận ra mình để quên bút ở nhà. Đêm qua lo đọc đam mỹ mà ngay cả bút viết cũng ko thèm cất vào T.T Đang loay hoay ko biết làm thế nào thì sau lưng cảm thấy nhột nhột, quay xuống đập vào mắt là cây bút màu hồng chói,bên trên có mấy chùm lông vàng trông rất là dị hợm =V=. Hóa ra nam nhân ban nãy rất rộng lượng mà cho Tiểu Bạch Hiền mượn 1 cây bút, nhưng k cần màu mè như thế này owo,"
Cảm ơn a~ nhưng bút thường ta cũng ko chê mà!" =V=

Kết thúc giờ thi, Tiểu Bạch Hiền thu dọn đồ đạc, còn mau chóng đem cây bút màu hồng mà trả cho nam nhân kia.

-Cảm ơn ngươi, chuyện ban nãy,cả chuyện trước đó,trước trước nữa!

Ngôn từ lộn xộn gì thế này =V=
Nam nhân kia cau mày, ko lâu sau đó gật đầu rồi quay lưng đi mất.

-Tiết đầu là môn gì vậy?- Bạn học bên cạnh thân thiện hỏi Bạch Hiền, kéo Tiểu Cừu khỏi những kí ức "mang nợ"với Hồ Li.

-a~ là toán- Bạch Hiền vui vẻ trả lời
-ồ, cảm ơn nha,nhân tiện ta là Thế Huân. ^o^

Rồi Bạch Hiền nhanh chóng kết thân với Thế Huân. Buổi đi học đầu tiên quá nhiều kiến thức mới nên Bạch Hiền cũng ko còn thời giờ nghĩ về Xán Liệt. Hơn nữa bên cạnh còn có Thế Huân "miệng móm" chơi rất vui.^o^




 

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
LinhAiri #1
♥ Woaaa! Bạn là một au Việt sao ♥ Đọc qua phần giới thiệu đã thấy hay rồi! :333 Mình sẽ ủng hộ fic của bạn a!!!