KNOT 27 - TRĂNG XANH

Knot This Guy - fanfic by huntress
Please log in to read the full chapter

 




Các hadana và các jursa cùng dừng bước và ngước nhìn lên bầu trời. Hôm nay là một tối khác thường; một tối khi trăng tròn lớn đặc biệt sẽ xuất hiện, điều gần như có thể thay đổi các vòng quay của lịch. Một vầng Trăng Xanh sẽ tô điểm cho nền trời và xua tan bóng đêm. Con trăng phản bội lại tới một lần nữa – trăng tròn lần thứ 13.


Người cai quản Cõi âm đảo mắt nhìn trong Hang động tai ương. Ánh mắt lão dừng lại tại một ngọn nến đặc biệt khi ánh lửa của nó nhảy nhót yếu ớt. Đó là một cảnh đáng buồn mà lão đã dần quên khi phải chứng kiến. Nhưng đây là trách nhiệm của lão để hoàn tất nó.


Chín trăm năm. Đó là một quãng thời gian rất lâu trước đó khi lão đã dập tắt ngọn lửa của Abelard để chấm dứt nỗi đau của chàng trai đó. Đó là lòng từ bi của lão. Nhưng lòng từ bi đó đã dẫn tới 22 năm sống trong đau khổ của Heloise. Định mệnh của họ giờ lại sắp lặp lại, nhưng là Dara sẽ rời bỏ Jiyong. Đây là việc vô cùng đau buồn, nhưng là sự thật không thể chối bỏ. Jang Hyuk sẽ một lần nữa đánh dấu bi kịch giữa Heloise và Abelard.


Lão vẫn còn nhớ những lời cuối của Abelard, ‘Tôi không biết’. Một nụ cười cay đắng hiện trên khuôn mặt Jang Hyuk khi lão nhớ lại những lời đó. Những con người ở quanh giường bệnh của Abelard không biết rằng anh ta thật ra đang trả lời câu hỏi của người cai quản Cõi Âm trước khi trút hơi thở cuối cùng. Jang Hyuk đã tới bên giường bệnh của anh ta và hỏi anh ta muốn chọn kí ức nào về Heloise để giữ lại khi tới Cõi Âm. Nhưng đó là câu trả lời. Tôi không biết.


Thật đáng tiếc khi lão không thể hiểu được ý của Abelard với câu trả lời đó. Lão cũng không có cơ hội khác để hỏi; bởi một khi linh hồn đã được lấy đi, những kí ức về cuộc sống trần gian của họ không đi theo cùng. Kí ức về nỗi đau, và cả kí ức về những người yêu thương của họ.

 

*****




Chiếc thìa trượt khỏi tay CL và tim cô đột nhiên như thắt lại; như thể có điều gì đó không hay sắp xảy tới. Cô nhặt chiếc thìa lên và đặt vào trong bồn rửa, ngực cô vẫn đau thắt lại vì lý do không tên nào đó. Khi cô quay người lại, cô thấy Hadana Bom đang đứng gần đó, nhìn cô với nước mắt ngân ngấn trên mi.


“Bom? Chuyện gì vậy?” Cô hỏi khi đi về phía cô nàng Hadana. Bom buộc mình phải mỉm cười khi đưa tay quẹt mắt.


“Không có gì. Tôi chỉ đang nghĩ rằng tôi đã rất may mắn khi được làm quen với cô.” Cô ta thở dài nặng nề và cụp mắt nhìn xuống, cầm lấy tay CL và siết khẽ. “Lee Chaerin, hãy nhớ kĩ những điều tôi sắp nói với cô,” cô ta nói, vẫn chăm chú nhìn nơi họ đang nắm tay. “Thế giới không tàn độc như điều họ đã khiến cô tin vậy đâu. Cô có thể ngừng giả bộ mình mạnh mẽ khi cô cần phải yếu đuối. Sẽ rất mệt mỏi khi cứ luôn làm trái với cảm xúc của mình; thậm chí một chiến binh cũng sẽ hạ thanh kiếm của mình xuống để có thể nghỉ ngơi.”


