Tuần 3

[SPECIAL] RAINY’S COFFEE BOOK SHOP INTERVIEW – PHỎNG VẤN ĐỘC QUYỀN


[Special] Rainy’s Coffee Book Shop Interview – Phỏng vấn độc quyền (Tuần 3)
23/10/2016
JENNIFERLOUIS
EDIT "[SPECIAL] RAINY’S COFFEE BOOK SHOP INTERVIEW – PHỎNG VẤN ĐỘC QUYỀN (TUẦN 3)"
pizap.com14392804395201

Người chủ trì: Rainy Nguyễn (aka Han Yi) và Young Dae

Diclaimer: khách mời không thuộc về tôi

Caterogy: interview, ask and answer

Warning: Fic viết về người thật nhưng những địa điểm và những việc làm của nhân vật đều không có thật (nếu có là do trùng hợp). Những ai anti boyxboy hoặc không thích thì xin click back. Tác giả sẽ không chịu trách nhiệm nếu người đọc có tổn thương về mặt tinh thần.

Note: Viết theo lối “Tên, hai chấm, câu nói” cùng rất nhiều kí tự khuôn mặt. Dự kiến là sẽ rất nhảm và mang tính tự luyến cao /cười/

Enjoy!

Tuần 2: 50 câu hỏi đầu phỏng vấn cặp đôi Liêu-Bạch.

Lưu ý nội dung lần này , khán giả chưa đủ tuổi không nên xem.

DO NOT TAKE OUT
———————————————————————————————————————


Tuần 3 này sẽ tiếp tục gặp lại hai nhân vật của tuần 2. Hai người chủ trì lại tiếp tục một ngày bận rộn nháo nhào dọn dẹp bài trí quán sao cho sang chảnh nhất có thể. Dù gì cũng là nhân vật khó mời, cũng rất khó lấy hảo cảm, vì thế mọi việc phải thật chu tất.

Buổi chiều mở đầu bằng một màn nóng như đổ lửa của ông trời. Hai người chủ trì nằm dài ra quầy gọi đồ uống thở hồng hộc, cả người tứ chi đều mềm nhũn ra vì nóng, có cảm giác như đang tắm trong bể mồ hôi. Điều hòa hiện đang được điều chỉnh lại, nên phải tắt điện để bảo đảm an toàn lao động. Chẳng là mấy ngày trước khi buổi phỏng vấn diễn ra thì hai cái ở gần quầy bị hư, thành ra khu vực đó rất nóng, mấy cái điều hòa khác cũng không ăn thua gì. Quan trọng hơn, vị trí đó lại là vị trí thuận lợi cũng là vị trí có view đẹp nhất của quán, cũng là vị trí phỏng vấn sẽ diễn ra, khách mời sẽ ngồi ngay bên dưới. Rainy đã phải chạy thẳng đến công ty bảo hành để lôi cho bằng được một thợ máy về đây, không thì chờ đến mùa quýt chưa chắc người ta đã đến.

Rainy: Bao giờ mới xong hả chú?

Thợ máy: Chưa biết nữa cô ơi. Mà chắc lâu à!

Rainy: Vậy có thể sửa xong trước sáu giờ tối không?

Thợ máy: Nếu mà sáu giờ tối thì cũng chỉ sửa xong một cái ở đây thôi.

Rainy: Vậy chỗ này cũng được, chú làm nhanh nhanh để bọn cháu còn dọn dẹp.

Young Dae ra chỗ bàn khách kéo một cái ghế ra ngồi chờ, vừa chờ vừa cầm quạt giấy quạt lấy quạt để. Bây giờ trong quán không có điện, ngoài kia lại vừa nắng vừa nóng, cảm giác như sắp thành heo quay đến nơi. Thấy Rainy đang đi về phía mình, liền hỏi.

Young Dae: Thế nào?

Rainy: Trước sáu giờ chỉ có thể xong một cái thôi. Đã bảo anh hằng tháng phải gọi người đến xem mà lại không chịu!!! Bây giờ thì hay rồi, chiều nay mà người ta bỏ về thì anh bị trừ lương!

Young Dae: Có thể thay bằng quạt máy không?

Rainy chỉ tay về phía cái quạt máy màu xanh lá để ở góc quầy order: Trông vô duyên chả ăn rơ đâu vào đâu cả!

