Part 2

Mưa Tháng Sáu

 

 

- Mẹ !!!!! - Suji chạy xuống nhà dưới , không cần quan tâm đến việc là mình đang bị sốt.

- Ơ hay con bé này...- Bà mẹ tròn mắt ngạc nhiên. - Đang ốm mà sao..

- ĐỐNG GIẤY CON ĐỂ TRÊN BÀN ĐÂU ???? - Suji cắt lời.

- Đống giấy nào ? 

- Đống giấy vụn mà con xé...- Suji thở hắt ra , mắt ngân ngấn nước. Sáng nay khi tỉnh dậy , cô đã không thấy những bức tranh về Myungsoo đã bị chính tay cô xé nát đâu cả. Thậm chí cô đã lục tung toàn bộ phòng mình lên nhưng vẫn không thấy chúng đâu.

- Mẹ cũng không biết , coi có rớt đâu đó không... 

Suji lắc đầu đầy thất vọng.

- Mà đống giấy vụn con giữ làm gì !! - Bà mẹ khẽ trách rồi đẩy Suji lên phòng. - Nghỉ ngơi thêm đi , nhìn mặt con vẫn xanh xao lắm.

Suji thở dài , chậm chạp đi lên phòng.

Những bức vẽ của cô....chúng đâu cả rồi.....

Myungsoo.....

 

----

 

 

Tháng Sáu là lúc mùa hè đã đến và ánh nắng cũng bắt đầu gay gắt. Khác so với bạn bè cùng tuổi - những người hẳn đang bận rộn với các kế hoạch đi nghỉ hè , đi chơi ,..., Suji chỉ ở nhà.

Không phải là không có ai rủ cô đi , mà là cô chẳng muốn đi.

Những bức vẽ về Myungsoo đã biến mất. Không biết là mẹ hay bố vứt , nhưng chúng đã biến mất. Suji không thể nén được một tiếng thở dài khi nhớ lại.

Dạo này Suji cũng không thấy Myungsoo. Chắc hẳn anh ấy cũng đang đi chơi với bạn bè..

Chắc hẳn , Myungsoo đã quên cô.

Suji tiếp tục vẽ. Cô vẽ mọi thứ trong nhà , nhưng khi nhìn lại thì chúng chẳng đẹp gì hết. Vì một điều gì đó mà Suji chẳng thể nhập tâm. Một điều gì đó quan trọng mà cô đã đánh mất.

Mùi mưa bất giác len lỏi vào căn phòng của Suji làm cô chú ý. Lại một cơn mưa tháng sáu nữa sao ?

Năm nay mưa nhiều quá...

Mưa nhiều hơn mọi năm....Mọi năm...

 

Những cơn mưa tháng sáu của những năm về trước bất chợt trở về một cách mạnh mẽ trong đầu Suji.

Về những cơn gió mạnh làm mái tóc cô rối tung. Về những lần đi tắm mưa bị ốm.

Về anh. Myungsoo của cô. 

 

Tách tách...tách tách... Mưa bắt đầu rơi. Mưa chảy dài trên những chiếc lá đã bám bụi của chậu cảnh , cuốn đi lớp bụi bẩn.

 

Ước gì mưa có thể cuốn đi mọi suy nghĩ , mọi cảm xúc trong lòng..hoặc nếu như mưa có thể đưa cô trở về những tháng ngày đã cũ.. thì Suji sẵn sàng để đứng giữa trời mưa thật lâu. 

Sẵn sàng để bị ướt cho dù cái giá phải trả là những cơn cảm lạnh.

 

" Myungsoo.."

 

- Suji..của con này. - Mẹ Suji bước vào và đưa cho một hộp giấy carton.

- Gì vậy mẹ ? - Suji nhận lấy chiếc hộp , tò mò.

- Có người gửi cho con. - Bà mẹ mỉm cười và bước ra khỏi phòng.

 

Suji mở nắp của chiếc hộp và thật kì lạ , đó là những bức tranh về Myungsoo bị xé nát của cô. Mà không , không thể nói là bị xé nát được nữa , bởi vì chúng đã được dán lại bằng băng dính. Từng bức tranh một...

Suji cầm từng bức vẽ lên. Một giọt nước mắt lăn dài trên má của cô.  

Ai đã..?

 

Suji vội vàng cầm lấy một mảnh giấy lạ được gập đôi ở dưới đáy hộp. Với hai bàn tay run run , cô mở tờ giấy.

 

" Anh xin lỗi. - Myungsoo "

 

Một nụ cười hiện lên trên gương mặt của Suji. Một nụ cười hòa lẫn với nước mắt. Anh sang đây từ lúc nào ? Anh lấy những mảnh giấy này từ lúc nào ? 

Suji đọc đi đọc lại mảnh giấy một cách hạnh phúc. Đây đúng là nét chữ của anh. 