“Cô đang nói gì vậy?”


Bom nhìn thẳng vào mắt CL, khẽ nở nụ cười trên môi. “Ý của tôi là, cô đã trở thành một người phụ nữ xinh đẹp và tự tin rồi. Gỡ chiếc mặt nạ đó xuống sẽ không khiến cô mất đi chút giá trị nào cả. Và nếu cô có cảm giác như cả thế giới quanh mình đang đổ vỡ, cô không cần phải đứng vững và nghiến chặt răng để chứng tỏ rằng cô mạnh mẽ. Tất cả những gì cô cần là một bờ vai thích hợp để ngả lên.”


CL nhìn cô nàng Hadana chằm chằm, không biết phải đáp lời ra sao. Đột nhiên, Bom kéo cô vào trong vòng tay và ôm cô thật chặt.


“B-Bom?”


“Quãng thời gian qua là một hành trình rất xinh đẹp bên cạnh cô, bạn của tôi,” Bom nói.

 

*****



 




Cầm ngọn nến nhỏ trong tay, người cai quan Cõi Âm bước ra khỏi Hang động tai ương. Bước chân của lão dừng lại khi Jae Sang và Yang Goon đột nhiên xuất hiện, chắn đường của lão.


“Chín trăm năm, Jang Hyuk,” Jae Sang nói. “Một hành trình chín trăm năm vậy mà họ lại phải đau khổ một lần nữa.”


“Đây là kết cục của họ. Tôi phải hoàn tất lời thề của mình,” Jang Hyuk nói.


“Lời thề của ông là lấy đi linh hồn của cô ấy, không phải là đưa cô ấy qua cánh cổng của Cõi Âm,” Yang Goon nói lại. “Ông đã nói rằng ông có khả năng thắp sáng lại ngọn nến và cho một người phàm trần cơ hội thứ 2. Tại sao không chọn Heloise chứ?”


“Đó là chủ đích của ông khi lúc trước đã đánh cắp ngọn nến sao?” Người cai quản Cõi Âm hỏi, khiến ông ta giật mình. “Ông không phải kẻ trộm, Yang Goon. Năng lượng của tơ hồng của ông đã lưu lại trên ngọn nến và vì vậy tôi đã có thể biết ai đã đánh cắp nó từ Hang động Tai ương. Không phải chủ đích của ông là để xem xem ông có khả năng tự thắp lại ngọn nến hay không sao?”


“Phải,” thần xe duyên trả lời. “Nếu tôi có thể, tôi sẽ làm vậy.”


Jang Hyuk nhìn lên bầu trời, vẻ nhăn nhó hằn sâu trên trán lão. “Giờ thì tôi đã hiểu tại sao ông lại chọn tối nay. Tại sao ông lại bắt tôi thề rằng sẽ mang linh hồn của cô ấy đi sau 2 con trăng,” lão nói. “Tối nay là Trăng Xanh, thời điểm ông khi năng lực pháp thuật của anh, với tư cách là thần xe duyên, ở mức độ mạnh nhất. Đáng buồn thay, thậm chỉ cả con trăng lừa dối cũng không thể giúp ông thắp lại ngọn nến này.”

 

*****




Jiyong nghe thấy các nhân viên khách sạn gọi anh, nhưng anh phớt lờ họ. Tim anh đang đập những nhịp đau đớn trong lồng ngực khi anh lao ra khỏi thang máy và chạy về phía cửa ra vào.


Gửi: Kwon Jiyong
Từ: Sandara Park
Tiêu đề: Gửi cyborg hubby của em

Em thành tâm cầu nguyện rằng em vẫn còn sống khi anh đọc những dòng này. Em cầu nguyện rằng em sẽ có cơ hội để cảm ơn anh vì đã hàn gắn trái tim em và để xin lỗi vì đã làm tan nát con tim anh.