5 giờ 45 phút chiều, thợ máy đã sửa xong một bên điều hòa, Rainy và Young Dae lật đật chạy đi dọn dẹp tàn dư của cuộc sữa chữa. Nhoáng cái đã xong, hai người thở hồng hộc tựa vào nhau quệt mồ hôi. Lần sau nhất định mỗi tháng phải gọi người đến xem mới được!

Khách hàng 1 đẩy cửa bước vào: Xin chào! Có phải hôm nay có buổi phỏng vấn của cặp đôi Liêu-Bạch không ạ?

Rainy tá hỏa: Sao lại đến sớm thế ạ? Sáu giờ rưỡi mới bắt đầu cơ mà!!! (@A@)

Khách hàng 1 nhìn thấy mớ hổn độn thì mới biết mình đã đến quá sớm: Vì mình sợ đến muộn không tìm được chỗ tốt. (^v^)

Young Dae bắc một cái ghế ra cho khách, thuận tiện đi pha một ly nước lạnh. Sáng giờ quán cúp điện, hai người chủ trì là sống nhờ vào thùng đá này đó.

Rainy: Bạn ngồi chờ một xíu. /nhanh chóng gom hết chổi chà, đồ hốt rác, khăn lau các thử quẳng vào phòng Staff/

Young Dae bật công tắc điện lên, lau sơ qua quầy order rồi bắt đầu công việc pha chế của buổi tối. Khách hàng 1 ngồi đó uống nước lọc, tiện thể nghía xem lát nữa phải ngồi đâu để thấy rõ được mặt của thầy Bạch Ký Minh nhất. Nhất định phải nhìn cho rõ!

6 giờ 30 phút, cả hai vị khách mời hào hào nhoáng nhoáng bước qua cửa kính. Hai vị chủ xị ổn định chỗ ngồi cho tất cả mọi người và chính mình.

“Nào chúng ta bắt đầu thôi!!!”

.

.

.

Xin hỏi bạn là bên công, hay là bên thụ?
Tiểu Bạch: Vậy cũng hỏi? Nhìn vào cũng không rõ a?

Liêu gia: Tôi công. Em ấy thụ.

 

Tại sao lại quyết định như vậy?
Liêu gia nhún vai: Thì tự nhiên nó vậy. Chẳng lẽ tôi như thế này lại nằm dưới?

Rainy xoa cằm: Cũng phải ha…

 

Bạn có hài lòng với tình hình hiện tại không?
Tiểu Bạch: Có.

Liêu gia cười hì hì: Có.

 

Nơi H lần đầu tiên?
Liêu gia: Căn hộ ở khu đô thị mới Hỗn Nam.

Tiểu Bạch: Chính chỗ đó.

 

Cảm giác lúc đó?
Tiểu Bạch: Đương nhiên là đắc ý. Vì Duy Tín đã bị tôi lừa đẹp.

Rainy: Ai da. Ý của câu hỏi chính là lúc H cảm giác thế nào cơ.

Tiểu Bạch: À thì…

Liêu gia vuốt cằm tiểu Bạch: Nói đi, có phải kĩ thuật của anh rất tốt không? Có phải làm em rất thoải mái không?

Tiểu Bạch đỏ bừng mặt, tiện tay lấy cái gối ném vào mặt Liêu gia: Đổi câu hỏi!!!

 

Bộ dáng đối phương lúc đó?
Liêu gia: Quyến rũ.

Tiểu Bạch liếc Liêu gia: Sắc lang!

Young Dae: Ơ, sao ở câu 13 lại bảo Liêu gia giống hổ?

Khán giả: Thôi bỏ qua vấn đề này đi…

 

Câu nói đầu tiên của buổi sáng sau đêm động phòng là?
Liêu gia: Khi đó tôi thức dậy thì em ấy vẫn còn ngủ.

Tiểu Bạch hồi tưởng: Tôi thức dậy thì đã anh ấy rời đi mất rồi, chỉ để lại số điện thoại và một suất ăn.

 

Số lần H mỗi tuần?
Liêu gia: Ngày nào cũng làm.

Tiểu Bạch: Nhưng dạo này cả hai chúng tôi đều quá bận nên không còn thường xuyên được nữa.

