Part 4

Mơ (Dream)

Một năm sau.


Đã một năm kể từ ngày cô tỉnh dậy từ cơn hôn mê.Victoria đang dần lấy lại cuộc sống của mình.Tai nạn cách đây bốn năm đã cướp đi sinh mạng của Kyu Hyun,người con trai mà cô yêu thương,và cô cũng chìm sâu trong hôn mê trong suốt ba năm.Tuy giờ đây,cô chưa thể múa như trước nữa,nhưng sẽ sớm thôi,cô sẽ trở lại với ánh đèn sân khấu.Có nhiều lần,cô cũng nhớ về những ngày tháng trong chính tiềm thức,về cuộc gặp gỡ cuối cùng của hai người,cô cũng cảm thấy nhớ anh vô cùng.Nhưng cô đã hứa,và cô phải thực hiện được lời hứa đó.Cô sẽ cố quên đi quá khứ để nhìn về phía trước.

Chỉ duy nhất có một điều mà cô vẫn cảm thấy canh cánh trong lòng.Đó chính là chàng họa sĩ.Cô không biết bằng cách nào,hay làm sao mà anh ta có thể nói chuyện với cô,nhưng dù thế nào thì khi tỉnh dậy,cô cũng chưa bao giờ được gặp mặt anh ta một cách trực diện.Cô cũng không biết tên anh ta,vì vậy nên cũng không thể tìm hiểu kĩ lưỡng hơn.

Đang chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình,cô chợt nghe tiếng chuông cửa.

_Xin hỏi,cô có phải là Victoria Song?-Người thanh niên mặc bộ đồ xanh của công ty chuyển phát nhanh đang đứng trước của nhà cô lên tiếng.

_Vâng,là tôi

_Phiền cô kí nhận giúp tôi-Anh ta đưa cho cô một chiếc hộp lớn.

Sau khi anh ta rời đi,cô mới có dịp ngắm thật kĩ cái hộp.Cô cảm thấy khó hiểu.Rốt cục thì trong đó có cái gì vậy?Cô nhẹ nhàng bóc nó ra.Bên trong…là một bức tranh.

Ngạc nhiên,cô cầm bức tranh lên và ngắm nhìn nó.Và phải mất một lúc sau,cô mới nhận ra rằng người con gái trong bức tranh ấy không ai khác chính là mình.Cô cứ đứng sững ở giữa nhà như vậy,mắt cứ ngó trân trân vào bức tranh.Ai?Ai lại vẽ cô thế này?Ai là tác giả của bức tranh này???

Khi còn đang vật lộn với một mớ câu hỏi trong đầu,đột nhiên một tờ giấy nhỏ chợt rơi ra.Và nó đã bị Victoria bắt gặp ngay tức khắc.

Tờ giấy được viết bằng những dòng chữ run run…


Tặng Victoria Song,nàng công chúa ngủ trong rừng.


Chấm hết.

Không tên người gửi,chỉ có tên người nhận.

Ánh mắt cô mở to.Vì cô đã biết người gửi là ai rồi.

Anh chàng họa sĩ.

Vậy…tác phẩm để đời của anh ta chính là bức tranh cô sao?Anh ta đã vẽ cô?Anh ta…nhớ ra cô?

Đúng lúc đó,Sulli từ trong phòng bước xuống nhà dưới,cô bé vừa đi vừa thở dài.

_Thật là chán quá đi,đẹp trai vậy mà chết trẻ quá.Đúng là họa sĩ có khác,haizz….

Bị tiếng nói của cô em gái làm cho giật mình,cô nhìn về phía đứa em với ánh mắt bàng hoàng.

_Em nói ai?

_Dạ?-Cô bé ngơ ngác

_Em vừa nói ai là họa sĩ?-Cô hỏi lại,chất giọng run run.

_Àh,em nói anh chàng Kim Hee Chul,chàng họa sĩ được coi là quốc bảo của Hàn Quốc ý,chị không biết sao?Gia đình anh ta vừa kỉ niệm một năm ngày mất đấy.Nghe nói anh ấy bị bệnh ung thư phổi.Mà hình như anh ấy cũng nằm cùng phòng với chị một năm trước thì phải-Cô bé tay chống cằm,ra vẻ nghĩ ngợi-Mà anh ấy từng là bạn rất thân của Kyu Hyun oppa đó,chị không biết sao?



Một giọt nước mắt khẽ rơi.Nhưng khóe môi,vẫn kéo thành một nụ cười…chua chát.Phải chăng…đó là một giấc mơ đẹp…hay là một một cơn ác mộng?



Người con gái ấy nằm dài trên thảm cỏ xanh mượt.Nơi đây,cánh đồng cỏ dại đang dần thay đổi.Chim hót líu lo,gió thổi nhè nhẹ,mang theo một bản nhạc của thiên nhiên du dương mà đằm thắm,nắng ngọt lịm đang thỏa sức nhảy nhót khắp nơi.Tiếng thở nhè nhẹ của cô gái có gương mặt đẹp tựa thiên sứ ấy,như hòa vào với bài ca của gió.

Trên khóa mi không còn đọng lại những giọt nước mắt mặn chát nữa,mà thay vào đó là những giọt sướng sớm trong lành.Thật đẹp.

Chàng trai họa sĩ nãy giờ vẫn đang ngắm nhìn cô cũng mỉm cười.Anh ta đặt lên vầng trán kia một nụ hôn nhẹ trước khi hoàn toàn tan biến vào trong không khí.

“Ngủ ngon nhé,nàng công chúa của tôi.”

Và cô gái ấy chợt mỉm cười trong giấc ngủ say nồng.

Có vẻ như cô đang có một giấc mơ thật đẹp.



The End.

 

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
ca_iu_hae #1
@yellow_potato : rất cảm ơn bạn đã ủng hộ fic mình :) mình cũng đã đọc fic của bạn,sẽ com cho bạn sớm nhất có thể :)

@Changtoria : cảm ơn bạn đã ủng hộ :) hi vọng bạn thích cái oneshot này :)

@iandkimchi : thank you for supporting me :) I'm happy to hear that my fic is your first Vietnamese fanfic and the most important part is that you can understand it =]] well once again thank you so much :) I hope you enjoy "Dream" ^^

oh and sorry for my bad English ^^ it's my second language so... ^^
Changtoria #3
Bạn viết rất hay, tớ ủng hộ 100% nhé. ^^ Update soon!
iandkimchi #4
The first viet written fanfic that I find!! And I understand it too :). Frighting !!!
yellow_potato #5
mình ủng hộ fic đầu tiên của bạn nhé, cố gắng hoàn thành tốt câu chuyện của mình nha, cảm ơn bạn nhiều. ^^