Anh chạy hết sức bình sinh; phổi anh như bùng cháy vì thiếu không khí khi anh lao về phía Dara đang nằm. Những tiếng ồn xung quanh anh, những người đang di chuyển và xì xào bàn tán – chúng như những âm thanh từ xa vọng lại trong cơn ác mộng của anh. Những tiếng ồn đáng ghét. Sao chúng không dừng lại?


Em không biết em có được cơ hội đó không, và em không biết rằng liệu em có can đảm để nói lời vĩnh biệt trước khi bất cứ điều gì xảy ra hay không, đó là lý do em chọn viết ra những dòng này.

Có rất nhiều điều xảy ra giữa chúng ta mà không thể giải thích được. Và đây là một trong số chúng. Em đã vô tình phát hiện rằng em đáng lẽ đã chết khi chúng ta còn bị trói lại bên nhau, nhưng em đã có một cơ hội để sống lâu hơn. Ban đầu, em đã giận điên lên, nghĩ rằng họ đáng lẽ nên lấy đi mạng sống của em trước khi em yêu anh. Nhưng em đã nhận ra mình thật ngu xuẩn khi nói vậy.

Yêu anh là một điều tuyệt vời.


Tại sao con phố chết tiệt đó lại như quá xa? Ánh mắt Jiyong tập trung phía trước, đẩy tất cả những người đang chắn đường anh sang một bên.


Em

Please log in to read the full chapter
Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
ThaoVy #1
Chapter 28: Thank you very much!!!
Hoangha97
#2
Chapter 29: E khóc hết nước mắt luôn
Thuong99 #3
Chapter 29: fic hay quá.cảm ơn ad đã trans
tutiton #4
Chapter 29: Lão sói già đánh cắp dây tơ hòng ák. Ngạc nhjên ta *suýt quên ko đọc phần kết*. Lại còn dâu tây vs hoàng tử nữa chứ. Dễ thương quá đj
tutiton #5
Chapter 28: Thế là đã kết thúc rồi ạk. Giờ thì còn đâu những ngày hóng chap mới. Nhưng dù gì cũng happy end rùi. Chúc mừng hai ac đã được sống bên nhau *mong ngoài đời cũng thế* *chấm nước mắt*
trucnguyen1602 #6
Chapter 29: Minh cung dag thac mac rot cuoc thi ai la ng buoc soi day to hong do. Thi ra la Lao Soi Gia. Hehe.
trucnguyen1602 #7
Chapter 28: huc huc. Cuoi cung cung HE. Lam minh khoc mun chet o may chap trc. Thank Mich da bo nhieu thoi gian va cong suc de dich cho hoi nha Táo. Thank u so much. Love u & Au nhe.
killer_1808 #8
Chapter 29: yeah... cuối cùng cũng happ ending ...
iu ss bằng 10 thứ tiếng
Lynkdieu
#9
Chapter 28: Vậy là cuối cùng truyện đã kết thúc rồi =))) Cảm ơn ss Mich rất nhiều vì bộ truyện . Nhưng theo em thấy thì cái kết này có vẻ là vội hơn so với bỗ cũ =(( cảm giác vẫn còn lưu luyến aigooo !!! Nhưng dù sao bộ truyện cũng rất hay cảm ơn ss :)) Vũ khí hủy diệt vẫn còn và trinh nữ dê già vẫn xuất hiện thoảng đâu đó trong đây =)) \^o^/ Hơi hụt hẫng nhưng mà cái kết vẫn đẹp :)) HE HE HE \^o^/ \^o^/ Chúc ss Mich ngày càng thành cồn hơn trong cuộc sống và một lần nữa cảm ơn vì bộ truyện dịch này *cúi đầu* Kamsa !!!!! Tạm biệt hubby ~ và cheesball !!!
nhim_appler #10
Chapter 28: Hay quá ss ơi. Hic hic HE rồi.
*tung bông* đi ngủ,ngon được rồi