Khán giả chấm nước mắt: Liêu đại gia, anh thật là tội nghiệp. Đã quen ngày nào cũng làm bây giờ phải tiết chế thực quá khó khăn.

Liêu gia thở dài: Mọi người đã thấy tôi khổ thế nào chưa?

 

Cảm thấy dưới tình huống nào là lý tưởng nhất, mỗi tuần mấy lần?
Liêu gia hồi tưởng: Em ấy tự cởi đồ trói mình chờ tôi về. Lâu lâu mới có.

Rainy nhìn tiểu Bạch: Trông anh vậy mà…

Tiểu Bạch đen mặt: Có vấn đề gì hả?

 

Thế, H ra sao đấy?
Liêu gia nhún vai: Thẩm Dạ Diễm viết sao thì là như thế ấy.

Tiểu Bạch (-_-“): Càng hỏi tôi càng nghi ngờ không biết cô cậu có đọc sách hết chưa.

Rainy & Young Dae: ~(^v^”)~

 

Chỗ mẫn cảm nhất của bản thân?
Tiểu Bạch nổi đóa: Tại sao tôi phải nói???

Rainy & Young Dae: Thông lệ thông lệ thôi TT^TT

 

Chỗ mẫn cảm nhất của đối phương?
Liêu gia bắt chéo chân: Tôi từ chối trả lời.

Khán giả: Tại sao?

Liêu gia toàn thân tỏa ra sát khí: Nói ra thì mấy người cũng có được chạm vào đâu.

Tất cả mọi người: …

 

Dùng một câu miêu tả đối phương khi H?
Liêu gia: Quyến rũ.

Tiểu Bạch: Sắc lang!

Rainy gào: Vốn từ của hai người chỉ có bấy nhiều thôi à?!?!

 

Trả lời thành thật, bạn thích H không?
Liêu gia: Thích.

Tiểu Bạch: Không.

Liêu gia đầy tổn thương nói: Tell me why?

Tiểu Bạch đập vô bản mặt Liêu gia: Mặt tôi không có dày như mặt anh!!!

 

Nơi chốn thường H?
Liêu gia: Nhà tôi.

Tiểu Bạch: Tôi sống ở nhà anh ấy.

 

Bạn muốn thử nghiệm địa điểm H nào?
Liêu gia thẳng thắn: Ban công.

Tiểu Bạch (lại) ném gối vào mặt Liêu gia: Anh điên à?!?!

 

Đi tắm là trước H hay sau H?
Liêu gia: Tùy.

 

Khi H có giao hẹn gì không?
Rainy thấy mặt hai khách mời suy nghĩ, liền lên tiếng giải thích: Tức là có hứa hẹn gì cho tương lai hay thế nào không ấy ạ.

Tiểu Bạch xoa cằm: Hình như không…

Liêu gia: “Ngày mai nhất định sẽ dày vò em đến khóc” có được tính không?

Liêu Duy Tín ăn gối.

 

Bạn và người không phải tình nhân có phát sinh chuyện vượt quá quan hệ không?
Tiểu Bạch: Trước tôi anh ấy có hàng trăm đối tác.

Liêu gia: Nhưng bây giờ chỉ có mỗi em thôi.

Young Dae: Tôi thấy chỗ này như chỉ có hai người bọn họ…

Khán giả chọi dép lên: Kệ người ta (=”=)

 

Đối với loại ý nghĩ “Nếu không chiếm được tâm, ít nhất cũng phải được thân xác”, bạn là mang thái độ đồng tình, hay phản đối?
Liêu gia: Tôi sẽ chỉ đồng tình khi đó là Bạch Ký Minh.

Tiểu Bạch: Tôi hoàn toàn bài xích.

 

Nếu đối phương bị ác ôn cường bạo, bạn sẽ làm sao?
Liêu gia: Thiến hết xong đem bọn chúng về treo lên làm đồ trang trí cho khách sạn.

Khán giả lau mồ hôi: Biến thái ghê…

Tiểu Bạch chỉ Liêu gia: Trông anh ta có gì giống là người sẽ bị cường bạo không?

Rainy mặt đần ra: Ờ ha :v

 

Bạn cảm thấy thẹn trước khi H? Hay là sau khi?
Liêu gia: Chúng tôi không thẹn.

Tiểu Bạch: Chỉ có hắn mới không biết thẹn.

