Chương 6

Bạch Hiền- Tiểu bảo bối


Xán Liệt bỗng nhiên thấy thấp thoáng từ xa 1 bóng dáng quen thuộc, hóa ra là tiểu tử họ Biện kia. Cứ thế mà nhìn chằm chằm vào tiểu Bạch Hiền. Bạch Hiền ngẩng đầu,vô tình mắt chạm mắt nhưng Xán Liệt lì lợm, con ngươi vẫn ko đảo sang hướng khác. 1 lúc sau Bạch Hiền chịu thua, vội vàng cụp mắt nhìn ra ngoài đường. Lúc đó Lục Khánh chợt thấy mông lung:

"Đôi mắt của Bạch Hiền tuy ko to, ko tròn nhưng khi người khác nhìn vào lại cảm thấy bình yên đến lạ. Đôi mắt ấy cứ như như 2 hạt sương sớm, đơn sắc nhưng đa hình. Khuôn mặt thơ ngây trong sáng như 1 đứa trẻ 13 tuổi, đáng yêu như 1 chú cừu non làm người khác muốn che chở."

Tuy vậy trong lòng tựa hồ nghi vấn.

"Nam nhân nhìn nam nhân có gì phải ngại ngùng như thiếu nữ mà ngoảnh mặt. Ko phải ko quen biết càng ko phải chưa nói chuyện bao giờ?"

Bạch Hiền của chúng ta đúng là thông minh hết chỗ nói mà T.T Quả thật Tiểu Cừu non ko thể thoát khỏi bàn tay của Hồ li quỷ quyệt mà >o<

Bạch Hiền bình thản tiêu sái, tỏ vẻ an nhàn nhất có thể. Cảm giác có người đang nhìn mình, ngẩng đầu thì thấy Lục Khánh đang hướng mắt nhìn bản thân. Bao nhiêu động lực,suy nghĩ ban nãy bỗng chốc như bức tường thành sụp đổ chưa đầy 1 giây, lòng bối rối mà nhìn sang xe cộ ngoài đường. Chưa kịp hoàn hồn thì 1 bàn tay lạ kéo bản thân về phía trước.



Lộc Hàm liên tục đày đọa Xán Liệt thì thấy tên ngốc kia bỗng nhiên bất động,mắt nhìn về phía sau, theo bản năng mà quay đầu. Chứng kiến 2 nam nhân nhìn nhau ko dứt quả thật người khác còn cảm thấy kì lạ huống hồ trái tim hủ nam đã bay lên 9 tầng mây. Ko nói ko rằng kéo tiểu tử da trắng,mặt non kia lại gần chỗ đứng.

-Lại là ngươi a~! Ta rất thích ngươi! Ngươi tên gì?
-Biện Bạch Hiền
- ồ! tên ngươi nghe rất dễ thương, làm ta liên tưởng đến chú cừu non trắng mềm,thơm thơm mùi sữa a~. Oaoa! Quả thật ngươi thơm mùi sữa. Đáng yêu quá,cho ta cắn ngươi 1 cái. Ta nói đúng ko Xán Liệt?

Xán Liệt đang hoảng hồn trước những lời nói ko ngượng miệng của tiểu tử thối bên cạnh, nghe gọi tên mà đành ậm ờ mấy cái.

Bạch Hiền đang nhìn nam nhân mặt ngố kia với ánh mắt cầu cứu :
" mau đưa phu quân của ngươi ra chỗ khác trước khi ta biến thành cái đùi cừu" thì nghe 2 tiếng "ừ,ừ" trong lòng ko khỏi than trời.

Lộc Hàm thấy Xán Liệt ko có vẻ hưởng ứng thay vì đá vào chân như hằng ngày lại nở nụ cười bí hiểm. Ko nói ko rằng, Lộc Hàm bất chợt lùi xuống 1 bước, nhanh nhẹn mà đứng bên cạnh Lục Khánh cách mấy bước. Còn luôn miệng kêu:

"Nhích thân ngươi qua bên Bạch Hiền 1 chút, bên đây ta hết chỗ rồi!"- nói rồi đưa mắt nhìn Xán Liệt với vẻ cầu cứu trước những nữ nhân mê trai đẹp ngày một ép sát.

Thế là hình ảnh 3 nam nhân hào hoa đột nhiên thành 2 nam nhân đứng gần nhau, khuôn mặt ửng hồng. Bên cạnh là 1 nam nhân vờ như ko quen biết. Còn nhìn người đi đường với vẻ:


" Họ là đôi gay mà ta tác hợp hạnh phúc đấy. Còn ko mau chúc mừng họ?" =V=

Thầm nghĩ trong lòng


” Dù ngươi làm ta về trễ nhưng may mắn gặp lại tiểu cừu nên ta rộng lòng cho qua. Nếu sau này 2 ngươi thành đôi thì Xán Liệt nhất định suốt đời đọc đam mĩ ta viết ha. Xem như ngươi trả ơn cho bổn thiếu gia” ^()^

Xán Liệt thấy vẻ mặt bí hiểm của Lộc Hàm trong lòng sinh nghi. Nhìn sang bên cạnh thấy mình và nam nhân kia khoảng cách ko có là bao liền cắn môi, dùng mắt nói với Lộc Hàm:


” Ta phải cong thì ngươi mới chịu được a~? T.T Tiểu tử kia ngươi gặp mới có 1 lần đã nhanh chóng tác hợp với ta. Ngươi xem ta là kiểu bạn gì >_<”

Bạch Hiền sau 1 hồi ngắm đường thỏa thích thì mới phát hiện Lộc Hàm đã rời chỗ từ bao giờ. Bên cạnh mình là Xán Liệt đang đứng ngây ngốc chờ xe. Tim khẽ nhảy cẫng lên 1 chút nhưng lại ko hiểu được ý tốt của Lộc Hàm:

” Trời ơi! 2 người giận nhau ko nhất thiết kéo ta vào. Tiểu tử kia giận thì nói 1 tiếng, hà cớ gì quăng nguyên cục nợ cho ta =V=. Đợi 2 ngươi làm lành nhất định ta phải nói cho ra lẽ a~>_<

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
LinhAiri #1
♥ Woaaa! Bạn là một au Việt sao ♥ Đọc qua phần giới thiệu đã thấy hay rồi! :333 Mình sẽ ủng hộ fic của bạn a!!!