Myungsoo của cô. Không , anh chưa bao giờ thay đổi cả.  

 

 

Rrrrr...rrr....điện thoại bất chợt rung báo hiệu có tin nhắn mới. Suji nhanh chóng cầm lấy chiếc điện thoại của mình lên và ấn vào nút "Đọc"

 

 

"Em có muốn đi tắm mưa không?"

 

 

 

Cơn mưa tháng sáu của 1 năm về trước.

 

- Chúc mừng oppa !! - Suji lại gần Myungsoo. - Anh đã tốt nghiệp rồi nhé. 

Myungsoo cười một cách tự hào và cúi xuống hôn lên đôi má của Suji. 

- Ê NÀY , KHÔNG ĐƯỢC BÀY TỎ TÌNH CẢM NƠI CÔNG CỘNG ĐÂU NHÉ !! - Bạn bè của Myungsoo phá ra cười. 

Suji cảm thấy hai má của mình nóng lên. Tuy cô và Myungsoo đã quen nhau 1 năm nhưng Suji vẫn chưa thể quen với cảnh bị mọi người trêu chọc.

Myungsoo nhận thấy sự không thoải mái của Suji. Anh chỉ cười phì rồi kéo tay cô đi ra khỏi đám đông.

- Oppa....chúng ta đi đâu vậy ? - Suji cố gắng theo kịp tốc độ của Myungsoo.

-  Đi đến chỗ nào đó. - Myungsoo nhún vai.

- Trời sắp mưa rồi kìa...- Suji khịt mũi.

- Thì tắm mưa luôn. - Myungsoo hào hứng.

- Anh có đúng là sắp lên đại học không đấy ? - Suji nhăn mặt. - Chẳng khác gì lúc bé cả.

- Em có đúng là nhỏ tuổi hơn anh không đấy ? Chẳng khác gì mẹ anh cả.

- MYUNGSOO OPPA !!!!!! >_<

 

 

 

Mưa tháng sáu lại trở về..

 

- Giờ thì em cũng tốt nghiệp rồi nhé , hết ghen tị với anh nhé ! - Myungsoo xoa đầu Suji như thể xoa đầu một...con cún.

Suji chỉ mỉm cười bước theo Myungsoo , không đáp.

- Sao hôm nay em ít nói thế ? Mọi hôm em nói nhiều lắm cơ mà.. - Myungsoo nhíu mày.

- Em vẫn bình thường mà...- Suji lắc đầu , cười nhẹ.

- Con gái đúng thật là...- Myungsoo chép miệng nhưng rồi cũng tiếp tục nói. - Sau mùa hè này chúng ta lại đi học cùng nhau rồi nhỉ.. Em sẽ thi vào đại học Seoul giống anh chứ ?  Aigoo , với cái đầu của em thì lo gì không thi đỗ..

- Còn nhiều trường khác nữa mà , đâu nhất thiết...- Suji liếm môi.

- Vậy em thi vào trường nào ? - Myungsoo ngạc nhiên. - Đại học Seoul là đại học uy tín nhất Seoul rồi đấy cô ngốc ạ !

- Em....- Suji ngập ngừng - Mà thôi ! Đi ăn thịt nướng đi ^O^ !!

Myungsoo nhíu mày , hơi nghi ngờ trước thái độ kì lạ của Suji. Mọi ngày Suji đâu có giống như vậy...

- Ai đến sau thì phải trả tiền nhé !! - Suji bật cười , chạy lên trước.

Myungsoo cười phì , lắc đầu trước sự trẻ con của cô. Có lẽ Suji vẫn bình thường , chỉ là anh suy nghĩ nhiều thôi.

Nhỉ ?

 

-----

 

 

- Myungsoo oppa...- Suji lên tiếng khi hai người đang trên đường trở về nhà.

- Hm ?

- Em sẽ hỏi anh một câu nhưng đừng cười em nhé -_-

- Cũng còn tùy.

- Thế thì em không hỏi nữa đâu. - Suji quay mặt đi.

- Thôi thôi được rồi , hỏi đi. Anh thề anh sẽ không cười.

Suji ngập ngừng một lúc lâu rồi mới quyết định hỏi.

- Anh có chắc là anh yêu em chứ ?

Myungsoo hơi ngạc nhiên trước câu hỏi đột ngột của Suji.

- Có.

- "Yêu" không phải thứ mà có thể thừa nhận dễ dàng đâu. - Suji cười buồn.

- Em bị làm sao đấy ??? Em không tin anh à ?? - Myungsoo nhíu mày.

- Không phải mà.. - Suji chép miệng. 

- Anh yêu em anh yêu em anh yêu em ~~~~~~ *=))*

Suji bật cười. 

Cô cũng chẳng biết mình đang vui hay không nữa. 

- Sắp mưa rồi , về nhanh thôi. - Một vài tia chớp lóe lên kéo theo tiếng sấm. Gió cũng bắt đầu thổi mạnh dần.