 

Nếu người bạn tốt nói với bạn “Ta thực cô đơn, cho nên chỉ đêm nay thôi, xin…” muốn cầu H, bạn sẽ?
Liêu gia và tiểu Bạch: Đương nhiên từ chối.

 

Bạn cảm thấy mình rất am hiểu H không?
Liêu gia và tiểu Bạch: Có.

 

Vậy đối phương thì sao?
Tiểu Bạch và Liêu gia: Có.

 

Khi H thì bạn mong đối phương sẽ nói gì?
Liêu gia: Em yêu anh.

Tiểu Bạch hơi ửng đỏ: Anh yêu em.

Khán giả đi xung quanh rải muối: Tôi cảm thấy cuộc phỏng vấn này bắt đầu nhạt.

 

Bạn thích loại biểu cảm nào của đối phương khi H?
Liêu gia: Mơ màng.

Tiểu Bạch: Sắc lang!

Young Dae: Tôi không hỏi anh Liêu gia giống con gì! (>~<)

Tiểu Bạch: Ôn nhu.

Rainy cũng bắt đầu đi rải muối…

 

Bạn cảm thấy có thể H với người không phải người yêu không?
Liêu gia: Không.

Rainy: Chẳng phải trước đây anh có rất nhiều “đối tác” sao?

Liêu gia: Bây giờ tôi không thể, tôi không cần “đối tác” nữa.

 

Bạn có hứng thú với SM không?
Liêu gia: Tôi thì chỉ một chút. Nhưng Ký Minh lại có vẻ rất thích. Tôi thì sợ em ấy đau nên chúng tôi thường cãi nhau mỗi lần Ký Minh đòi SM.

Tiểu Bạch trợn mắt: Em đòi bao giờ?

Rainy: Hóa ra Bạch tiên sinh đây là loại người như vậy…

Tiểu Bạch đỏ bừng mặt vì cáu: Tôi không có!!!

 

Nếu đối phương đột nhiên không còn muốn thân thể của bạn nữa, bạn sẽ?
Liêu gia: Em ấy sẽ không bao giờ từ chối.

Tiểu Bạch: Tôi sẽ đi chơi với Gia Nguyên.

Liêu gia đối tiểu Bạch: Anh cũng sẽ không bao giờ từ chối cơ thể của em.

Tiểu Bạch đối chủ xị: Tôi vẫn sẽ đi chơi với Gia Nguyên.

Liêu gia: …

 

Cái nhìn của bạn với cường bạo ra sao?
Tiểu Bạch đập bàn: Rõ ràng là phản giáo dục, phải xã hội. Tôi không thích những tên ỷ mạnh hiếp yếu.

Liêu gia thở dài: Em ấy sao thì tôi vậy.

Khán giả xì xào: Rõ ràng là hắn muốn trả lời là thích lắm mà còn làm bộ làm tịch…

 

Chuyện khổ sở trong khi H là?
Tiểu Bạch: Bao giờ thì xong.

Liêu gia: Bao giờ lại được làm tiếp.

Rainy: Chưa kết thúc đã đòi bắt đầu à? Anh có tham quá không đại gia?

Liêu gia: …

 

Từ khi H cho tới nay, nơi khiến cho bạn cảm thấy hưng phấn, lo lắng nhất là?
Liêu gia: Ở đâu có Ký Minh, ở đó đều hưng phấn.

Tiểu Bạch: Ở đâu có Duy Tín, ở đó đều lo lắng.

Young Dae lau mồ hôi: Có thật là hai người đã làm lành không vậy?

 

Bên thụ từng có chuyện chủ động lôi cuốn chưa?
Liêu gia: Nhiều.

Tiểu Bạch: Không nhiều như anh ấy nói.

Rainy: Vậy cuối cùng là sao? Là nhiều hay không nhiều?

Khán giả: Là rất nhiều đó (~^V^)~

Tiểu Bạch liếc: Mấy người chỉ coi thôi không được à!

 

Khi đó biểu tình của bên công là?
Tiểu Bạch búng tay: Sắc lang sập bẫy.

 

Bên công từng có hành vi cường bạo qua không?
Tiểu Bạch hồi tưởng: Hình như là chưa…

Rainy mở to mắt: Tức là có?

