down

|minhwan| dreamer.

có một nỗi nhớ mang tên hwang minhyun.

jaehwan lặng nhìn chiều dần tà, đưa bàn tay khẽ chạm lên màn hình điện thoại.

anh đi lâu quá!

đã một năm trôi qua, jaehwan vẫn chưa quen được bản thân khi không có minhyun bên cạnh. cậu dường như trở nên nhỏ bé hơn bất kì thứ gì khác mỗi khi ai đó nhắc về minhyun, hay mỗi khi nhìn vào vật gì đã từng tạo nên kỉ niệm cho hai người, khóe mắt jaehwan lại rưng rưng một tầng nước mắt mà chỉ thiếu một cái chớp mắt nữa thôi là jaehwan có thể ôm vật đó mà ngồi khóc ngon lành.

đã một năm kể từ khi minhyun đi công tác tại pháp, jaehwan vẫn giữ những thứ thuộc về anh, không mảy may thay đổi. từ cái bát anh ăn hàng ngày, đến cách bày biện thức ăn trông thật ngon mắt, chiếc khăn tắm anh hay dùng đến bàn chải đánh răng vẫn không thay đổi. mỗi khi cậu lau chùi thứ gì đó thuộc về minhyun, lại có thói quen vuốt ve nó thật lâu, những bộ quần áo của anh để trong tủ một đến hai tuần, cậu đều đem giặt.

hẳn rồi, vì anh là chồng cậu, dù có gì thay đổi đi nữa, minhyun vẫn là chồng của jaehwan. có là bao nhiêu ba năm chờ đợi, minhyun nhỉ?

[Camie]

Tớ chỉ hy vọng là các cậu sẽ yêu thích fic này của tớ, có lẽ không hay nên các cậu cứ góp ý thoải mái ạ, tớ sẽ tiếp nhận mọi ý kiến của các cậu. Yeuuuu ❤

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!
gasolinejaehwan
Các cậu đừng thắc mắc việc minhyun đi công tác nhé hihiii, vì tớ không nghĩ ra gì cả nên đành phải vậy hic.

Comments

You must be logged in to comment
No comments yet