1/1

[Drabble][DaeUp][K] Câu chuyện về chàng trai ở nhà để xe

Jong Up có một thói quen. Đó là đứng chôn mình trong dòng người chen chúc nhau trên con đường bên cạnh nhà để xe của trường vào mỗi chiều thứ sáu. Để rồi sau khi dòng người đã tan, nó mới chậm rãi bước từng bước đi sâu dần vào trong con đường nhỏ dẫn về nhà. Đơn giản là thích. Thích chẳng có lý do. Cứ thích nên làm vậy thôi.

Lại là một chiều ngày thứ sáu như mọi ngày. Một chiều thứ sáu với dòng người vội vã nhưng bị kẹt lại vì đám học sinh của cả hai trường sát cạnh nhau ra cùng một giờ. Jong Up đứng sát vào mép tướng nhà để xe, kiên nhẫn chờ đợi từng đợt người đi qua đi lại ngược xuôi. Giao thông tắc nghẽn trong giây lát vì một chiếc xe tải con đi qua đủ làm cả khối người bực bội nhưng phải chịu thôi, là do họ chọn con đường này mà đi. Nhưng nó thích thế này.

.

.

.

Jong Up học lớp X, trong lớp có một người đáng yêu lắm. Tên cậu ta là Jung Dae Hyun.

Profile:

1. Name: Jung Dae Hyun

2. D.O.B: 28-06 (thuộc cung Cự Giải)

3. Quê nhà: Busan

4. Thích: bánh ngọt, đá bóng, chơi game

5. Thích màu: đen, bạc, lục, lam

 

Tất cả những gì Jong Up biết chỉ có vậy. Quá ít ỏi. À, và cạnh bên của Jung Dae Hyun, lúc nào cũng có một Yoo Young Jae và một Jung Hana quá đỗi đáng yêu.

Còn nữa, Jung Dae Hyun hay đi xe đạp vào mỗi chiều thứ sáu…

“Chào cậu…” – Jong Up hít một hơi thật sâu, cảm giác trái tim mình như ngừng đập. Nó đi chậm lại, đủ để Jung Dae Hyun nhìn thấy nụ cười nửa vui nửa ngượng trên gương mặt.

Chiều thứ sáu nào cũng vậy. Cả hai đi qua nhau giữa dòng người vội vã. Đối với Jong Up, chỉ cần là Jung Dae Hyun đáp lại lời chào và nụ cười của nó bằng một nụ cười ngại ngùng thôi cũng đủ.

 

“좋아해”

Giấy note màu hồng đậm xếp tư trao tận tay người đến. Trời mưa bụi và rồi thì hôm nay, có thể - đối với mọi người – may mắn thay, con đường nhỏ cạnh nhà để xe không kẹt.

“Gì vậy?”

Jong Up quay đầu chạy mất. Nó không đủ dũng khí đứng lại đó và đối mặt với cậu ấy.

Gió thổi tạt qua nụ cười ngượng nghịu, át đi cả dòng thời gian đang chảy xung quanh. Mọi thứ trong khoảnh khắc đó thật đẹp, thậm chí là cả tiếng còi inh ỏi của xe tải thì vẫn thật đẹp. Bầu trời tuy không nắng không mưa, ngai ngái mùi âm ẩm nhưng dễ chịu biết bao, khi mặt đường loang lổ những vũng nước bé nhỏ và xuyên qua tán cây là những tia sáng lấp lánh. Chiếc xe đạp thể thao xa dần, rẽ trái rồi khuất bóng phía sau chiếc xe buýt màu cam chói lọi, đọng lại trong ánh mắt duy nhất màu hồng của tờ giấy vuông vức thơm thơm viết ba chữ “Tớ thích cậu”. Nếu như thời gian đi chậm một chút nữa, có thể Jong Up đã tặng cho Jung Dae Hyun, không hẳn chỉ là “Tớ thích cậu”, mà phải hẳn là thêm một nụ cười khác, đẹp hơn cả mặt trời cùng với câu nói “Tớ thích cậu, thật nhiều”.

.

.

.

Jong Up thích những chiều thứ sáu, khi mà nhà để xe của trường đầy những người là người, cả con đường bên cạnh nhà để xe cũng chật ních người. Và ở đó, nhà để xe, chính là nơi mà nó có thể tiến đến gần Dae Hyun nhất.

“Tớ chưa sẵn sàng…”

End (?)

Like this story? Give it an Upvote!
Thank you!

Comments

You must be logged in to comment
No comments yet