Liêu gia: Không hề!!!

 

Phản ứng của bên thụ khi đó là?
Liêu gia đen mặt: Đã bảo chưa từng thì lấy đâu ra biểu cảm mà tả?

Young Dae run rẩy: Ờ ha…

Khán giả chép miệng: Hết sức nhàm chán.

 

Đối với bạn mà nói, hy vọng “đối tượng H lý tưởng” là?
Liêu gia chỉ tiểu Bạch: Là Ký Minh.

Tiểu Bạch chỉ Liêu gia: Là anh ấy.

 

Đối phương hiện tại có phù hợp với lý tưởng của bạn không?
Liêu gia: Ký Minh thì vẫn là Ký Minh thôi.

Tiểu Bạch ngáp: Hết sức nhàm chán…

Rainy & Young Dae: (;__;)

 

Trong lúc H có dùng tiểu đạo cụ gì không?
Liêu gia: Thường là không.

 

Lần đầu tiên của bạn xảy ra vào lúc nào?
Tiểu Bạch: Sau khi tạm biệt Đỗ Tử Thành.

Liêu gia đổ mồ hôi: Tôi thực sự không nhớ…

Tiểu Bạch: Anh có bao nhiêu “đối tác” rồi?…

 

Đối tượng khi đó là người yêu hiện tại không?
Tiểu Bạch: Là anh ta (=”=)

Liêu gia hối lỗi: Không…

Tiểu Bạch: (=””=)

Liêu gia: Có thể đổi chủ đề khác được không?

Rainy cảm thấy bầu không khí bỗng căng thẳng đến đáng sợ: Em đổi ngay…

 

Bạn thích nhất được hôn ở đâu?
Liêu gia: Môi.

Tiểu Bạch: Chóp mũi.

 

Bạn thích hôn đối phương ở đâu nhất?
Liêu gia: Môi.

Tiểu Bạch: Môi.

 

Khi H thì chuyện có thể chiều đối phương nhất là?
Tiểu Bạch: Để anh ấy muốn làm gì thì làm (=”=)

Liêu gia: Để em ấy tự mình quyết định tư thế.

Young Dae: Hình như hơi có mâu thuẫn…

Liêu gia: Bỏ qua!

 

Khi H thì bạn nghĩ sao?
Liêu gia: Muốn nhiều hơn.

Rainy đọc kĩ lại câu hỏi: Em đâu có hỏi anh muốn gì?

Liêu gia: Nhưng tôi nghĩ như vậy.

Tiểu Bạch: Tôi không nghĩ gì.

Liêu gia: Không phải “Harder” à?

Đương nhiên, Liêu gia lại ăn thêm một cái gối vào mặt.

 

Số lần H một đêm là?
Tiểu Bạch: Tôi không đếm.

Liêu gia: Tôi không rảnh để đếm.

Young Dae: (=”=)

 

Khi H, y phục là tự bạn cởi, hay là đối phương cởi giúp?
Liêu gia: Cả hai.

Khán giả ném dép lên: Cái gì mà hỏi chán quá vậy?

Rainy chạy ra sau sofa: Ai đã soạn bộ câu hỏi ngu si này vậy??? (>~<)

 

Đối với bạn thì H là?
Liêu gia: Nhu cầu không thể thiếu.

Tiểu Bạch: Nhu cầu không thể thiếu.

Tất cả mọi người: (=”=) Càng về cuối càng vô vị là sao?

 

Xin nói với người yêu một câu.
Liêu gia: Anh sẽ không bao giờ nhận lời mời phỏng vấn của Rainy’s Coffee Book Shop nữa.

Tiểu Bạch: Lần sau đừng đưa em đến chỗ nào nhàm chán thế này!

Rồi hai người đứng lên phủi đít đi ra cửa. Đội fangirl hùng hậu rầm rầm kéo theo.

Rainy & Young Dae nhìn dòng người rời đi, cắn khăn gào khóc: Sao mọi người nỡ làm vậy với chúng tôi?

PD: Lần sau đừng bao giờ bảo tôi quay mấy cái cuộc phỏng vấn nhảm nãy nữa!!!

Sau đó camera tắt phụt. Tuần 3 kết thúc ở đây.

 

Tưởng không thiếu muối mà thiếu muối không tưởng ;;

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
No comments yet