- Mưa tháng sáu thích thật....- Myungsoo mỉm cười. 

- Em cũng thích mưa tháng sáu nữa... Em thích và em sẽ nhớ lắm.. - Suji khẽ nói. 

- Năm nào mà chẳng có mưa đầu hè, yên tâm đi.

Suji cảm thấy mắt mình chợt nhòe đi , nhòe đi. 

- Biết đâu được...ở Anh thời tiết khác so với Seoul mà... - Suji cười buồn. 

- Suji...em...- Myungsoo nhíu mày , quay sang Suji.

- Em nhận được một học bổng của một trường mĩ thuật bên Anh... - Suji né tránh ánh nhìn của Myungsoo.

- Oh....- Myungsoo cảm giác như thể tim mình chùng xuống. - Ừm...đó là ước mơ của em mà... Cứ sang đó đi rồi nhanh nhanh về nhé ! :D

Suji thở dài. Đó mới chính là điều làm cô suy nghĩ dạo gần đây. 

- Myungsoo...em không thể chỉ ở đó 4 năm đại học rồi trở về Seoul ngay được... Ở bên đó còn nhiều điều em cần phải học hỏi , cũng có nhiều cơ hội cho em hơn.. 

- Em định đi bao lâu ? 

Suji gạt vội một giọt nước mắt.

- Vì muốn giúp em thuận tiện hơn nên bố mẹ em đã quyết định chuyển nhà...

Myungsoo sững sờ. Suji....cô ấy đang nói gì vậy ?

CHUYỂN NHÀ ???????????

- Em không biết liệu mình có cơ hội để trở về Seoul nữa hay không.....Em không biết... -Suji khịt mũi. 

- Đừng. Suji , đừng..- Myungsoo bàng hoàng.

- Em không chắc liệu bản thân mình còn giữ được tình cảm dành cho anh và cũng không chắc anh có thể yêu em mãi mãi được...- Giọng Suji lạc dần đi. - Em có thể sẽ rời đi 10 năm...rồi 20 năm....Mĩ thuật là cả một con đường dài và em cũng chưa quyết định cho mình một ngành thích hợp sau này được.. Em cần phải học hỏi , trải nghiệm và...

- Suji , anh không muốn nghe nữa. - Myungsoo quay đi. 

Anh sợ rằng nếu anh để cô ấy nói tiếp , thì hẳn anh sẽ phải nghe những điều anh không bao giờ muốn nghe.

- Em có thể sẽ không quay trở về...- Suji bật khóc. 

- Đừng nói nữa. 

- Vì vậy nên.....

- ANH KHÔNG MUỐN NGHE  !!!! - Myungsoo gào lên. 

Tách tách.

Tách tách.

- Em xin lỗi , Myungsoo....Làm ơn hiểu cho em.. - Suji kéo áo Myungsoo nhưng anh đã gỡ tay của cô ra.

- Đừng.động.vào.anh. - Myungsoo gằn giọng.

- Hãy chia tay đi.....

 

Tách tách.

Tách tách.

 

Vậy là điều Myungsoo sợ hãi nhất đã tới. Đáng sợ hơn là nó lại xuất hiện vào thời điểm này.

 

Tách tách.

Tách tách.

 

- MYUNGSOO !!! ANH ĐI ĐÂU VẬY ????? 

 

 

 

Mưa tháng sáu lại trở về.

 

 

 

 

 

 

 

 

-------------------------------------------------------------

 

 

Còn 1 chap nữa oh yeaaaaaaahh :))

 

 

 

 

 

 

 

  

 

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
TTMS118 #1
woa. không ngờ trên này cũng có fic tiếng việt đó. ủng hộ au phát. mong au ra nhiều fic hơn.
loveel95 #2
ôiiiiiiii
Đọc fic của au đúg là bất ngờ T.T sad ending T.T đọc đến đoạn cuối mà muốn phát điên. 'nếu như ngày hôm đó anh quay đầu lại'...ôi myung soo...
Thật sự là một fic rất hay, nhẹ nhàg nhưng thấm thía T.T
Au viết thêm myungzy đi T.T cái kết buồn quá T.T
Au viết hay quá :x
exosuj
#3
this story must be great. i do really want to read this but i don't understand vietnam lang. how i hope someone will translate this to english :(
jessicakimtieu
#4
i'm like a third or a fourth vietnamese and made my mom translate everything to me xDD
jessicakimtieu
#5
i'm like a third or a fourth vietnamese and made my mom translate everything to me xDD
spring-rain #6
LOL, I am Vietnamese but OTL, I can't read or write it XD ♥
baechimi
#7
em ơi, cái chapter cuối đi nào ~
baechimi
#8
Em oi. Viet 'long fic' di :"))
Nan ni nan ni!!! :))
baechimi
#9
SUZY-ah~
Dont go =(